Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng

Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng - Chương 65: Bị chọc thủng (length: 4369)

Rất nhanh, vài vị thẩm cùng nhau đưa Chu Lai Nhĩ trở về điểm thanh niên trí thức.
Lục Hạ bọn họ thấy Chu Lai Nhĩ cả người ướt sũng bị đuổi về thì cũng hơi kinh ngạc.
Chờ nghe được chuyện đã xảy ra thì lại có chút không biết nói gì.
Người này cũng quá có thể giày vò, hai tay không bắt cá được lại làm mình rơi xuống nước, nói ra ai tin?
Không phải là kiếm cớ à?
Xem qua quá nhiều tiểu thuyết, Lục Hạ nháy mắt liền nghĩ đến gì đó.
Không chỉ nàng, những người khác ở điểm thanh niên trí thức cũng nhìn ra chút gì, bao gồm Trần Tuyết.
Lúc này nàng đang lạnh lùng nhìn quần áo Chu Lai Nhĩ đang khoác, bất quá rốt cuộc không nói gì.
Dù sao từ thái độ của mấy vị thẩm thấy, các nàng giống như không hiểu lầm, đối với việc Hồ Kiến Quân ôm Chu Lai Nhĩ vì cứu người cũng hiểu được.
Xem ra tính toán của Chu Lai Nhĩ không thành.
Nhưng rất nhanh Lục Hạ liền biết mình kết luận còn quá sớm.
Bởi vì vốn chỉ là chuyện cứu người đơn giản, không ngờ việc này nhanh chóng bị truyền sai lệch.
Có người nói hai người trực tiếp ôm nhau, đến những người khác đi tới cũng không buông ra, còn có người nói thân thể Chu Lai Nhĩ bị Hồ Kiến Quân nhìn rồi, đời này có lẽ không thể gả cho ai.
Thậm chí còn nói hai người họ hẹn hò, bị phát hiện mới nói là rơi xuống nước.
Nhưng vì Hồ Kiến Quân là người bản lĩnh nhất trong thôn nên kiểu nói này ngược lại không ai tin, dù sao người ta sắp kết hôn.
Hơn nữa đối tượng kết hôn còn là cô Trần thanh niên trí thức tốt như vậy.
Dù sao mặc kệ thế nào, vào lúc hai người còn ba ngày nữa là cưới, việc này đã ồn ào.
Không cần biết sự thật thế nào, tóm lại danh tiếng của Chu Lai Nhĩ đã hỏng.
Cho nên hai ngày nay Chu Lai Nhĩ khóc suốt mếu máo, không biết còn tưởng nàng bị oan ức lớn đến mức nào.
Nhưng người sáng suốt đều nhìn ra, nàng cố ý.
Thậm chí Lục Hạ còn nghĩ có phải chuyện này truyền quá đáng như vậy là do chính Chu Lai Nhĩ bày mưu tính kế truyền ra ngoài không.
Nếu thật sự là vậy, thì nàng quá độc ác, với chính mình cũng độc ác, có thể dùng danh tiếng của mình để tạo bẫy.
Cố tình lúc này nàng vẫn ra vẻ người bị hại, khiến người ta cảm thấy khó chịu và chán ghét.
Đến Trần Tuyết người vốn hướng nội, trầm tính cũng không nhịn được.
Sáng nay mọi người ăn cơm, thấy Chu Lai Nhĩ lại than thở, Trần Tuyết trực tiếp tiến lên cho nàng một cái tát!
Người vốn thật thà lại có hành động này, thật sự khiến những người khác kinh hãi.
Ngay cả chính Chu Lai Nhĩ cũng không dám tin.
"Ngươi… đánh ta? Ngươi dựa vào cái gì đánh ta?"
Trần Tuyết cười lạnh, "Ta vì sao đánh ngươi tự ngươi không biết sao? Ngươi thiếu đàn ông đến vậy sao? Muốn cướp người khác?"
Chu Lai Nhĩ đương nhiên không thừa nhận, "Ngươi đừng vu oan cho ta, ta cũng là người bị hại, ta cũng không muốn rơi xuống nước! Chẳng lẽ ta không được hắn cứu sao, cứ để ta chết đi cho rồi, chết thì sẽ không có nhiều chuyện như vậy."
Nói đến đây, Chu Lai Nhĩ tủi thân khóc lên, bờ vai run rẩy, khiến những người khác cảm thấy có thể hiểu lầm nàng.
"A," ngược lại Trần Tuyết nghe được nàng lại mỉa mai cười một tiếng, "Rơi xuống nước? Cô Chu Lai Nhĩ mà rơi xuống nước? Cô quên rồi à, hồi mới xuống nông thôn, cô đã nói với ta cô hồi tiểu học đã là quán quân bơi lội của trường tiểu học thành phố, rơi xuống nước? Cô lừa ai đấy!"
Lời vừa dứt, những người khác đều kinh ngạc đến ngây người!
Cho nên… Chu Lai Nhĩ biết bơi?
Vậy thì lời giải thích tất cả rất rõ, thật sự là nàng tính kế.
Nghĩ đến đây, ánh mắt mọi người nhìn Chu Lai Nhĩ cũng có chút phức tạp.
Mà lúc này Chu Lai Nhĩ cũng biết mình bị mọi người nhìn ra tính kế, đầu tiên có chút bối rối, nhưng rất nhanh lại bình tĩnh.
Trực tiếp không thèm giả bộ bị tát đỏ mặt, ngồi dậy, ngẩng cao cằm.
"A, đúng thì thế nào, các ngươi còn chưa làm lễ cưới, chưa đăng ký kết hôn, ta cướp thì làm sao? Cứ chờ đó mà xem, Hồ Kiến Quân chỉ có thể là của ta!"
Nói xong, mặc kệ những người khác phản ứng gì, trực tiếp chạy khỏi điểm thanh niên trí thức...
Bạn cần đăng nhập để bình luận