Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng

Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng - Chương 215: Cự tuyệt Đại bá mẫu (length: 4163)

Lục Hạ nghe những chuyện này trong lòng có chút xúc động, nhưng luôn cảm thấy không đúng ở chỗ nào.
Lẽ nào nhà họ Hồ cứ như vậy chấp nhận?
Nhưng nàng luôn cảm thấy Chu Lai Nhĩ bị người tính kế.
Nghĩ kỹ xem, Hồ Kiến Quân cho dù xuất ngũ, hắn cũng là vì bị thương khi làm nhiệm vụ, nhà nước không thể không quan tâm.
Hơn nữa xuất ngũ có tiền bồi thường, cho nên dù Hồ Kiến Quân xuất ngũ, cuộc sống sau này chắc chắn cũng tốt hơn người bình thường.
Chu Lai Nhĩ chỉ cần lúc này sống tốt với hắn, có lẽ tương lai cũng có thể sống không tệ.
Chỉ có thể nói mắt nhìn của nàng quá thiển cận hoặc cũng có thể là nhà họ Hồ cố ý muốn rũ bỏ nàng.
Bất quá dù thế nào cũng không liên quan gì đến nàng, hơn nữa Chu Lai Nhĩ cũng là tự làm tự chịu, về sau có ngày nàng hối hận!
Sau chuyện của Chu Lai Nhĩ, trong thôn năm nay không có gì chuyện mới lạ nữa.
Mắt thấy sắp đến Tết.
Năm nay là năm thứ hai bọn họ sống ở nông thôn, theo lý thì bọn họ đã không tính là thanh niên trí thức mới đến, cũng có thể xin nghỉ phép về thăm người thân.
Năm ngoái không ít thanh niên trí thức cũ đều về nhà, năm nay lại không có ý định về.
Còn trong đám thanh niên trí thức mới đến, Lục Hạ vì mang thai nên nàng và Giang Quân Mạc không về.
Ngược lại, Cố Hướng Nam, Tô Mạn và Trình Ngọc Kiều lại định về.
Việc Cố Hướng Nam và Trình Ngọc Kiều về thì Lục Hạ không ngạc nhiên, nhưng việc Tô Mạn về lại khiến nàng tương đối bất ngờ.
Theo những gì trong sách viết, nàng ta và người nhà không hòa thuận, hơn nữa trước khi xuống nông thôn còn hung hăng lừa gạt bọn họ một phen, thuộc kiểu đã cãi nhau đoạn tuyệt quan hệ, vậy giờ còn về làm gì?
Hay là nói nàng ta căn bản không phải về nhà, mà là cùng Cố Hướng Nam về Kinh Thành gặp mặt người lớn?
Lục Hạ không rõ cũng không hỏi, dù sao nàng chỉ cần lo tốt việc của mình là được.
Bây giờ bụng nàng đã được tám tháng, dự sinh vào tháng 2.
Nhưng bụng lúc này đã rất lớn.
Giang Quân Mạc gần đây càng là bận tối mặt, lúc nào cũng kè kè bên cạnh nàng, sợ nàng xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Hai người vì ăn Tết không thể về, năm trước nhà họ Giang đã gửi đến không ít đồ, đủ loại đồ bồi bổ, sữa bột, đồ dùng cho trẻ con, Lục Hạ đoán chừng đồ dùng cho đứa bé trước một tuổi đều không cần mua.
Hơn nữa khi biết ngày dự sinh của Lục Hạ, Đại bá mẫu còn đặc biệt viết thư nói sẽ xin phép đến đây chăm sóc nàng.
Trước kia Lục Hạ đã biết từ chỗ Giang Quân Mạc là Đại bá mẫu làm quân y, nếu nàng có thể đến thì với Lục Hạ đó là chuyện tốt, nàng cũng có thể yên tâm phần nào.
Nhưng hai người bàn bạc một hồi cuối cùng vẫn cự tuyệt.
Chủ yếu là vì bọn họ không muốn làm phiền đến nàng quá nhiều, xin phép đã không nói còn đặc biệt mệt mỏi.
Nghe nói Đại bá mẫu là chiến sĩ thi đua, có khi Tết cũng không được nghỉ, lần này cho dù xin phép thì thời gian cũng không nhiều, nhiều nhất bảy tám ngày, nhưng đi lại trên đường cũng đã mất hết một nửa thời gian, có nghĩa là cho dù nàng đến thì cũng chỉ ở lại được vài ngày, còn chưa đủ mệt.
Hai người lại không muốn làm phiền người khác quá, dù sao nhà Đại bá đã giúp họ rất nhiều.
Hơn nữa nếu thời tiết ấm áp thì còn đỡ, chứ tháng 2 ở Đông Bắc vẫn còn rất lạnh, bọn họ cũng không muốn Đại bá mẫu đến đây chịu khổ.
Thế là liền hồi âm từ chối.
Bất quá sau khi từ chối, Giang Quân Mạc sợ Lục Hạ suy nghĩ nhiều, còn cố tình giải thích một hồi, khiến Lục Hạ dở khóc dở cười.
Nàng thật sự không suy nghĩ nhiều, nói thật nhà họ Giang, bao gồm cả Đại bá mẫu đều đối xử với nàng rất tốt, mỗi lần viết thư đều sẽ đặc biệt hỏi thăm nàng, gửi đồ cũng không bao giờ quên nàng.
Ấn tượng của nàng đối với họ cũng rất tốt, làm sao lại nghĩ nhiều!
Hơn nữa sau khi cự tuyệt, Lục Hạ còn thở phào nhẹ nhõm một hơi, thật ra là một đứa trẻ mồ côi, nàng cũng không hiểu rõ lắm việc chung sống với người thân như thế nào, cũng chưa chuẩn bị tinh thần nhanh như vậy đã phải gặp người lớn trong nhà.
Hơn nữa sức khỏe của nàng rất tốt, hai người đã chuẩn bị đến lúc thì sẽ đến bệnh viện sinh con, nàng cũng không cảm thấy sẽ xảy ra chuyện gì...
Bạn cần đăng nhập để bình luận