Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng

Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng - Chương 246: Kiếm tiền con đường (length: 4101)

Buổi tối trước khi ngủ, Lục Hạ mới lại nghĩ đến chuyện của Lý Á Lan, liền hỏi Giang Quân Mạc, "Ngươi nói nàng hôm nay làm ra cái màn này rốt cuộc là vì cái gì? Chẳng lẽ là muốn đối phó ta? Nhưng mà chúng ta đâu phải mới gặp mặt lần đầu chứ?"
Giang Quân Mạc nhíu mày, "Về sau tránh xa nàng ra một chút, người như thế rất hay dùng vẻ yếu đuối làm vũ khí để tấn công người khác, tâm cơ quá nhiều!"
Lục Hạ nghe thấy bất ngờ, "Không ngờ ngươi còn hiểu biết nhiều như vậy."
Sau đó Giang Quân Mạc liền nói: "Trước kia trong đại viện đã có người như vậy, động một chút là khóc, khiến mọi người luôn cảm thấy nàng bị ức hiếp, thành ra những người chơi với nàng thanh danh đều không tốt lắm, Tam tỷ Tứ tỷ chính là người bị hại, cuối cùng Nhị tỷ ta không ưa nên trực tiếp làm lớn chuyện này, vạch trần mọi chuyện ra, thế là mọi người đều biết nàng là hạng người gì, sau đó đều xa lánh nàng."
Lục Hạ nghe kinh ngạc, "Tính cách Nhị tỷ... Ừm... thẳng thắn vậy sao?"
Giang Quân Mạc bật cười, "Đại tỷ của ta tính tình điềm đạm, luôn luôn chăm sóc mấy đứa em, Nhị tỷ tuy cùng Đại tỷ bằng tuổi, nhưng tính tình lại nóng nảy.
Đại bá phụ bọn họ tuy rất tốt với chúng ta, nhưng công việc bận rộn, bình thường luôn không thể để mắt tới hết được, nên hễ có người bắt nạt chúng ta, Nhị tỷ liền trực tiếp đối đầu với bọn họ, không ngừng cãi vã, có khi còn động tay chân!
Khiến cho mọi người không dám chọc chúng ta, và dần dà những người khác cũng đều biết Giang gia Nhị nha đầu là người có tính tình dữ dằn."
Lục Hạ nghe hiểu được sự đau lòng trong giọng nói của hắn, biết Nhị tỷ cũng là vì bảo vệ bọn họ mới cố ý khiến mình trở nên ghê gớm như vậy, đến nỗi thanh danh không tốt.
Lục Hạ vốn muốn nói gì đó an ủi hắn, kết quả chính Giang Quân Mạc đã nhìn thấu.
"Đều qua hết rồi, Nhị tỷ bây giờ sống rất tốt, Nhị tỷ phu đối xử với nàng rất tốt, cũng chịu được tính khí của nàng."
Lục Hạ cũng cười, "Vậy thì tốt."
Ngày hôm sau, Giang Quân Mạc sáng sớm thu dọn cho con xong, ăn cơm xong liền đi làm, Lục Hạ thì ở nhà thu dọn phòng ốc một chút.
Gần đây Khang Khang đã biết lật người, cứ không chịu nằm yên, Lục Hạ phải luôn trông chừng, sợ con không cẩn thận ngã xuống giường lò.
Sau khi thu dọn xong, Lục Hạ nghĩ đến việc Giang Quân Mạc muốn đi chợ đen đổi phiếu, liền lấy tiền tiết kiệm của hai người từ không gian ra.
Thực ra kết hôn lâu như vậy, họ cũng không tiêu nhiều tiền của mình, dù sao đồ đạc và tiền bạc mà Giang gia gửi đến lần nào họ cũng dùng không hết.
Bất quá, trước đã nói rồi, Lục Hạ thương lượng với Giang Quân Mạc sau này sẽ không cần bọn họ gửi nữa, hoặc là không cần gửi thường xuyên như vậy, dù sao hiện giờ Giang Quân Mạc đã khỏe lại, cũng có thể đi làm kiếm công điểm, thêm chút tiền tiết kiệm trước đây, vẫn có thể nuôi nổi cả ba người nhà, cũng không cần trong nhà cứ mãi lo lắng.
Nhưng cứ như vậy, muốn mua đồ đạc thì bọn họ phải tự nghĩ cách.
May là cả hai đều không thiếu tiền.
Nhưng trước mắt cứ như kiểu "há miệng chờ sung".
Thật ra Lục Hạ cũng đã nghĩ đến việc có nên tìm cách kiếm tiền quang minh chính đại không.
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại rất lâu, phát hiện ra nàng có biết gì đâu!
Nghĩ đến mấy nữ chính xuyên không trong tiểu thuyết, ngoài chợ đen thì còn có con đường kiếm tiền nào khác?
Gửi bản thảo? Phiên dịch?
Thực ra những điều này nàng cũng nghĩ tới nhưng cuối cùng vẫn từ bỏ.
Gửi bản thảo thì không thực tế, bởi vì nàng không giỏi sáng tác, văn phong cũng bình thường, miễn cưỡng đủ dùng để thi cử.
Lục Hạ kiếp trước là sinh viên ngành khoa học tự nhiên, hơn nữa cũng không phải kiểu sinh viên khoa học tự nhiên có đầu óc nhanh nhạy, chỉ là vì quá muốn rời khỏi cô nhi viện nên chỉ có thể cố gắng học tập.
Khi còn bé lại nghe nói "học giỏi toán lý hóa, đi khắp thiên hạ không sợ", nên bất kể có thích hay không, đều cố gắng học các môn khoa học tự nhiên, hơn nữa viện trưởng mụ mụ cũng nói khoa học tự nhiên dễ xin việc...
Bạn cần đăng nhập để bình luận