Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng

Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng - Chương 363: Lớn nhất trả thù (length: 4135)

Mà Lục Hạ sau khi rời đi cũng không hề bị chuyện này ảnh hưởng, nàng đối với Lục gia đã không còn cảm giác gì, đối với việc Lục Thu nói cuối cùng, nàng cũng biết với sự thông minh của Lục Thu sẽ có biện pháp giải quyết.
Chuyện này cũng không liên quan gì đến nàng, chi bằng nghĩ xem tối nay có nên xuống bếp kiếm chút tiền cho Giang Quân Mạc ăn một bữa thật ngon.
Thực ra trước khi rời khỏi Lục gia, nàng từng nghĩ, sau khi về thành có nên trả thù Lục gia, báo thù cho nguyên chủ không.
Nhưng sau khi trải qua mấy năm trưởng thành, nàng nghĩ lại vẫn là thôi, không phải nàng thánh mẫu, mà là cảm thấy Lục gia tuy đối nguyên chủ không tốt, lạnh nhạt, xem thường, nhưng cũng cho nàng đi học trưởng thành, chuyện công việc kia cũng đã bị nàng trả thù rồi, không cần thiết phải đuổi tận giết tuyệt.
Dù sao trên danh nghĩa bọn họ vẫn là cha mẹ ruột của nàng, nếu bọn họ xảy ra chuyện, rất có thể sẽ ảnh hưởng đến nàng, hơn nữa nàng biết với những người của Lục gia đó, cũng không làm được trò trống gì.
Mà hôm nay nghe Lục Thu nói, nàng lại càng khẳng định, người Lục gia nàng ghét nhất là Lục mẫu và Lục Xuân, xem tình hình này không cần nàng ra tay, phỏng chừng các nàng cũng sẽ càng ngày càng thảm.
Lục mẫu thất nghiệp sẽ càng mất đi quyền lên tiếng trong nhà, mà không có Lục mẫu giúp đỡ, Lục Xuân ở nhà chồng kiểu đó, nghĩ cũng biết sẽ không sống tốt.
Vậy nàng cứ xem là được, không cần làm bẩn tay mình.
Đối với các nàng, sự trả thù lớn nhất chính là bản thân nàng càng ngày càng tốt, mà những người đó vẫn đang giãy giụa trong vũng bùn.
Về phần Lục Thu, giống như chính nàng ta nói vậy, đến người nhà còn tính kế, thì có thể có tình cảm gì với nàng đây.
Cũng như nàng ta nói, nàng ta lên trung cấp rồi rõ ràng có năng lực, nhưng lại không nghĩ đến việc liên lạc với nàng, cho nên ở Lục Hạ đây, nàng ta cũng không khác gì người Lục gia.
Còn Lục Đông, một đứa trẻ được cha mẹ nuông chiều từ nhỏ, sau này sẽ thế nào đều không cần nàng nói.
Cho nên, cái nhìn này có thể thấy được Lục gia thật sự không có gì đáng để nàng bận tâm, tất nhiên, điều kiện tiên quyết là bọn họ đừng gây sự với nàng, không liên quan đến nhau là tốt nhất, bằng không thì đừng trách nàng.
...
Lục Hạ sau khi trở về không hề rối rắm chuyện Lục gia, nghĩ từ lúc về thành nàng vẫn khá bận, còn chưa xuống bếp, vì thế định tự tay làm một bữa cơm cho mọi người ăn.
Cho nên sau khi về đến nhà, từ buổi chiều nàng đã bắt đầu chuẩn bị, đầu tiên là cùng Vương thẩm đi mua thức ăn, sau đó tự mình sơ chế, Vương thẩm muốn giúp cũng bị nàng cự tuyệt.
Chủ yếu là nàng nhân cơ hội muốn bỏ thêm chút nước linh tuyền vào thức ăn.
Dù sao từ khi về thành, nàng không có cách nào đổ nước linh tuyền vào trong nhà.
Chủ yếu là người Giang gia ở đây nhiều năm như vậy, nước có vị gì đều nhớ rõ, nếu đột nhiên thay đổi, người Giang gia nhạy cảm như vậy, rất dễ bị phát hiện.
Mà Giang Quân Mạc cũng đã ngầm tỏ ý không cho nàng làm như thế.
Cho nên Lục Hạ chỉ có thể nhân lúc giờ học bình thường bỏ chút nước mình uống vào siêu nước nàng và Giang Quân Mạc hay dùng.
Mà lần này nấu cơm mục đích là dùng một cách khác cho mọi người uống, dù sao người Giang gia đối nàng đều rất tốt, nàng cũng muốn làm cho bọn họ khỏe mạnh hơn.
Lục Hạ bận rộn nửa buổi chiều, cuối cùng cũng làm xong đồ ăn.
Chờ Đại bá bọn họ trở về nghe nói Lục Hạ tự tay xuống bếp đều rất kinh ngạc.
Đến khi đồ ăn lên bàn nếm một miếng, tay nghề của nàng được mọi người tán thưởng.
Chỉ có Giang Quân Mạc đối với mùi vị quen thuộc này, ánh mắt lộ vẻ sáng tỏ, cười nhìn nàng.
Lục Hạ được mọi người khen có chút xấu hổ, nhưng cũng quyết định sau này sẽ nấu nhiều cơm hơn, để người nhà có thể tẩm bổ thật tốt, dù sao những quân nhân này trên người khó tránh khỏi sẽ có ám thương...
Bạn cần đăng nhập để bình luận