Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng

Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng - Chương 343: Phiên dịch (length: 4046)

Sau khi về nhà, Lục Hạ vui vẻ kể chuyện mình nhận làm thêm cho Giang Quân Mạc nghe.
Giang Quân Mạc nghe xong cũng không hề có ý kiến gì về chuyện nàng làm thêm kiếm tiền, thấy nàng vui vẻ thì cũng vui lây.
Chỉ là khi nàng không để ý, hắn đã im lặng suy tư một lúc lâu, sau đó khi nàng phát hiện ra thì đã trở lại bình thường.
Đương nhiên, những điều này Lục Hạ không hề phát hiện vì còn đang mải nghĩ đến chuyện làm thêm.
Cuối tuần nghỉ, Giang Quân Mạc cùng nàng đi mua những cuốn sách cần thiết.
Sau khi về mở sách ra xem, quả nhiên rất hữu ích, sau đó nàng càng hiểu rõ, gia thế của Sở Lương Thần này chắc chắn không đơn giản.
Đến thứ hai khai giảng, thầy Lý giao nhiệm vụ lần này cho bọn họ, sau đó hẹn thời gian nộp bản thảo.
Sau khi về, Lục Hạ liền bắt đầu dịch.
Thật ra nàng có chút lo lắng, vì trước đây chưa từng dịch bao giờ, cầm tài liệu về nhìn rất lâu cũng có chút không biết làm thế nào, may mà có Giang Quân Mạc giúp nàng.
Lúc này Lục Hạ mới biết tiếng Anh của Giang Quân Mạc cũng rất tốt, không chỉ phát âm chuẩn mà lượng từ vựng cũng rất phong phú, thậm chí văn phong dịch còn rất hay.
Lục Hạ sau khi thấy được vừa ngạc nhiên lại vừa cảm thán, luôn cảm thấy trượng phu của mình còn có rất nhiều ưu điểm mà nàng chưa biết, đang chờ nàng khám phá.
Vốn dĩ nàng còn cảm thấy mình cũng có chút ưu điểm để khoe khoang, nhưng so với Giang Quân Mạc thì lại lu mờ hết cả.
Bất quá may là hắn đã là người một nhà, nước phù sa không chảy ruộng ngoài, nên nàng cũng không ghen tị.
Có Giang Quân Mạc hỗ trợ, Lục Hạ rất nhanh nắm được phương pháp dịch, sau đó không còn cần phải làm phiền hắn nữa. Dù sao đây là việc của mình, nàng cũng muốn nhân cơ hội này kiếm tiền đồng thời học hỏi thêm, cho nên chỉ khi nào thật sự không hiểu mới hỏi hắn.
Còn Giang Quân Mạc cũng tôn trọng nàng, chỉ là mỗi khi nàng về phòng dịch vào buổi tối, hắn đều sẽ cầm một quyển sách ngồi bên cạnh vừa đọc vừa trông chừng nàng.
Có hắn ở bên cạnh, Lục Hạ cũng cảm thấy rất an tâm.
Cứ như vậy nửa tháng, tài liệu thứ nhất cuối cùng cũng được dịch xong.
Vì đây là lần đầu tiên nhận làm thêm, nên thầy Lý chỉ giao cho bọn họ những việc đơn giản, xem trước trình độ thế nào, nếu thấy được thì sau này mới có việc khác.
Cho nên khi đưa cho thầy Lý, Lục Hạ có chút hồi hộp.
Nàng cùng Sở Lương Thần cùng đi, Sở Lương Thần đã dịch xong từ mấy ngày trước, nhưng hắn không tự mình đi nộp, mà nói chờ nàng cùng đi. Lục Hạ nghe xong liền biết hắn cố ý nhường nhịn mình, nên rất cảm kích.
Thầy Lý nhận tài liệu của hai người, không xem ngay mà gật gật đầu nói: "Không tệ, dịch nhanh đấy, về chờ tin đi, ta cầm qua cho bên tòa soạn tạp chí xem, nếu người ta thấy phù hợp thì sẽ có việc tiếp."
Tim Lục Hạ chợt thót lên "Cảm ơn thầy Lý!"
Sau khi về, thấy Lục Hạ còn hơi căng thẳng, Sở Lương Thần an ủi: "Yên tâm, sẽ không sao đâu, năm nay người làm phiên dịch ít lắm, bọn họ cũng không tìm được nhiều người đâu, nên chỉ cần không quá tệ là được hết."
Lục Hạ nghe hắn nói vậy mới thở phào nhẹ nhõm "Vậy hả, vậy ta yên tâm, cảm ơn ngươi!"
"Ừ," Sở Lương Thần lại gật đầu, rồi làm bộ kênh kiệu bỏ đi.
Lục Hạ thấy vậy bật cười.
Mấy ngày nay bận dịch, đến cả buổi trưa về phòng ngủ nàng cũng không nghỉ ngơi tử tế, nên lần này sau khi về mọi người thấy nàng không mang sách ra thì có chút ngạc nhiên.
"Sao vậy? Không cần dịch nữa à?" Dư Vãn hỏi.
Chuyện thầy Lý tìm việc dịch cho Lục Hạ và Sở Lương Thần cả lớp đều biết, ai cũng tương đối ghen tị, dù sao công việc này tiền nhuận bút cũng không ít, lại còn có thể rèn luyện bản thân.
Nhưng những người khác cũng biết rõ trình độ của mình, nên cũng chỉ có thể ngưỡng mộ mà thôi, sau đó đều cố gắng học tập hơn, hy vọng sau này cũng đến lượt mình kiếm tiền.
Lục Hạ gật gật đầu "Xong rồi, có thể nghỉ ngơi mấy ngày."
Bạn cần đăng nhập để bình luận