Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng

Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng - Chương 473: Diệp Nam kết hôn (length: 3746)

Khung cảnh tràn ngập sự kinh ngạc và tán thưởng, ngay cả cô em họ trước đó còn trốn sau mép đường cũng chạy tới, vừa ngắm nhìn khuôn mặt Diệp Nam vừa tấm tắc khen: "Đẹp quá đi! Đẹp hơn cả lúc em trang điểm nữa!"
Diệp Nam nghe vậy liền đẩy cô em ra, cầm lấy gương soi kỹ, sau đó có chút không dám tin hỏi: "Đây thật sự là ta sao? Ta lại xinh đẹp đến thế này à?"
Lục Hạ nghe vậy liền cười: "Yên tâm, chính là ngươi đó, ngươi chính là một cô dâu xinh đẹp như thế này đấy!"
Diệp Nam cuối cùng cũng tin: "Trời ơi, Lục Hạ ngươi giỏi quá, ta không ngờ ngươi còn có tài này đó!"
Cô em họ cũng hùa theo: "Đúng đó tỷ tỷ, tỷ trang điểm quá đỉnh, tỷ có nhận đồ đệ không? Em muốn bái tỷ làm sư phụ!"
Lục Hạ nghe xong không biết nói gì, vừa định mở miệng từ chối thì nghe Diệp Nam nói: "Diệp Lâm, ngươi còn dám nói lung tung nữa, coi chừng ta mách chuyện hôm nay cho Nhị thúc đấy."
Diệp Lâm nghe vậy cuối cùng cũng không dám lên tiếng nữa, có chút không cam tâm liếc nhìn Lục Hạ một cái rồi mới tủi thân bỏ đi.
Lục Hạ nhìn thấy mà thấy buồn cười, tuy rằng nhìn ra cô em không có ý xấu gì, nhưng nàng cũng không có ý định nhận đồ đệ.
Sau đó lại nhìn Diệp Nam nói: "Hay là ta tết tóc cho ngươi nhé?"
"Tóc ngắn thế này cũng tết được á?"
Diệp Nam nghe thấy thì rất ngạc nhiên, vì muốn tiện lợi nên nàng vẫn để tóc ngắn, trước đây vì biết không búi được còn rất tiếc, vốn định đến lúc đó sẽ cài một bông hoa hồng trên đỉnh đầu là xong chuyện.
Lục Hạ nghe xong liền cười: "Ta thử xem."
Dù sao kiếp trước nàng cũng xem qua rất nhiều blogger tết tóc cho tóc ngắn.
Diệp Nam nghe xong liền nói ngay: "Được, vậy ngươi làm đi."
Lục Hạ tiến lên trực tiếp chia tóc nàng thành ba bảy, sau đó tết hai bím xương cá ở trên trán, tết vòng ra phía sau rồi buộc lại bằng dây buộc tóc màu hồng.
Kiểu trang điểm này, Diệp Nam trông dịu dàng hẳn lên.
Ngay cả Dư Vãn đứng bên cạnh cũng phải thốt lên: "Đẹp quá đi, Lục Hạ chờ đến khi tớ kết hôn cậu cũng giúp tớ trang điểm và tết tóc nhé!"
Đàm Vân Phương đứng bên cạnh nghe thấy liền cười: "Sao, thấy Diệp Nam xinh đẹp quá nên cũng muốn làm cô dâu hả?"
Dư Vãn không biết xấu hổ gật đầu: "Đúng vậy đó, thảo nào mọi người đều nói tân nương là người đẹp nhất, bây giờ tớ tin rồi."
Lục Hạ nghe vậy cũng bật cười: "Được thôi, chờ cậu kết hôn ta nhất định sẽ làm cho cậu trở thành cô dâu xinh đẹp nhất!"
Chờ Diệp Nam thu xếp xong xuôi rồi đi ra, bạn bè thân thích nhà họ Diệp nhìn thấy nàng xinh đẹp như vậy đều vô cùng kinh ngạc, biết là bạn học của nàng trang điểm giúp cũng không ngừng ngưỡng mộ.
Chờ một lát sau, tân lang liền tới.
Lục Hạ đây là lần đầu tiên gặp vị hôn phu của Diệp Nam, dáng dấp không tệ, da màu đồng cổ, vóc người cao lớn, cười lên lộ ra hàm răng trắng, trông rất tươi tắn, chỉ là dáng đi hơi khập khiễng, đoán chừng là trước bị thương để lại di chứng.
Nhưng mà nàng thấy trong ánh mắt bọn họ không có chút nào vướng bận liền biết bọn họ đã vượt qua được chuyện đó rồi, vậy là tốt rồi.
Tân lang vừa vào cửa đã thấy Diệp Nam xinh đẹp như vậy, nhất thời ngây người, đến khi mọi người ồn ào lên hắn mới hoàn hồn, trong nhất thời cả hai người đều đỏ mặt.
Sau đó là các nghi thức đón dâu, tân nhân dập đầu hành lễ với cha mẹ, tân nương tử liền bị rước đi.
Lục Hạ cũng chỉ lúc này mới biết, tân lang lại ở cùng khu nhà với Diệp Nam.
Chỉ có điều bọn họ không đi thẳng mà là đạp xe đạp chạy một vòng trên đường rồi mới quay lại.
Lục Hạ và mọi người tham dự tiệc cưới rồi mới ra về.
Trên đường trở về, nàng nhớ tới bộ dạng vui vẻ của Diệp Nam hôm nay, phỏng chừng sau này sẽ hạnh phúc thôi....
Bạn cần đăng nhập để bình luận