Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng

Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng - Chương 147: Mua hàng tết (length: 3907)

Chẳng qua vừa tắm không bao lâu, trong phòng tắm người liền đông đúc đứng lên.
Bên cạnh Lục Hạ không biết từ lúc nào xuất hiện một người chị ngoài 30 tuổi.
Người chị này khá dễ gần, vừa nhìn thấy nàng đã ngưỡng mộ nói: "Em gái ơi, em xinh quá, da cũng trắng mịn."
Lục Hạ nghe xong thấy vô cùng lúng túng, dù mọi người đều cởi mở với nhau, nhưng bị đánh giá như vậy vẫn khiến nàng hơi ngại ngùng.
Ai ngờ người chị kia chẳng hề nhận ra, cứ liên tục hỏi nàng có phải trời sinh đã vậy, bình thường có phải không cần làm việc nên mới được nuôi dưỡng tốt như thế.
Khiến nàng chỉ muốn nhanh chóng rửa xong cho rồi.
Thế là mấy người Tô Mạn nhìn thấy nàng như vậy cũng không nhịn được cười.
Nhưng lúc này bọn họ mới phát hiện, hình như Lục Hạ từ sau khi về quê đã thay đổi rất nhiều, không chỉ trở nên xinh đẹp hơn, mà trên người cũng có da có thịt, cả người cứ như được trang bị lớp lọc vậy, càng ngày càng tinh xảo.
Ngay cả Tô Mạn nhìn cũng có chút ngưỡng mộ, thầm nghĩ có lẽ nào đây là do nàng ấy sau khi kết hôn sống dễ chịu hơn chăng?
Dù sao thì bản thân Tô Mạn cũng không hề kém cạnh nên cũng chỉ là thoáng ngưỡng mộ mà thôi.
Là nữ chính, dù không có bàn tay vàng, nhưng xuống nông thôn nửa năm mà nàng không những không trở nên tàn tạ, mà ngược lại vẫn xinh đẹp như trước, da dẻ thì vẫn láng mịn tinh tế, gương mặt cũng xinh đẹp cuốn hút.
Cho nên đối với Lục Hạ đã kết hôn lại bình thường vốn hay khiêm tốn, ngược lại cũng không hề có ý định tranh giành hào quang, chỉ là thoáng cảm thán mà thôi.
...
Vì quá đông người nên Lục Hạ cũng không kỳ cọ lâu, cảm thấy tắm cũng được rồi thì đi ra.
Sau khi ra ngoài liền thấy Tô Mạn đang dùng kem dưỡng da thoa khắp người thay sữa tắm.
Bên cạnh có mấy người vây quanh, nhìn thấy nàng lãng phí như vậy thì kinh ngạc không khép được miệng.
Nhưng tất cả mọi người đều không lên tiếng, kể cả mấy nữ thanh niên trí thức cũng vậy, mọi người đều biết Tô Mạn là một người có chính kiến nên không ai đưa ra lời khuyên gì cả.
Rất nhanh các nữ thanh niên trí thức đều đã rửa xong mặc quần áo đi ra.
Còn đám nam thanh niên trí thức chắc đã tắm xong từ lâu rồi, bên ngoài chỉ còn Giang Quân Mạc đang chờ.
Thấy Lục Hạ và những người khác đi ra, hắn liền đứng dậy nhận lấy đồ của Lục Hạ, sau đó nói: "Mặc áo khoác quân đội vào, cả mũ với khăn quàng cổ nữa, vừa tắm xong đi ra dễ bị cảm lắm."
"Ừm." Lục Hạ nghe lời mặc kín mít, sau đó mới nói với mọi người vài câu rồi tách ra đi trước.
Sau khi rời đi, Lục Hạ hỏi hắn: "Anh tắm thế nào? Có quen không?"
Giang Quân Mạc nhíu mày, "Đông người quá, hơi chen chút."
Lục Hạ cũng có cảm giác này, "Bên em cũng vậy, nhưng mà tắm một lần cảm thấy thoải mái hẳn, người cũng nhẹ nhàng hơn, cứ như là vừa tẩy đi được hai cân thịt."
Giang Quân Mạc nghe vậy thì cười, "Chờ lát nữa đi đâu?"
Lục Hạ nghĩ nghĩ, "Đi gửi thư trước đã, sau đó đi bách hóa tổng hợp xem sao, sắp Tết rồi chúng ta cũng nên mua ít đồ Tết."
"Được."
Sau đó hai người đi gửi thư trước, rồi đến bách hóa tổng hợp.
Sắp đến Tết nên bách hóa tổng hợp đông nghìn nghịt.
Người chen người.
Đồ bán cũng nhiều hơn hẳn, còn có rất nhiều thứ không cần tem phiếu chỉ cần nhanh tay.
Lục Hạ thấy có nhiều đồ năm mới liền tranh thủ mua ít thứ dùng được.
Hạt dưa, kẹo, bánh, thấy có bán rượu hoa quả tự nấu không cần phiếu cũng mua chút ít.
Cuối cùng thấy có bán câu đối liền chợt nhớ ra bọn họ mới chuyển nhà mới, câu đối vẫn chưa có, thế là cũng chọn một bộ mua.
Sau đó chẳng mua thêm gì nữa hai người ra khỏi đám đông đều thở phào nhẹ nhõm.
Đi mua đồ Tết mệt quá, không biết có phải mọi người đều để dành tiền đến lúc này không mà ai ai cũng hăng hái vậy!..
Bạn cần đăng nhập để bình luận