Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng

Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng - Chương 255: Thử (length: 3899)

Hôm nay, sau khi tan làm Giang Quân Mạc ở nhà nấu cơm tiện trông con, Lục Hạ ra bờ sông giặt quần áo.
Rồi cô gặp Lý Á Lan cũng đang giặt quần áo ở đó.
Vốn Lục Hạ không định để ý tới nàng, ai ngờ Lý Á Lan thấy cô, mắt liền láo liên, rồi đột ngột lên tiếng: "Lục thanh niên trí thức xuống nông thôn hơn hai năm có thấy không khí ở nông thôn tốt hơn nhiều so với trong thành không, không có sương mù!"
Hình như còn sợ cô nghe không rõ, từ "sương mù" còn được nhấn mạnh một chút.
Lục Hạ nghe vậy quay đầu nghi hoặc nhìn nàng, "Sương mù là cái gì? Trong thành có sương mù sao?"
Lý Á Lan vừa nói vừa nhìn chằm chằm vào cô, thấy cô thật không biết, mới thở phào nhẹ nhõm, "À, không có gì, chỉ là bây giờ thành phố hiện đại hóa công nghiệp quá nhiều, khiến không khí không tốt."
Lục Hạ nghe xong lẳng lặng liếc nhìn nàng, "Nghĩ nhiều rồi, ta thấy cũng không kém đâu."
Lý Á Lan nghe ngược lại vui vẻ tán thành, "Phải phải phải, đúng là không kém bao nhiêu." Thập niên 70 nông thôn với trong thành không kém nhau là mấy, đến thế kỷ 21 thì khác một trời một vực.
Lý Á Lan nói xong thì chẳng thèm để ý đến cô nữa, giặt xong liền vừa hát vừa đi mất.
"Giờ đây trời quang mây tạnh, khắp nơi cảnh đẹp ngàn thu~"
Lục Hạ đứng ngây ra tại chỗ chỉ cảm thấy trong đầu hiện lên một tràng chửi thề, ta #$*#%&...
Chết tiệt, nàng sao có thể ngờ được Lý Á Lan cũng là xuyên không!
May mà nàng phản ứng nhanh, không thì đã bị phát hiện!
Thập niên 70 đương nhiên cũng có sương mù, nhưng từ này lúc đó còn chưa thịnh hành, rất nhiều người, không, phải nói 99% người đều không biết, ai ngờ Lý Á Lan lại dùng nó để thăm dò cô!
Được thôi, hiện tại Lục Hạ chưa lộ, còn nàng ta thì lộ rồi!
Ông trời chết tiệt, tình huống gì vậy? Thời đại này bị xuyên không thành cái sàng luôn rồi!
Thêm cả cô nữa, ba kẻ xuyên không, một kẻ trọng sinh, vậy có khi nào ngoài bọn họ, những nơi khác cũng có?
Thế này thì còn sống kiểu gì đây?
Lục Hạ không biết phải nói gì, cũng chẳng rõ Lý Á Lan này là xuyên sách hay đơn thuần xuyên không, có bàn tay vàng không.
Cũng may vừa rồi bị cô lừa qua, cũng không biết có tin không nữa.
Nhưng sau này cô phải cẩn thận hơn.
Lý Á Lan trông không giống người tốt, yếu tố bất ngờ lại nhiều, lỡ mà bị nàng phát hiện thì đoán chừng càng thê thảm hơn.
Haiz, cũng chẳng biết rốt cuộc là tình huống gì nữa?
Nàng đã có thể đoán được cuộc sống sắp tới sẽ không được yên bình rồi.
Nghĩ làm sao sống cuộc sống yên ổn thôi mà cũng khó đến thế sao?
Cũng không biết Tô Mạn có biết ở đây lại có thêm một người xuyên không nữa hay không.
Thậm chí Lục Hạ còn có ý nghĩ xấu xa, nếu để hai người bọn họ đụng độ nhau, không biết Lý Á Lan có bị hào quang nữ chính tổn thương không nữa.
Nhưng điều khiến Lục Hạ nghi ngờ hơn cả là, rốt cuộc cô đã làm gì mà khiến Lý Á Lan đến thăm dò cô vậy? Cô tự nhận là đã rất kín đáo rồi, vậy rốt cuộc chỗ nào bị lộ đây?
Nhưng những điều này chỉ có thể từ từ quan sát về sau thôi.
Về đến nhà thì Giang Quân Mạc đã làm xong cơm.
Lục Hạ thấy vậy liền lơ đãng nói: "Cô Lý thanh niên trí thức mới đến kia chẳng biết có phải bị bệnh không, cứ tìm ta hỏi cái gì trong thành sương mù nhiều, không bằng không khí ở nông thôn tốt; chẳng lẽ thành phố Thượng Hải lại thường xuyên có sương mù sao?"
Giang Quân Mạc cau mày, "Nàng cũng nói với ta như vậy, nhưng ta không để ý tới nàng, từ sau đó nàng cũng không hay đến gần ta nữa."
Lục Hạ hiểu ra là nàng cũng đã thăm dò rồi.
Thế là gật gù nói, "Ừ, sau này tránh xa nàng ta một chút."
"Biết rồi."
...
Từ sau khi biết Lý Á Lan là người xuyên không, cô đặc biệt quan sát cách làm việc của nàng, phải nói là cô thật sự nhìn ra được chút gì đó.
Người này vậy mà lại qua lại rất thân mật với một nam thanh niên trí thức mới đến khác là Dương Vệ Đông...
Bạn cần đăng nhập để bình luận