Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng

Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng - Chương 536: Qua đời tiền (length: 3918)

Ngày thứ hai, chờ Lục Hạ lại thấy mấy người ăn mặc chỉnh tề, tính toán làm ăn nhỏ con nít kia, đã bình tĩnh.
Thật tốt cho bọn hắn cổ vũ một phen, bảo bọn họ cố gắng làm việc, tranh thủ sớm ngày mua được xe ngựa.
Sau đó liền vung tay bảo bọn họ bắt đầu làm.
Chờ nhìn thấy bóng lưng ý chí chiến đấu sục sôi của bọn họ khi ra khỏi cửa, Lục Hạ lại có chút buồn cười, thật tiếc là bây giờ không có máy quay phim để ghi lại, nếu không thì đây phỏng chừng sẽ là những hình ảnh mà sau khi lớn lên bọn họ muốn xóa bỏ nhất…
Chờ hoạt động chúc Tết sau khi kết thúc, Lục Hạ mang mấy đứa nhỏ vào phòng cùng nhau mở bao lì xì.
Thật sự, đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy nhiều bao lì xì đến vậy.
Chất đống trên giường như một ngọn núi nhỏ, Lục Hạ nghi ngờ, trừ bạn bè thân thích, bọn họ còn vét sạch cả những nhà khác trong đại viện!
Đợi mấy người hào hứng dỡ hết ra, Lục Hạ đếm một lượt, đúng là không ít!
Tổng cộng lại có hơn năm mươi đồng? Gần bằng lương tháng của công nhân!
Đương nhiên, trong đó có hồng bao lớn của Giang gia gia mỗi người năm đồng, số hồng bao lớn còn lại đều là người nhà cho, bao gồm bốn tỷ tỷ, bố mẹ của Lục Hạ và Giang Quân Mạc, Đại bá Đại bá mẫu, Giang Thừa Viễn, cả anh trai Khang Khang cũng cho.
Phần lì xì này chiếm phần lớn, phỏng chừng hơn một nửa tổng số tiền, còn những người khác cho đều là một hào hai hào, một chút hai xu.
Cộng hết lại những cái này!
Mấy đứa nhỏ chưa bao giờ thấy nhiều tiền như vậy! Lúc này đều mở to mắt nhìn.
Cái này có thể mua được bao nhiêu kẹo và kem que!
Trước kia anh trai dẫn bọn hắn đi mua, chỉ cần một tờ là đủ rồi!
Số tiền này có thể mua hết cả quầy bán quà vặt sao?
Nhưng mong ước mua xe ngựa khiến bọn họ phải nhịn lại, sau đó nhìn Lục Hạ, lắp bắp nói: "Mua, xe ngựa!"
Lục Hạ nhìn thấy giọng điệu kiêu căng tựa người giàu của mấy đứa bé, có chút xấu hổ khi đánh vào lòng tự trọng của chúng, nhưng vẫn khuyên bảo chúng nhận rõ thực tế.
Vì thế, trực tiếp nói với bọn chúng: "Số tiền này còn chưa đủ mua xe ngựa!"
Thấy bọn chúng không tin, nên nàng lại tính toán một chút cho bọn chúng nghe.
"Bây giờ mua một chiếc xe Jeep, có đủ quyền hạn để mua trước hay không thì không nói, chúng ta cứ nói đến giá cả, muốn làm xong tất cả các thủ tục ít nhất cũng phải 3 vạn trở lên, vậy cứ tính là 3 vạn đi.
So với năm mươi mấy đồng của các ngươi thì khác nhau một trời một vực!
Ta tính toán thử, sau này các ngươi cứ cố gắng tiếp, nếu hàng năm đều có thể kiếm được nhiều thế này, thì cũng phải mất 5-600 năm mới có thể gom đủ.
Ừm, nghĩ đến việc sau này quốc gia phát triển, giá trị tiền tệ sẽ giảm, số tiền lì xì các ngươi nhận được có thể sẽ ngày càng lớn, nhưng giá xe ngựa sau này có thể sẽ còn đắt hơn.
Cho nên hãy cố gắng, trước khi qua đời thì vẫn có khả năng thực hiện."
Lời vừa dứt, trong phòng im lặng, Giang Quân Mạc nghe đến “trước khi qua đời” suýt chút bật cười, nhưng bị Lục Hạ liếc mắt, liền nín.
Mấy đứa nhỏ đã ngây ra, bọn chúng không hiểu những lời mẹ vừa nói có ý gì, nhưng lại hiểu được là số tiền này không mua được xe, lập tức có chút thất vọng.
Cảm giác tinh thần mấy ngày nay bị xuống dốc.
Lục Hạ thấy thế có chút đau lòng, dựa vào tiền lì xì để mua xe quả thật không đáng tin, nhưng trong khoảng thời gian này nàng cũng thấy mấy đứa nhỏ rất cố gắng.
Vì thế nàng nghĩ một chút rồi an ủi: "Số tiền này tuy rằng không đủ mua xe ngựa nhưng có thể mua đồ chơi nhỏ hình xe, đợi thêm mấy ngày nữa mẹ đưa các con đi xem nhé?"
Mấy đứa nhỏ vừa nghe thấy liền phấn chấn hẳn lên.
Bọn chúng không biết xe đồ chơi là gì, chỉ biết là tuy không mua được xe ngựa nhưng có thể mua xe nhỏ, vì thế cũng vui vẻ lên...
Bạn cần đăng nhập để bình luận