Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng

Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng - Chương 463: Khang Khang được hoan nghênh (length: 4446)

Diệp Nam từ khi bước vào cũng ngắm nghía lũ trẻ không chớp mắt, lúc này càng cảm thán: "Thật tốt a, nhìn thấy ngươi sinh con, ta cũng có chút ghen tị."
"Ngươi không cần ghen tị với ta, ngươi sắp tới cũng sẽ có thôi." Lục Hạ thấy vậy liền trêu.
Ai ngờ Diệp Nam cũng chẳng ngại ngùng.
"Ta cũng đang tính như vậy, vừa lúc ta có thể giống như ngươi, tranh thủ lúc đi học sinh con, sau khi tốt nghiệp là có thể toàn tâm toàn ý làm việc, cũng không bị ảnh hưởng."
Lục Hạ nghe nàng nói vậy cũng không biết nói gì cho phải, nàng nghĩ thật là xa.
Mấy người hàn huyên một lát, liền nghe Đàm Vân Phương giải thích: "Hồ Thúy Hoa vốn cũng muốn tới thăm ngươi, nhưng vì sinh viên năm nhất thi khác giờ với bọn ta, hôm nay nàng vẫn còn thi nên không đến được, nàng tiếc lắm!"
Lục Hạ cười cười, "Vậy các ngươi nói với nàng là không cần tiếc, rất nhanh lần sau khai giảng là có thể gặp ta."
Nói xong lại hỏi: "Kết quả thi của bọn mình sắp có chưa nhỉ, các ngươi tính khi nào rời trường?"
Dư Vãn nghe nàng hỏi vậy liền thẳng thắn đáp: "Kết quả thi chuyên ngành của bọn mình ra rồi, đúng rồi Lục Hạ, chúc mừng cậu, vẫn trong top đầu."
Lục Hạ nghe xong thở phào nhẹ nhõm, tuy có tụt lại nhưng không xuống quá nhiều, vậy là tốt rồi.
Còn việc sắp xếp kỳ nghỉ hè của bạn cùng phòng thì không có gì thay đổi, ngoại trừ Đường Viện về Thượng Hải, những người khác vẫn ở lại Kinh Thành.
Sau đó liền nghe Đường Viện có chút thất vọng nói: "Các cậu đều ở lại nên đều có thể dự đám cưới của Diệp Nam, chỉ có mình tớ là không đến được."
Dư Vãn thấy thế liền đề nghị: "Hay là cậu về sớm đi, dù sao đám cưới của nàng kết thúc cũng gần tới khai giảng rồi, về sớm mấy ngày cũng đâu sao."
Thời gian đám cưới của Diệp Nam là vào giữa tháng 8, quả thật là không còn xa ngày khai giảng.
Đường Viện nghe xong có chút do dự.
Diệp Nam thấy vậy liền nói: "Nếu cậu tiện thì về, không tiện thì cứ chờ khai giảng rồi về cũng không sao, trong phòng mình trừ tớ ra vẫn còn nhiều người chưa kết hôn đây, đợi đám cưới của người khác, chúng ta sẽ cùng nhau tham gia."
Đường Viện nghe xong gật đầu: "Tớ biết rồi, tớ sẽ nói với ba mẹ, nếu ba mẹ cho phép tớ về sớm thì tớ có thể dự đám cưới của cậu."
"Được."
Nhìn bộ dạng của nàng liền biết nàng là một cô gái ngoan ngoãn nghe lời ba mẹ, nên mọi người cũng đều hiểu cho.
Khi đang nói chuyện, Giang Quân Mạc trở về, vốn nàng thấy bạn cùng phòng của Lục Hạ đến thì tìm cớ đi ra ngoài, dì cả cũng thấy con đã bú xong rồi nên đi ra cùng em gái trò chuyện, để lại không gian cho bọn họ.
Mà lúc này, Giang Quân Mạc sau khi trở về, phía sau còn có cả Khang Khang.
Ông Giang hôm nay có việc bận, đi dự đám cưới của cháu trai chiến hữu rồi.
Nên Khang Khang được Tiểu Vu đưa tới.
Bạn cùng phòng lần đầu thấy con trai cả của Lục Hạ.
Ai nấy đều tỏ vẻ tò mò.
"Trời ơi, con trai Lục Hạ nhà cậu lớn quá, giống cậu mà cũng rất giống Giang đồng học."
Khang Khang có thể chất giống Lục Hạ, đen chút nhưng chăm dưỡng lại trắng ra, mùa hè năm ngoái đen một mùa, sang đông dưỡng là trắng liền, năm nay còn chưa theo ông nội đi nghỉ hè, cũng chưa chạy nhảy ngoài nắng, nên vẫn chưa đen như vậy.
Thêm vào đó là nét mặt tinh xảo, nhìn lúc này đẹp hơn hẳn những đứa trẻ khác.
Cũng không trách đám bạn cùng phòng kinh ngạc như vậy.
Khang Khang vừa ở ngoài đã nghe ba ba nói bạn của mẹ đến thăm mẹ.
Nên lúc này cũng không luống cuống, trực tiếp cười nói với các cô: "Chào các dì, con là Khang Khang, cảm ơn các dì đã đến thăm mẹ con ạ!"
Giọng nói non nớt lại ra vẻ người lớn, khiến bạn cùng phòng của Lục Hạ lập tức thích mê.
Diệp Nam thậm chí còn nói thẳng: "Tớ mặc kệ, Lục Hạ, nhất định tớ sẽ sinh một em bé đáng yêu như con trai của cậu."
Lục Hạ nghe xong liền tự hào ưỡn cằm: "Vậy thì có lẽ hơi khó, Khang Khang chỉ có một thôi!"
Khang Khang bên cạnh cũng nói: "Đúng vậy ạ, dì ơi, Khang Khang chỉ là con trai của mẹ thôi."
"Ôi đáng yêu quá!"
Mọi người thấy cậu bé như vậy cũng thích không thôi. Chớp mắt, Khang Khang đã vượt mặt mấy đứa trẻ mới sinh còn đang ngơ ngác ngủ kia, chiếm trọn trái tim của đám bạn cùng phòng.
Lục Hạ thấy thế cũng cười lắc đầu...
Bạn cần đăng nhập để bình luận