Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng

Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng - Chương 623: Hương bánh trái (length: 3806)

Tưởng lão sư có lẽ không nghĩ tới nàng trực tiếp như vậy liền giới thiệu đối tượng, vội vàng khoát tay cự tuyệt nói: "Không... Không cần, ta đã 25 tuổi rồi, kia... nàng tuổi còn nhỏ quá!"
Một vị lão sư khác bên cạnh cũng nói theo: "Đúng vậy, cháu gái của ngươi không hợp, còn chưa có công việc, tuổi cũng nhỏ, không hợp với Tưởng lão sư. Ta thấy con gái của người cô bên nhà ta không tệ, cô ấy bây giờ làm y tá ở bệnh viện Nhị Thất, tính tình điềm tĩnh, hợp với Tưởng lão sư hơn."
Nàng vừa nói như vậy, lão sư kia vốn đã không muốn.
"Cái gì mà cháu gái tôi còn nhỏ, 18 tuổi không còn nhỏ, ở hai tháng nữa là có thể kết hôn rồi, hơn nữa con bé vẫn là tốt nghiệp trung cấp đấy, con gái cô thì chắc là tốt nghiệp cấp ba thôi? Trình độ kém xa Tưởng lão sư nhà chúng tôi, vừa nhìn là thấy không hợp rồi."
"Tốt nghiệp cấp ba thì sao chứ? Con gái tôi sau khi đi làm cũng được đào tạo nghiệp vụ rồi, còn tốt hơn mấy người vừa tốt nghiệp đại học đấy, hơn nữa tôi thấy Tưởng lão sư không phải người ham vật chất, con gái tôi vẫn tốt hơn!"
"Thôi đi!"
Một lão sư khác vừa nghe nàng nói vậy, lại muốn mở miệng nói gì đó.
Lúc này, thấy hai vị lão sư sắp cãi nhau vì chuyện giới thiệu đối tượng cho mình, Tưởng lão sư có chút không biết làm sao.
Hắn cầu cứu nhìn về phía những người khác.
Mấy lão sư khác vẫn là thấy các nàng tranh cãi ở trường học như thế là không hay, nên mở miệng khuyên can: "Tôi nói các cô mau đừng cãi nhau nữa, Tưởng lão sư từ nước ngoài về, bên đó đều chú trọng tự do yêu đương, chắc sẽ không thích kiểu mai mối đâu."
Tưởng lão sư nghe vậy vội gật đầu, "Đúng đúng! Ta thích tự do yêu đương, không cần giới thiệu, cảm ơn hai vị lão sư, nhưng thật không cần! Ta hiện tại không muốn tìm bạn gái!"
Thấy chính chủ đã lên tiếng, hai vị lão sư chỉ có thể ngừng chiến.
Lục Hạ thấy Tưởng lão sư còn lén lút lau mồ hôi, trong lòng âm thầm buồn cười, đây đúng là một miếng bánh ngọt thơm lừng mà.
Cũng không trách được người khác để ý.
Tuy sau đó Tưởng lão sư không còn lái xe tới trường nữa, nhưng lần trước bị nhiều người nhìn thấy rồi, nên rất nhanh chuyện này đã lan ra khắp trường.
Dần dà, gia thế của Tưởng lão sư cũng bị tiết lộ.
Trong chốc lát, Tưởng lão sư trở thành miếng bánh ngọt của toàn trường.
Người muốn giới thiệu đối tượng cho hắn không ít, còn có mấy nữ lão sư độc thân cũng hay lui tới bên khoa tiếng Anh để góp vui.
Văn phòng của Lục Hạ bọn họ càng có nhiều người ra vào hơn trước.
Ngay cả Lý lão sư cũng trêu nàng: "Dạo gần đây mấy nữ lão sư độc thân đến tìm ta nhiều ghê, nói thật đôi khi ta cũng không biết mình quen nhiều người như vậy từ khi nào nữa. Mấy người này mà thật sự có chuyện gì thì cũng tốt, mấu chốt là sau khi ngồi xuống thì cứ nhìn chằm chằm Tưởng lão sư, nếu không thì lại hỏi chuyện của Tưởng lão sư. Đúng là, cái thân bạn bè trên danh nghĩa của ta coi như bị bỏ xó rồi."
Lục Hạ nghe bật cười, "May là ta ở khoa khác, không quen ai hết."
Kết quả nàng vừa nói xong thì chiều đã có người tìm đến.
Lục Hạ nhìn thấy cô sinh viên đang ngượng ngùng này thì hơi nghi hoặc.
Người này là ai vậy? Nàng không biết mà!
Kết quả nghe cô gái chủ động giới thiệu: "Lục Hạ, chào chị, em tên Mã Tịnh, là bạn cùng lớp bên cạnh lớp Giang Quân Mạc, bọn em cùng khóa, sau khi tốt nghiệp thì em làm ở phòng hậu cần của trường."
Lục Hạ nghe vậy gật đầu, hóa ra là bạn học của Giang Quân Mạc.
Nàng nhanh chóng nói: "Mời ngồi!"
Mã Tịnh ngượng ngùng ngồi xuống, sau đó giải thích: "Em đến tìm chị chủ yếu là muốn nhờ chị thông báo cho bạn Giang một việc, cuối tuần trường mình tổ chức triển lãm mô hình kiến trúc, trường có mời mấy học trưởng ưu tú đã tốt nghiệp về, không biết bạn Giang có thời gian không ạ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận