Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng

Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng - Chương 480: Bận rộn đại học năm 3 sinh hoạt (length: 4400)

Đợi đến ngày thứ hai, Lục Hạ liền đem việc này nói cho bạn cùng phòng, các nàng biết xong cũng thật vì Tạ Quế Phương cảm thấy cao hứng.
Diệp Nam càng nói thẳng: "Ta tính đi phỏng vấn nàng, sau đó đăng một bài đưa tin, chuyện của nàng năm đó ầm ĩ lớn như vậy, bởi vì chuyện này mà liên lụy ra những người bị mạo danh thế thân khác cũng không ít, hiện tại nàng dựa vào chính mình cố gắng lại đi ra, thi đậu Kinh Đại, nhất định là một cái chất liệu rất tốt, cũng sẽ cho những người khác thêm động lực..."
Ngay cả Hồ Thúy Hoa nghe cũng nói: "Ta cũng rất muốn quen biết nàng, chuyện của ta nói ra thì cũng là bởi vì nàng mới bị phát hiện, ta còn phải cảm tạ nàng một chút đây."
Mà Đàm Vân Phương cũng thở dài, "Tuy rằng đã trải qua khó khăn, nhưng nàng kết quả là tốt, cho nên ông trời vẫn là hướng về người tốt, xem Tạ Vân Vân kết cục, ai, chỉ có thể nói đều là số mệnh! Người ta, thật không thể làm chuyện xấu!"
Những người khác nghĩ đến Tạ Vân Vân, cũng là cảm khái không thôi.
Bất quá mọi người cũng không nói nhiều, càng nhiều hơn là vì Tạ Quế Phương cao hứng.
Tiếp sau đó Diệp Nam đích thực đi phỏng vấn nàng, bài viết đăng lên cũng gây ra một trận thảo luận sôi nổi, nhưng mọi người phần lớn đều vì nàng vui vẻ, cũng có chút đau lòng cô gái kiên cường này, đương nhiên, càng nhiều hơn là chúc phúc.
Còn có không ít người thấy báo chí đã viết thư cho Tạ Quế Phương, trong thư phần lớn là lời khen ngợi cổ vũ, cũng làm cho nàng cảm nhận được rất nhiều người yêu mến.
Đương nhiên, những thứ này đều là chuyện sau đó.
Học kỳ mới sau khi tựu trường, Lục Hạ lại bận rộn lên.
Đến đại học năm 3, bài chuyên ngành tăng lên, thầy giáo yêu cầu cũng trở nên cao hơn.
Lục Hạ sinh con xong, Lý lão sư lại bắt đầu đối xử với nàng cùng Sở Lương Thần bình đẳng, học kỳ này lại giao cho bọn họ không ít mục tiêu và nhiệm vụ thêm vào.
Trước đó hỏi Lục Hạ có chấp nhận được không, Lục Hạ cắn răng chấp nhận.
Mặc dù bây giờ cần thời gian để chăm sóc con, thế nhưng nàng không muốn trong việc học chỉ qua loa cho xong.
Nếu đã chọn, thì phải làm tốt.
Lý lão sư rất vui vẻ, khen ngợi nàng một phen, lại đưa nàng một số tạp chí mới ra nước ngoài, bảo nàng lúc nào rảnh thì xem.
Chẳng qua cũng bởi vì như vậy mà Lục Hạ lại càng thêm vất vả.
Buổi trưa vì phải về nhà cho con bú, cho nên cũng không ở trường học nghỉ ngơi, một ngày ở trường và nhà qua lại hai chuyến cũng rất vất vả.
Một thời gian xuống, mỡ dưỡng trong lúc ở cữ đều gầy hết cả.
Giang Quân Mạc thấy có chút đau lòng, không muốn để nàng buổi trưa về nhà, muốn cho con uống sữa bột, bất quá bị nàng cự tuyệt.
Con vừa sinh hai tháng, vẫn là sữa mẹ tốt nhất, nàng vì đi học cả buổi sáng đều không về được, buổi trưa cho bú một lần đã rất ít rồi, cứ như vậy vẫn là tốn rất nhiều công sức mới khiến con chịu.
Nàng không muốn bạc đãi con.
Giang Quân Mạc nghe xong thở dài, cũng không cố chấp nữa.
Bất quá hắn hiện tại cũng bù đầu bù óc; trước đó tổ của bọn họ thiết kế bản vẽ được chọn là một trong ba người cuối cùng được chọn, trước mắt đang trong giai đoạn cạnh tranh cuối cùng, thời gian rất gấp gáp.
Nếu như được chọn thì sau này còn phải bận hơn nữa.
Cho nên hiện tại buổi trưa Lục Hạ đều là một mình trở về, không để hắn cùng, đỡ thêm phiền.
Lúc đầu Giang Quân Mạc không đồng ý, sau này Lục Hạ nói thẳng hắn dù trở về cũng giúp được gì, hắn mới thôi.
Bất quá hắn vất vả tuyệt không thua Lục Hạ, dù sao con của bọn họ hiện tại buổi tối còn ngủ cùng bọn họ.
Hầu như cứ vài giờ lại phải tỉnh một lần.
Có đôi khi Lục Hạ thật sự quá mệt mỏi tỉnh không nổi, Giang Quân Mạc liền tự mình đứng dậy, đem con lần lượt ôm cho nàng bú sữa, sau đó lại pha sữa bột lại dỗ ngủ, vất vả nửa ngày may ra mới có thể nghỉ ngơi.
Còn mệt hơn cả Lục Hạ.
Nhưng cũng không có cách để người khác buổi tối đến trông con, dù sao bọn nhỏ còn chưa cai sữa, cùng người khác ngủ buổi tối cho bú cũng không tiện.
Cho nên Lục Hạ nghĩ, học kỳ này hai người bọn họ liền mệt mỏi một chút, như thế nào cũng phải để con ăn sữa mẹ hơn nửa năm, đợi đến học kỳ sau lại cho chúng cai sữa.
Như vậy trong lòng nàng cũng sẽ không khó chịu như vậy.
Nói tóm lại, học kỳ này so với trước đây vất vả hơn rất nhiều, nhưng nàng cũng vui vẻ chịu đựng…
Bạn cần đăng nhập để bình luận