Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng

Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng - Chương 10: Tìm Vương chủ nhiệm (length: 3867)

Lúc này, nam nhân kia dường như cũng chú ý đến ánh mắt của Lục Hạ, nhìn về phía nàng.
Bị bắt gặp đột ngột khiến Lục Hạ có chút xấu hổ, dù sao nàng vừa rồi tuy không cố ý nghe lén nhưng đã nghe được rồi.
Tuy vậy, nam nhân kia có vẻ không để ý, gật đầu với nàng rồi chậm rãi rời đi.
Đến khi không còn thấy bóng dáng hắn, Lục Hạ mới thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó, nàng tự cười nhạo mình một chút, thật là, ở thế kỷ 21 có bao nhiêu soái ca chưa từng thấy chứ, vậy mà lại cứ ngẩn ngơ như thế.
Nhưng lòng thích cái đẹp ai cũng có, nàng như vậy cũng là bình thường thôi.
Tuy vậy, sau đoạn nhạc đệm, nàng cũng không còn nghĩ đến chuyện này nữa, dù sao nó chẳng liên quan gì đến nàng.
Sau đó, nàng bắt đầu chuẩn bị đi hỏi thăm về công việc.
Nghĩ vậy, Lục Hạ rời khỏi vườn hoa rồi đi thẳng đến xưởng bóng đèn.
Lúc này, nhà máy vẫn đang làm việc, Lục Hạ đến nơi liền đi quanh trước cổng hai vòng, người gác cổng thấy vậy liền hỏi nàng đến làm gì.
Lục Hạ ngượng ngùng cười với ông ta nói: "Thưa bác, cháu là người sắp đến nhận việc ở đây, vì vui mừng khi có được công việc nên đến xem trước thôi."
Ông gác cổng nhìn kỹ nàng, sau đó cười nói: "Tốt thôi, ta nghe nói mấy ngày trước nhà máy tuyển người, dù không thông báo ra ngoài nhưng có hơn trăm người đăng ký, cuối cùng chỉ chọn được năm người, không ngờ cô gái nhỏ như cháu lại có được một suất."
Lục Hạ nghe vậy thì ngượng ngùng cười đáp: "May mắn thôi ạ."
Ông gác cổng nghe vậy gật đầu, thầm nghĩ, không phải may mắn thì là gì chứ, những cơ hội thế này xưa nay đâu có dễ dàng đến tay người ngoài như vậy.
Lần này không phải do phó xưởng mới đến là người từ quân đội chuyển ngành sang, tính tình ngay thẳng, nhất định phải tuyển người dựa vào thực lực, mới khiến cô gái nhỏ này được lợi đó thôi.
Dù sao nhìn cách ăn mặc của cô gái này là biết gia cảnh bình thường, chắc cũng không có quen biết ai, nhưng có thể vượt qua mọi người thì cũng là nhờ vào năng lực của cô ấy.
Vì thế, ông gác cổng cười nói: "Là do cháu có năng lực đó, nghe nói ngay cả cháu gái của chủ nhiệm sản xuất cũng không thi đậu đâu!"
"Thật vậy ạ?"
Nghe đến đây, mắt Lục Hạ sáng lên, sau đó tùy ý trò chuyện vài câu với ông gác cổng, rồi vòng vo hỏi ông ta về chuyện của nhà chủ nhiệm sản xuất, thấy sắp đến giờ tan làm thì nàng liền rời đi.
Tuy vậy, nàng không đi xa mà chỉ loanh quanh ở gần đó, mắt thấy công nhân trong nhà máy bắt đầu lục tục ra ngoài nghỉ trưa, Lục Hạ mới từ từ đi về phía khu nhà ở của xưởng bóng đèn.
Vừa rồi, nàng có hỏi thăm chút, nên đã biết vị trí của khu nhà ở.
Sau khi đến nơi, nàng lại nghe ngóng hỏi thăm nhà của chủ nhiệm sản xuất rồi gõ cửa.
Người mở cửa là một phụ nữ trung niên, trông rất uy nghiêm.
Lục Hạ đoán ngay ra thân phận của bà, nghe nói vợ của chủ nhiệm sản xuất làm ở hội phụ nữ.
Thấy bà ta mở cửa rồi nhìn Lục Hạ, liền nghi hoặc hỏi: "Cô gái, cô tìm ai?"
Lục Hạ cười với bà ta nói: "Chào cô, cho cháu hỏi thăm, cháu muốn gặp chú Vương chủ nhiệm một chút."
Nàng vừa hỏi thì biết chủ nhiệm sản xuất họ Vương.
Vợ Vương chủ nhiệm nghe vậy nhíu mày nhìn nàng một cái, cũng không hỏi nhiều, sau đó nghiêng người tránh ra, "Vào đi."
Rồi quay đầu vào trong nhà gọi: "Lão Vương, có người tìm anh."
Lúc này, Lục Hạ vừa vào đã nhận ra mình đến không đúng lúc, nhà họ đang ăn cơm, tuy vậy trong phòng cũng không có ai khác ngoài vợ chồng Vương chủ nhiệm.
Còn Vương chủ nhiệm nghe tiếng vợ thì nhìn Lục Hạ đang đi vào, thấy lạ mặt liền nhíu mày.
Nhưng vẫn hỏi: "Cô gái, cô tìm tôi? Có chuyện gì không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận