Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng

Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng - Chương 256: Cai sữa (length: 3852)

Dương Vệ Đông trông quá đỗi bình thường, Lục Hạ bản năng cảm thấy với một người xuyên việt như Lý Á Lan thì hắn chắc chắn không lọt mắt.
Cho nên nàng không hiểu hai người góp vốn làm chung thì định làm cái gì.
Nhưng rất nhanh nàng đã để ý, bọn họ lại còn lén lút thu mua rau dưa lương thực trong thôn, sau đó mang ra chợ đen đầu cơ trục lợi, làm hai kẻ lái buôn!
Đương nhiên, Lục Hạ chỉ thấy bọn họ thu mua lương thực trong thôn, còn việc ở chợ đen thì do Giang Quân Mạc đi đổi phiếu mới nhìn thấy.
Lục Hạ nghĩ một chút cũng biết là chủ ý của Lý Á Lan, chỉ có người “xuyên việt” như nàng ta mới to gan lớn mật như vậy, vừa xuống nông thôn chưa bao lâu đã nghĩ cách kiếm tiền.
Nàng chỉ cầu nguyện bọn họ đừng bị bắt đi.
Sau đó Lục Hạ lại quan sát Tô Mạn, phát hiện nàng không hề nhận ra sự khác biệt của Lý Á Lan, còn Lý Á Lan cũng không hề đi thăm dò nàng.
Điều này khiến Lục Hạ hơi bất ngờ!
Lẽ ra bên nàng đây sống thành thật bổn phận, nếu so sánh thì Tô Mạn rõ ràng có phần cao điệu hơn, vậy thì sao Lý Á Lan lại đến dò xét nàng mà không phải Tô Mạn?
Thật là kỳ quái.
Lục Hạ quan sát một thời gian, phát hiện sau khi Lý Á Lan dò xét xong liền không còn nghi ngờ gì về nàng, một lòng một dạ kiếm tiền.
Thế là nàng cũng không chú ý đến Lý Á Lan nữa, chỉ hy vọng cái cô nàng xuyên việt này bớt chút lo.

Khang Khang giờ đã hơn bảy tháng, đang tập bò, cả ngày không chịu ngồi yên, làm cho Lục Hạ càng thêm hao tâm tổn trí.
Rất nhanh lại đến vụ thu hoạch, dù có con nhỏ Lục Hạ cũng không thể trốn tránh.
Nhưng vì sợ con bị va vào cây lúa, nàng bèn xin làm công việc nhàn hơn một chút, đúng lúc gần đây công việc khá bận rộn, trưởng thôn Lưu bèn để nàng làm nhân viên thống kê mấy ngày.
Cái công việc này khiến những người khác phải ghen tị.
Nhưng mọi người đều biết nàng được vậy là vì còn phải chăm con nhỏ.
Bất quá, dù làm nhân viên thống kê, nàng vẫn phải thức khuya dậy sớm, còn phải tranh thủ thời gian cho Khang Khang bú sữa, thay tã, làm cho nàng mệt mỏi vô cùng.
Qua vài ngày, cả người đều gầy đi trông thấy, ngay cả Khang Khang nhìn vào cũng có vẻ không được khỏe.
Giang Quân Mạc đau lòng vô cùng, vì thế đề nghị: “Hay là cho Khang Khang cai sữa đi?”
Lục Hạ nghe xong có chút do dự, “Sớm vậy sao? Vẫn chưa đến tám tháng.”
“Không còn sớm, dù sao chúng ta có sữa bột, lúc đầu thì cứ cố cho hắn uống sữa bột, rồi từ từ cho ăn dặm, chắc chắn là cai được.”
Lục Hạ nghe có chút xót xa, “Hay là cứ để bú thêm vài tháng nữa đi? Ta không sao.”
Giang Quân Mạc đau lòng lắc đầu, “Không sao, uống sữa bột cũng được, với lại con lúc mới sinh ra uống sữa mẹ thì tốt hơn, giờ lớn vậy rồi, cũng không quan trọng đến thế.”
“Vậy sao?” Nghe hắn nói vậy, Lục Hạ tưởng hắn đã hỏi bác sĩ nên liền tin, “Vậy được, trước cứ từ từ vậy, xem nó có chịu không.”
“Được.”
Lục Hạ vốn tưởng rằng cai sữa cho Khang Khang sẽ không dễ như vậy, kiểu gì nó cũng phải làm ầm lên chứ, ai ngờ Khang Khang lại bình tĩnh chấp nhận.
Một tiếng cũng không khóc, còn ôm bình sữa uống ngon lành.
Thấy vậy Lục Hạ cũng có chút xót xa, cái đứa nhỏ không có lương tâm.
Bất quá như vậy cũng yên tâm mà cai sữa.
Giang Quân Mạc không biết lấy được Trà Đại Mạch từ đâu, nàng uống mấy ngày liền hết hẳn sữa.
Sau đó vừa đúng lúc vụ thu hoạch đã qua, công việc cũng không còn nhiều, Giang Quân Mạc cũng có thời gian chăm sóc Khang Khang, nên Lục Hạ liền muốn bắt đầu rèn luyện thân thể.
Trong hơn một năm mang thai sinh con này, nàng ngừng hẳn việc rèn luyện, hơn nữa sau đó để đảm bảo đủ sữa, lúc nào cũng phải ăn đồ có giá trị dinh dưỡng cao.
Thế là nàng mập lên không ít, trên người bây giờ toàn là mỡ.
Cho nên nàng tính rèn luyện một chút để bớt mập…
Bạn cần đăng nhập để bình luận