Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng

Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng - Chương 338: Khang khang biến hóa (length: 3866)

Nhưng Lục Hạ cũng không quen nàng, lạnh mặt đối nàng lại nói một lần, "Tạ Quế Phương, phiền toái đem túi xách của ngươi lấy đi!"
Tạ Quế Phương lúc này mới quay đầu, "Ngươi gọi ta?"
Lục Hạ: "...Ngươi nói xem?"
Tạ Quế Phương lúc này mới nhớ tới bọc của nàng, trực tiếp đi tới xách lên ném xuống đất ở bên cạnh giường của chính nàng, sau đó dùng chân đẩy nhét vào gầm giường.
Lục Hạ nhìn mà mặt mày đều đen.
Cái quái gì? Chẳng lẽ nó trước kia cũng để ở gầm giường?
Kia cầm lên rồi ném thẳng lên giường nàng chẳng phải là đầy tro?
Lục Hạ tức không chịu được, nhưng thấy lúc này những người khác trong phòng ngủ đều đã ngủ, cuối cùng cũng không đôi co ngay.
Chỉ có thể dùng sức vỗ vỗ chỗ để chăn bao, cảm thấy không khác gì sạch sẽ thì mới chui vào nằm xuống, may mà bao là đặt ở bên ngoài chăn, bên trong không có chút tro nào.
Nhưng trong lòng vẫn còn chút tức, vì thế đợi buổi trưa trước khi lên lớp trực tiếp lại nói một lần với Tạ Quế Phương.
"Tạ Quế Phương, phiền toái sau này đồ vật của cô đừng để trên giường tôi, cô không chê bẩn tôi còn thấy ngại, cô có thể để trên giường mình."
Tạ Quế Phương nghe vậy nhìn nàng một cái, bĩu môi, "Đúng là keo kiệt!"
Câu sau Lục Hạ coi như không nghe thấy.
Sau đó còn âm thầm nhờ Dư Vãn khi nàng không có ở đó giúp để ý một chút.
Chuyện này cứ như vậy qua...
Sau này Tạ Quế Phương không biết có phải là đã nhìn thấu sự tức giận của Lục Hạ hay không, ngược lại không còn để đồ trên giường nàng nữa, Lục Hạ lúc này mới yên tâm.
...
Lục Hạ và Giang Quân Mạc hai người rất nhanh đã thích ứng với cuộc sống ở trường học.
Chương trình học năm nhất tương đối nhiều, buổi chiều nào học xong về đến nhà bọn họ hầu như đều trời đã tối.
May mà Khang Khang có Giang gia gia giúp trông nom, mà hắn cũng đã thích nghi với sinh hoạt ở trường mẫu giáo, Lục Hạ luôn cảm thấy hắn đã hoạt bát hơn không ít, nhưng lại càng nghịch ngợm.
Lục Hạ vốn có chút lo lắng, nhưng những người khác trong nhà lại rất vui vẻ.
Khi Khang Khang vừa mới về, nhìn rất giống Giang Quân Mạc khi còn nhỏ, nghe lời, hiểu chuyện, thật thà, cũng rất ít chạy nhảy, nhưng bọn họ lại rất lo lắng, sợ thể chất của hắn cũng giống Giang Quân Mạc.
Nhưng bây giờ nhìn hắn sau khi đi học mẫu giáo, chơi đùa với các bạn cùng lứa, nhảy nhót vui vẻ, thân thể cũng rất khỏe mạnh, mọi người trong nhà lúc này mới yên tâm.
Lục Hạ không biết ý nghĩ của mọi người, thấy Khang Khang tuy hơi nghịch một chút, nhưng không học thói xấu, liền yên tâm.
Nàng và Giang Quân Mạc hiện tại có chút bận rộn, thời gian thi đại học lần thứ hai đã định, học kỳ sau khai giảng sẽ có một đám tân sinh mới đến, mà bọn họ đã xác định khi đó sẽ là sinh viên năm hai.
Cứ như vậy, nhóm học sinh này của bọn họ phải trong nửa năm học xong toàn bộ chương trình học năm nhất, cho nên nhiệm vụ khá nặng, thầy cô trên lớp cũng giảng rất nhiều.
Dù cho những người có thể thi đỗ Kinh Đại đều là người tương đối thông minh, cũng khó tránh khỏi có chút mệt sức.
Lục Hạ lại càng phải cố gắng hơn, việc nàng có thể thi đỗ Kinh Đại là nhờ vào việc mấy năm trước đã sớm ôn tập.
Nói thật, nàng không tính là thông minh, nhưng một khi đã vào Kinh Đại, xung quanh lại có nhiều người giỏi như vậy, nàng làm sao có thể không cố gắng.
Nàng nghĩ bản thân dù không làm được tốt nhất, cũng không thể làm kém nhất.
Cho nên mỗi ngày về đến nhà đều sẽ tranh thủ mọi thời gian để học tập.
Còn Giang Quân Mạc thì ngược lại có vẻ ổn hơn một chút, dù sao hắn cũng là dân nghệ thuật, số môn văn hóa ít hơn một chút, nhưng yêu cầu học tập cũng không hề ít, may mà hắn tương đối thông minh, không những có thể nắm bắt rất nhanh mà còn có thể giúp nàng học, khiến Lục Hạ không ngừng ngưỡng mộ.
Luôn cảm thấy cái đầu thông minh như vậy học nghệ thuật thật đáng tiếc.
Đương nhiên, đây là sở thích của Giang Quân Mạc mà...
Bạn cần đăng nhập để bình luận