Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng

Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng - Chương 333: Ban cán bộ (length: 4188)

Mọi người hàn huyên một lát, thấy thời gian đã muộn, liền thu xếp đồ đạc rồi sớm đi đến phòng học.
Tòa nhà dạy học cách ký túc xá thật sự hơi xa, dọc đường nhìn thấy không ít người, hầu hết đều là sinh viên mới, vừa nhìn tinh thần đã thấy khác biệt, trong mắt ai cũng tràn đầy khát khao và mong đợi.
Lục Hạ hơi cảm xúc, tuổi trẻ hăng hái, thật tốt!
Đến tòa nhà dạy học, vì không cùng lớp nên mọi người chia thành hai nhóm.
Ba người Lục Hạ đi đến phòng học lớp 1 hệ tiếng Anh khoa ngoại ngữ.
Vào trong, phát hiện trong phòng đã có không ít người, ngoài dự kiến phần lớn đều là nam sinh.
Mọi người gần như đến đủ cả, Lục Hạ bất ngờ nhận thấy, trong lớp hơn hai mươi người của họ chỉ có ba nữ sinh!
Sao có thể thế được?
Hệ tiếng Anh chẳng phải là nữ sinh nhiều hơn sao?
Sau đó Lục Hạ nhớ ra thời buổi này đi học không dễ dàng, thêm vào tư tưởng trọng nam khinh nữ, dẫn đến nữ sinh đi học rất ít, dù có đi học thì số người thi đỗ đại học cũng ít hơn, nên học sinh đa số là nam, mà hệ tiếng Anh lại càng đặc thù nên nữ sinh lại càng ít hơn nữa.
Thậm chí rất nhiều nam sinh cũng đều bị điều đến đây.
Những người như Lục Hạ chủ động thi thì lại càng ít.
Nghĩ đến đây, Lục Hạ im lặng, đúng lúc một người đàn ông xem chừng hơn ba mươi tuổi đi vào.
Người này tiến thẳng lên bục giảng nói với mọi người: "Chào các em; ta là Bành Ái Hoa, thầy giáo phụ đạo của các em, đồng thời cũng là giáo viên chính trị của các em, bốn năm tiếp theo, mọi người có vấn đề gì trong học tập và sinh hoạt đều có thể đến tìm ta, ta sẽ cố hết sức giúp các em giải quyết.
Ta tin rằng mọi người đều đã vượt qua ‘thiên quân vạn mã’ mới thi đỗ được vào Kinh Đại, nên mong mọi người hãy trân trọng thời gian học tập sắp tới, trân trọng cơ hội học tập khó có được này.
Hy vọng sau khi học thành đều có thể đóng góp sức mình cho đất nước!
...
Cuối cùng, hoan nghênh các em đến với Kinh Đại!"
"Ba ba ba", tiếng nói vừa dứt, trong phòng học vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
Các học sinh cũng tràn đầy kích động, đến cả Lục Hạ nghe cũng thấy sục sôi nhiệt huyết.
Sau khi giáo viên phụ đạo nói sơ qua về kế hoạch học tập, lại phát cho họ thời khóa biểu, sau đó phát sách giáo khoa năm nhất cho họ.
Cuối cùng liền bắt đầu bầu lớp trưởng và bí thư chi đoàn.
Lục Hạ không định tham gia những việc này, nàng không ở lại đây, làm cán bộ lớp cũng không tiện.
Bất quá những người khác có vẻ rất hứng thú, riêng chức lớp trưởng đã có mười mấy người đăng ký, còn bí thư chi đoàn thì vì giáo viên phụ đạo nói tốt nhất là chọn trong nữ sinh, nên ngoài Lục Hạ thì hai người kia đều đăng ký, tất nhiên vì trong lớp ít nữ sinh nên cũng có nam sinh đăng ký.
Trong đó Tạ Quế Phương vậy mà đăng ký cả hai.
Thật là kỳ lạ, nàng nghĩ chọn một cái không được thì sẽ chọn cái kia sao?
Thôi được rồi, cuối cùng cũng không có ai chọn cả.
Lớp trưởng thì chọn một ông anh cả 30 tuổi, theo như hắn giới thiệu, hắn đã là tổ trưởng trong nhà máy trước khi thi đại học, nhìn xem liền thấy rất đáng tin.
Còn về bí thư chi đoàn, vì trong lớp chỉ có hai nữ sinh tranh cử, Dư Vãn thì tuổi còn nhỏ, Tạ Quế Phương xem cũng không đáng tin cậy, dù cho nàng lại lôi cả gia đình làm việc gì ra nói một lần nữa cũng không ai chọn.
Cuối cùng vẫn là chọn một nam sinh tên Tại Đồng, nhìn xem cũng rất chín chắn, phỏng chừng trước cũng đã làm cán bộ.
Trừ Tạ Quế Phương, những người khác đều rất hài lòng.
Sau khi ban cán sự đã được chọn thì cũng không có chuyện gì nữa.
Sau khi tan học, đám người trong ký túc xá của Lục Hạ tập hợp ở dưới tòa nhà học, nhưng tất cả mọi người đều không rời đi, mà ở lại để xem chồng tương lai của Lục Hạ lớn lên ra sao.
Lục Hạ thấy đến cả Đàm Vân Phương cũng không đi, đành phải mở miệng nói: “Vân Phương tỷ, Tiểu Nhã một mình ở phòng ký túc xá chị không lo sao?”
Đàm Vân Phương cười cười: "Không sao đâu, chỉ lát nữa thôi, nó không sợ đâu."
Lục Hạ:… Thôi được rồi, nếu mọi người muốn nhìn thế thì nàng cũng cứ đi theo vậy.....
Bạn cần đăng nhập để bình luận