Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng

Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng - Chương 496: Vì việc này phụ trách (length: 3882)

Tuy rằng nghĩ như vậy, các nàng cũng vốn không muốn trả lời.
Nhưng vài lần sau nhìn hắn tiều tụy lại kiên trì dáng vẻ, Đàm Vân Phương vẫn là nói cho hắn biết.
"Cụ thể chúng ta không rõ lắm, chỉ biết là nàng nghỉ học, đồ của nàng người nhà đã mang đi."
"Chính là như vậy sao?"
Nam sinh nghe thân thể lung lay, sững sờ ở tại chỗ.
Chờ Lục Hạ các nàng sau khi lên lầu, từ cửa sổ nhìn xuống dưới lầu thì phát hiện hắn cứ như vậy ngây ngốc đứng ở dưới lầu.
"Ai, kỳ thật việc này cũng không thể chỉ trách hắn, ban đầu ở đồn công an, hắn khóc rất đau khổ, trông rất tự trách, ra sức nói mình không nên cùng nàng cãi nhau, không nên để chính nàng một mình đi."
Lục Hạ nghe cũng thở dài một hơi, "Vậy hắn liền không nghĩ dù có cãi nhau cũng nên đưa nàng về trước à!"
"Hắn nói lúc ấy bọn họ cãi nhau nguyên nhân chủ yếu là mẹ của hắn đi công tác muốn đến Kinh Thành, nghe nói con trai có bạn gái liền muốn gặp mặt.
Hắn cảm thấy hắn cùng Đường Viện rất hợp, sau này cũng sẽ kết hôn, cho nên muốn giới thiệu nàng cho mẹ.
Kết quả vui vẻ nói cho Đường Viện chuyện này thì Đường Viện lại không đồng ý.
Bởi vì nàng chưa nói cho gia đình, cũng sợ gia đình không đồng ý, cho nên không muốn gặp mặt phụ huynh sớm như vậy.
Nam sinh cảm thấy nàng không xem trọng mình, Đường Viện cảm thấy hắn không tôn trọng nàng, cho nên mới cãi nhau.
Đường Viện tức giận ném hết đồ đã mua, tự mình chạy đi, chờ nam sinh nhặt đồ xong đi ra thì nàng đã không thấy.
Nam sinh cũng rất giận cảm thấy nàng cố ý gây sự, cho nên muốn cả hai bình tĩnh lại rồi đến trường tìm nàng."
Nghe chuyện này, tất cả mọi người đều thở dài.
Cuối cùng Diệp Nam tổng kết: "Đối tượng cãi nhau không ai đúng ai sai, nhưng từ kết quả mà xét, nếu Đường Viện không ra ngoài gặp hắn, thì đã không xảy ra chuyện.
Cho nên chuyện này hắn dù thế nào cũng có trách nhiệm, dù hắn tự trách hay hối hận thế nào thì sự việc cũng đã rồi, chắc là Đường Viện và hắn cũng khó có sau này..."
"Đúng vậy, ai..."
Hy vọng Đường Viện có thể sớm vượt qua chuyện này và trở lại trường.
...
Có lẽ vì chuyện của Đường Viện mà mọi người quá buồn, một thời gian dài sau phòng ngủ của họ đều không vui vẻ.
Lục Hạ bên này cũng vậy, qua chuyện của Đường Viện nàng cũng cảm thấy, như thể họ mãi không biết ngày mai sẽ xảy ra chuyện gì, vậy nên hãy trân trọng cuộc sống hiện tại.
...
Gần đến cuối kỳ, việc trang hoàng ở thẩm mỹ viện cuối cùng cũng hoàn thành.
Lục Hạ đi nghiệm thu rất hài lòng, nhanh chóng thanh toán, cũng bảo hai bên đối tác đến xem.
Mọi người xem qua đều rất hài lòng.
Chỉ là cửa hàng vẫn phải phơi một thời gian mới có thể kinh doanh, sau đó là chuẩn bị các thứ khác.
Diệp Lâm bên kia sau một thời gian cố gắng, thủ tục của cửa hàng cuối cùng cũng xong, những người học trang điểm cũng nuôi dưỡng được kha khá, có thể làm việc, có ai tìm đến thì nàng hầu hết đều giới thiệu học trò của mình đi, làm cũng khá tốt.
Về phần Chung sư phó bên kia, cũng bồi dưỡng được không ít học trò.
Lục Hạ tự mình thử vài lần, tay nghề cũng khá.
Có thể nói tất cả đều đã chuẩn bị xong xuôi, chỉ chờ khai trương.
Đương nhiên, vẫn còn chút chuyện nhỏ cần chuẩn bị, ví dụ như đồng phục nhân viên, cách giao tiếp giữa nhân viên và khách hàng.
Còn có Lục Hạ định làm thẻ hội viên, cách làm thế nào cũng cần phải nghĩ cho kỹ.
Nói tóm lại, những việc lặt vặt cứ thế cho đến khi Lục Hạ thi cuối kỳ xong mới chuẩn bị xong hết.
Thi xong, khi điểm vừa ra, Lục Hạ liền không chờ được mà rời đi.
Vì ngày thứ hai chính là thời gian khai trương thẩm mỹ viện...
Bạn cần đăng nhập để bình luận