Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng

Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng - Chương 541: Nhị tỷ phu điện thoại (length: 3908)

Hôm nay, Lục Hạ đang ở lớp cho các bạn học viết lời chúc sắp chia tay.
Đây là việc Lục Hạ tự mình nghĩ ra. Nàng nghĩ rằng thời đại này, sau khi tốt nghiệp mọi người hầu như đều sẽ về quê làm việc, sau này có thể gặp lại hay không cũng không chắc, vì thế liền làm giống như kiểu hiện đại, đưa sổ để các bạn học viết lời chúc làm kỷ niệm.
Kết quả, những bạn học khác thấy vậy cũng đều làm theo, dần dần việc này lan ra khắp khóa tốt nghiệp năm cuối, đến cả lớp của Giang Quân Mạc bọn họ cũng biết.
Cho nên, hiện tại toàn bộ các lớp năm cuối đều rộ lên phong trào viết sổ lưu bút tốt nghiệp.
Mà hôm nay, khi Lục Hạ đang nhắn gửi cho bạn bè thì thầy cô phụ trách tìm tới, bảo nàng đến văn phòng nghe điện thoại.
Lục Hạ thấy lạ, ai lại gọi điện thoại đến trường tìm nàng chứ?
Kết quả đến văn phòng nghe điện thoại mới phát hiện hóa ra là Nhị tỷ phu.
"Nhị tỷ phu, anh tìm ta?"
"Đúng vậy; em dâu, em có thời gian qua đây một lát được không? Anh có vụ án liên quan đến em, cần em qua đây để tìm hiểu tình hình!"
Lục Hạ nghe nghi hoặc, "Vụ án gì? Sao lại liên quan đến ta?"
"Trong điện thoại không tiện nói, em mau chóng qua đây đi."
Lục Hạ nghe lời này mới nhớ ra lúc này nàng còn ở trường học, xung quanh còn có người, quả thực rất không tiện nói, vì thế liền nói: "Được, vậy em tới ngay."
Sau khi cúp điện thoại, nói cám ơn với thầy cô phụ trách, Lục Hạ liền xuống lầu, định đi ra ngoài trường.
Bất quá, vừa đi chưa được bao xa, đột nhiên nghĩ đến mình còn chưa nói với Giang Quân Mạc một tiếng, vì thế lại quay đầu đi tìm hắn trước.
Đến phòng học khoa kiến trúc thì Giang Quân Mạc cũng đang cúi đầu viết sổ lưu bút cho bạn.
Chưa đợi Lục Hạ gọi, Chu Nghiêm đã thấy, trực tiếp nói cho Giang Quân Mạc biết.
Giang Quân Mạc ngẩng đầu nhìn thấy nàng thì nhướn mày, để bút xuống rồi đi ra khỏi phòng học.
"Sao ngươi lại tới đây? Tìm ta có việc gì?"
Lục Hạ lắc đầu, "Không có chuyện gì, chỉ là muốn nói với ngươi một tiếng, vừa rồi Nhị tỷ phu gọi điện thoại tìm ta, nói là có vụ án liên quan đến ta, bảo ta đến để tìm hiểu tình hình."
"Cái gì? Vụ án gì? Sao lại liên quan đến ngươi?"
Lục Hạ lắc đầu, "Ta cũng không biết, hắn không nói, chỉ nói đến nơi sẽ nói."
Giang Quân Mạc nghe liền gật đầu. "Vậy được, ta về thu dọn một chút rồi đi cùng ngươi."
Lục Hạ định mở miệng từ chối, nhưng Giang Quân Mạc đã quay trở lại.
Nàng liền không kiên trì nữa, tính rằng không cho hắn đi chắc chắn hắn cũng sẽ lo lắng.
Vì thế, Lục Hạ đợi hắn thu xếp xong, hai người cùng nhau ra trường, bắt xe đi tới cục công an nội thành.
Đến nơi, Nhị tỷ phu đã chờ sẵn ở cổng.
Vẻ mặt rất nghiêm trọng.
Lục Hạ thấy trong lòng liền hồi hộp, có chút dự cảm không tốt.
Giang Quân Mạc thấy vậy trực tiếp hỏi: "Nhị tỷ phu, rốt cuộc chuyện gì xảy ra? Vụ án sao lại dính đến Tiểu Hạ?"
Nhị tỷ phu lắc đầu, "Cụ thể thì bây giờ ta không thể tiết lộ nhiều, bởi vì liên quan đến người quen, việc này không phải ta thẩm vấn mà lát nữa sẽ có đồng nghiệp phụ trách, các ngươi cứ tình hình thực tế nói là được."
Lục Hạ nghe trong lòng cảm thấy lại càng bất an, vậy mà lại dùng đến từ "Thẩm vấn", chẳng lẽ sự tình thực sự rất lớn?
Lục Hạ cẩn thận hồi tưởng lại, nàng gần đây vẫn luôn ở trường, duy nhất dính đến chỉ là hai khoản đầu tư, chẳng lẽ là chuyện làm ăn bên kia đã xảy ra chuyện?
Vậy sao trước giờ chưa từng nghe qua nhỉ?
Bất quá có hỏi thêm, Nhị tỷ phu cũng sẽ không nói.
Vì là người quen biết, hắn đã đi cửa sau không để người đến cửa áp giải, cho nên chuyện tiếp theo hắn không thể can thiệp nhiều được.
Chờ Lục Hạ đi vào, liền bị đưa tới một căn phòng nhỏ tối om.
Giang Quân Mạc cũng bị giữ lại bên ngoài.
Nàng không khỏi có chút lo lắng sợ hãi, cái cảm giác không biết này quá khó chịu...
Bạn cần đăng nhập để bình luận