Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng

Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng - Chương 672: Đặt tên (length: 3719)

Sinh mổ rất nhanh, chưa đến nửa giờ, y tá đã ôm đứa bé đi ra.
"Bảy giờ đêm lẻ bảy phút sinh, bé gái, năm cân sáu lượng."
Đại bá mẫu sau khi nhìn thấy rốt cuộc lộ ra tươi cười.
"Con dâu ta thế nào?"
Y tá cười, "Yên tâm đi Lưu chủ nhiệm, mẹ con bình an."
Đại bá mẫu nghe xong rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm, đột nhiên cảm thấy một trận mệt mỏi ập đến, thân thể loạng choạng.
Lục Hạ thấy liền đỡ nàng ngồi xuống nói, "Ta với Giang Quân Mạc đi xem bé, Đại bá mẫu cứ ở đây nghỉ ngơi một lát chờ chị dâu đi ra."
Đại bá mẫu nghe xong gật gật đầu, "Tốt; vậy làm phiền các ngươi."
Lục Hạ hai người ôm bé đi khoa nhi cho bác sĩ kiểm tra.
Đợi khi trở về, chị dâu đã về phòng bệnh.
Vất vả cả ngày chắc mệt rồi, lúc này nàng đã ngủ.
Đại bá mẫu nhìn các nàng sau khi trở về liền nhận lấy bé.
Lục Hạ thấy nàng một mình bận bịu, quá mệt, vốn định ở lại ngủ đêm, nhưng bị nàng cự tuyệt.
"Ngươi ngày mai còn phải đi làm, vẫn là về đi. Không cần lo lắng, ta ở đây không sao, bác sĩ y tá đều biết, đều có thể giúp một tay, nếu không được ta tìm người giúp việc."
Lục Hạ nghe nàng nói vậy mới yên lòng.
Nhưng ngày thứ hai giờ tan làm, hai người lại đến.
Lần này còn mang cả con đến, không thì bọn trẻ cứ ở nhà đòi xem em gái.
Lúc bọn họ đến, ông bà Giang với Đại bá cũng đã đến.
Chị dâu lúc này sắc mặt cũng tốt hơn, Lục Hạ chào hỏi với nàng, chị dâu cũng mấp máy môi đáp lại, không biết vì sao trông có vẻ không vui cho lắm.
Lục Hạ cũng không hỏi, thấy bé vừa tỉnh liền cùng Khang Khang bọn họ cúi xuống trêu bé.
Nhưng nàng cũng dặn, "Em còn nhỏ, có thể nhìn nhưng không được sờ, biết chưa?"
Mấy đứa nhỏ gật đầu, "Biết!"
Có lẽ là thấy nhiều người đột ngột, cô bé có vẻ tò mò, bỗng dưng nhoẻn miệng cười.
Lục Hạ thấy cũng tươi cười, "Đứa này thích cười nhỉ."
Đại bá mẫu đi tới nghe vậy cũng cười, "Đúng vậy, hôm nay đại bá con ôm bé, bé cũng cười, Thất Thất nhà ta thật là đứa trẻ hay cười."
Lục Hạ nghe liền hỏi: "Thất Thất là tên của bé sao? Đặt rồi?"
"Không, Thất Thất là tên ở nhà, vì con bé sinh đúng bảy giờ lẻ bảy phút mà? Gọi Thất Thất cũng hợp."
"Đúng là dễ nghe, vậy tên chính đâu? Đặt chưa?"
Đại bá mẫu nghe vậy nhìn chị dâu một cái, "Đưa mấy cái cho chị dâu con chọn rồi, chị dâu con vẫn chưa quyết, nói là chờ anh trai con về quyết định."
Lục Hạ nghe tò mò, "Có những tên nào?"
"Ông nội con đặt Giang Du Ninh, đại bá con đặt Giang Trường Nhạc."
Lục Hạ nghe cười, "Cũng không tệ mà, ông nội đặt theo Kinh Thi, đại bá thì mang ý chúc phúc, đều hợp với Thất Thất của chúng ta. Nếu là ta là chị dâu chắc cũng rối không biết chọn cái nào cho tốt."
Nhưng Lục Hạ để ý, chị dâu nghe nàng nói, hình như bĩu môi, trên mặt lộ vẻ không mấy tán thành.
Lục Hạ thấy vậy khẽ nhíu mày, nhưng không nói gì.
Vì sinh mổ, nên chị dâu ở viện năm ngày.
Đến ngày thứ sáu mới chắc chắn không sao thì về nhà lớn ở cữ.
Và đợi đến ngày thứ hai sau khi nàng về, anh trai rốt cuộc về.
Sau khi anh trai về, Lục Hạ cũng biết tên thật của Thất Thất.
Giang Cận.
Đúng vậy, cuối cùng vẫn không dùng tên mà ông nội và đại bá đặt.
Mà theo tên Nịnh Nịnh mà đặt, Lục Hạ không rõ chị dâu nghĩ thế nào, nhưng việc này rõ là nàng quyết...
Bạn cần đăng nhập để bình luận