Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng

Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng - Chương 271: Hai cái cô nương vì Thẩm thanh niên trí thức đánh nhau (length: 4129)

Lục Hạ nghe rõ, nàng liền biết Trình Ngọc Kiều này còn định gây chuyện.
Chỉ là không ngờ sức chiến đấu của nàng ta vẫn mạnh như vậy.
Cũng không biết lần này Tô Mạn sẽ xử lý ra sao.
Nói thật, Lục Hạ đối với nam chính Cố Hướng Nam trong sách này cũng có chút thất vọng.
Trong sách tác giả miêu tả Cố Hướng Nam rất tốt, diện mạo xuất chúng, gia thế không tồi, càng quan trọng hơn là nhân phẩm tốt, chính trực, thẳng thắn.
Kết quả sau một thời gian dài chung sống, nàng cũng phát hiện Cố Hướng Nam trong tính cách không quyết đoán.
Một Trình Ngọc Kiều làm mưa làm gió lâu như vậy, bây giờ vẫn còn nhảy nhót tưng bừng.
Nếu là nàng ở vị trí của Tô Mạn đã sớm đá hắn rồi!
Điều kiện của Tô Mạn tốt như vậy, tìm người yêu kiểu gì mà chẳng được, sao cứ phải treo cổ trên một cái cây làm gì.
Lục Hạ vốn muốn xem một chút, lần này Tô Mạn và Cố Hướng Nam sẽ kết cục ra sao.
Kết quả chưa kịp nhìn ra sao thì khu thanh niên trí thức đã xảy ra chuyện rồi!
Đương nhiên, lần này gặp chuyện không may không phải là đám thanh niên trí thức cũ mà là Thẩm Nhất Phàm, thanh niên trí thức mới đến.
Hôm nay, hai cô nương trong thôn đánh nhau vì Thẩm Nhất Phàm.
Lúc đầu mọi người không biết vì sao các cô đánh nhau, hơn nữa còn đánh rất dữ, từ cãi vã đến động tay động chân, cuối cùng bị kéo ra vẫn còn hùng hùng hổ hổ.
Hai người đều nói mình là đối tượng của Thẩm Nhất Phàm.
Người thì nói đưa khoai lang cho Thẩm Nhất Phàm, người thì nói đưa bánh bao cho Thẩm Nhất Phàm, người lại nói Thẩm Nhất Phàm đã viết thơ cho mình, người thì nói Thẩm Nhất Phàm đã thổi sáo cho mình nghe.
Tóm lại, mỗi người một câu làm cho người trong thôn nghe mà loạn hết cả lên!
Vậy là... Thẩm Nhất Phàm này chẳng phải là đang bắt cá hai tay sao?
Trưởng thôn Lưu nghe xong sắc mặt rất không tốt, lập tức cho người đến khu thanh niên trí thức gọi Thẩm Nhất Phàm đến.
Những thanh niên trí thức khác nghe tin cũng đến theo.
Lục Hạ và Tôn Thắng Nam cũng đi theo xem náo nhiệt.
Đến nơi, Thẩm Nhất Phàm đã biết rõ chân tướng, mặt mũi nghiêm túc nói: "Ta không có qua lại với ai trong số họ, giữa ta và các nàng chỉ là tình hữu nghị cách mạng thuần khiết! Có phải là có hiểu lầm gì không?"
Trưởng thôn nhìn hắn bộ dạng như mình bị hiểu lầm, im lặng một hồi, hỏi một câu: "Không phải đối tượng, vậy tại sao các cô ấy lại đưa đồ ăn cho cậu?"
Thẩm Nhất Phàm nghĩa khí đàng hoàng nói: "Đó là do bọn họ sùng bái ta, muốn học hỏi theo ta nên mới lấy lòng ta thôi."
Lời này vừa nói ra, cả hiện trường rơi vào im lặng.
Mọi người vốn cho rằng hắn cố tình kiếm cớ, nhưng nhìn biểu tình nghiêm trang của hắn, liền biết chắc chắn hắn thật sự nghĩ vậy.
Trong chốc lát tất cả mọi người đều không biết nên nói gì.
Lục Hạ suýt chút nữa không nhịn được bật cười, quả nhiên là đồ quái dị, mặt dày như vậy ở đâu ra vậy!
Hắn cũng không nghĩ một chút xem, đầu năm nay lương thực quý giá biết bao, nếu không phải đối tượng, ai rảnh mà mang đồ ăn cho hắn ăn chứ, mà Thẩm Nhất Phàm còn tỏ vẻ đương nhiên như vậy.
Đúng lúc này, một cô nương trong số đó lên tiếng: "Đồng chí Thẩm, sao anh lại nghĩ như vậy? Em khi nào nói muốn học hỏi theo anh chứ? Chẳng phải anh nói em khác với những cô gái khác, chủ động theo đuổi em sao?"
Thẩm Nhất Phàm nghe xong nhíu mày: "Đồng chí Ngô, ta nhớ ngươi đã hiểu sai rồi, ta nói ngươi khác với những cô nương khác là vì ngươi có lòng hiếu học, nên ta mới chủ động dạy ngươi, ngươi nghĩ mà xem, mỗi lần chúng ta gặp mặt, có phải ta đều dạy ngươi học tập không?"
Cô nương họ Ngô lắc đầu: "Em không có học tập cùng anh, em tôn trọng anh nên mới thích điều đó thôi, với lại anh nói anh làm thơ, còn nói là làm riêng cho em, em đã cho rằng chúng ta là đối tượng của nhau nên mới đem lương thực trong nhà đưa cho anh, mà anh cũng không cự tuyệt."
Thẩm Nhất Phàm nghe xong liền thất vọng nhìn nàng một cái: "Không ngờ đồng chí Ngô lại là người như vậy, ngươi đây là đang bôi nhọ tình hữu nghị thuần khiết của chúng ta!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận