Bắt Đầu Giác Tỉnh Song S Cấp Dị Năng

Chương 99: Tùy tâm cảnh giới Kiếp Lôi Phân Thân (cầu hoa tươi cầu buff kẹo )

Chương 99: Tùy tâm cảnh giới Kiếp Lôi Phân Thân (cầu hoa tươi cầu buff kẹo )Vừa mới mở cửa ký túc xá của hai chị em Sở Tiên Lam.
"Đoán xem ta là ai."
Sở Tiên Nhi đưa tay nhỏ bịt mắt Lâm Phong.
Từ lần xem tivi kia, việc tu luyện và ngủ nghỉ của Lâm Phong cơ bản đều ở chỗ này.
"Mặc kệ ngươi là ai."
Lâm Phong trở tay ôm nàng vào lòng, tiện tay đóng cửa lại.
"Ô..."
Chỗ này tỉnh lược 500 vạn chữ.
2 canh giờ sau.
"Lâm Phong, ngươi lợi hại quá đi."
Sở Tiên Nhi nằm trong lồng ngực Lâm Phong, nhìn cảnh tượng hỏa lực bạo nổ vừa rồi, cảm thán nói: "Nếu như ta đối mặt với những cái này, nhất định lập tức phải cầu xin tha thứ."
"Không phải ngươi vừa nãy mới là người cầu xin tha thứ sao."
Lâm Phong duỗi người nói.
Mặt Sở Tiên Nhi ửng hồng.
Đúng lúc này, Sở Tiên Lam từ bên ngoài trở về.
Trong khoảng thời gian này, Sở Tiên Lam huấn luyện vô cùng khắc khổ, tiến bộ thần tốc.
Không chỉ cảnh giới đạt tới Tứ Tinh Chiến Sĩ Cảnh.
Mà khả năng khống chế dị năng cũng đã hoàn toàn nhập môn, không còn xa với tiểu thành.
Hơn nữa Lâm Phong biết, Sở Tiên Lam vẫn luôn cùng Sở Tiên Nhi tu luyện một môn Chiến Kỹ đặc thù.
Nghe nói là Sở Thiên Dương cho, dường như có hiệu quả hợp thể.
Nếu như tu luyện thành công, chiến lực của hai nàng sẽ tăng lên cực lớn.
"Ngao ngao ngao, Lâm Phong, ta muốn ôm một cái."
Sở Tiên Lam vứt vũ khí, xông tới.
"Các ngươi cứ tự nhiên, ta đi lấy chút đồ ăn cho các ngươi."
Sở Tiên Nhi mặc quần áo tử tế, mím môi đỏ mọng cười nói.
Mấy ngày kế tiếp, Lâm Phong toàn tâm toàn ý tu luyện Thất Kiếp Trảm Long Quyết.
Thành tựu Chiến Kỹ dị năng Địa phẩm, độ khó khăn vượt quá tưởng tượng.
Bộ Chiến Kỹ này là do Diệp Tôn sáng tạo khi trở thành Thánh Vũ Hậu.
Có người nói trong một trận đại chiến ở Địa Quật, Diệp Tôn chính là dựa vào Thất Kiếp Trảm Long Quyết một lần hành động chém giết hai dị thú chúa tể, danh tiếng vang xa.
Thất Kiếp Trảm Long Quyết yêu cầu rất cao về độ khống chế dị năng.
Phải đạt đến cảnh giới tùy tâm mới được.
Mà Lâm Phong tuy là nửa bước tùy tâm kỳ, nhưng để thực sự tiến vào cảnh giới tùy tâm, vẫn còn thiếu chút gì đó.
Một ngày này.
"Rốt cuộc là thiếu cái gì chứ?"
Trong phòng trọng lực cấp 6, Lâm Phong mặc đồng phục chiến đấu rộng thùng thình, nhíu mày.
"Tùy tâm tùy ý...như cánh tay giật dây."
Lâm Phong vừa nói vừa triệu hồi Hủy Diệt Kiếp Lôi.
Dưới sự thao túng của Lâm Phong, Hủy Diệt Kiếp Lôi khi thì hóa thành du long bay lượn, khi thì chia ra thành từng sợi nhỏ như sợi tóc, xuyên qua xuyên lại.
"Không đúng, đây không phải tùy tâm!"
Lâm Phong đột nhiên nói.
"Ta quá để tâm vào tiểu tiết rồi!"
"Cái gọi là tùy tâm, hẳn là vô tâm!"
Lâm Phong đột nhiên đứng lên, trong mắt tinh quang bùng lên.
Hắn cuối cùng đã hiểu rõ.
Từ trước đến nay, Lâm Phong đều nỗ lực bước vào cảnh giới tùy tâm.
Tùy tâm tùy tâm, tự nhiên là thuận theo tự nhiên, không có tâm ý!
Chỉ có vô tâm, mới có thể hữu vi!
Mới có thể tùy tâm!
Nghĩ vậy, Lâm Phong hưng phấn hít sâu một hơi.
Hắn biết mình thiếu sót ở đâu.
"Trở lại!". .
Nửa giờ sau.
Toàn bộ phòng trọng lực đều bị Hủy Diệt Kiếp Lôi bao phủ.
Cũng may đây là phòng một người, nếu không những người khác sẽ gặp tai ương.
Lâm Phong thậm chí không khống chế những Hủy Diệt Kiếp Lôi này.
Mà để chúng tự do tùy ý phát động bên ngoài.
Có thể cho dù là như vậy, uy lực vẫn mạnh không tưởng tượng được.
Bốn phía, những bức tường hợp kim màu bạc thậm chí xuất hiện những vệt đen sì.
Chỉ thấy Hủy Diệt Kiếp Lôi cấp tốc ngưng tụ.
Chẳng mấy chốc, chúng đã hóa thành một cái hư ảnh giống Lâm Phong.
Hư ảnh này hoàn toàn do Hủy Diệt Kiếp Lôi ngưng tụ mà thành.
Tuy là hư ảo, nhưng bắt đầu từ từ di chuyển về phía trước.
Lúc đầu vẫn chỉ chậm rãi đi lại, dần dần tốc độ càng lúc càng nhanh.
Đến cuối cùng, mức độ linh hoạt thậm chí không thua gì người bình thường.
Lâm Phong cứ như vậy không biết mệt mỏi mà luyện tập.
Mãi đến đêm khuya.
"Oanh!"
Khi Hủy Diệt Kiếp Lôi hóa thành phân thân tung một quyền vào vách tường, bức tường làm từ hợp kim cấp B đột nhiên sụp xuống.
Tinh quang trong mắt Lâm Phong bùng lên.
"Đây chính là tùy tâm!"
Cảnh giới tùy tâm đối với việc khống chế dị năng đã đạt đến một cảnh giới không thể tưởng tượng được.
Có thể ngưng tụ ra phân thân dị năng.
Mà phân thân do Lâm Phong ngưng tụ, đã phù hợp với yêu cầu tùy tâm.
"Hô..."
Lâm Phong nhìn phân thân có vẻ phong phú hơn trước không ít, nở nụ cười.
"Vậy gọi ngươi là...Kiếp Lôi Phân Thân đi."
Lâm Phong nói.
Phân thân này không có ý chí, nhưng hoàn toàn do Lâm Phong khống chế.
Hơn nữa, để ngưng tụ phân thân này, Lâm Phong đã tiêu hao hết một nửa linh năng trong cơ thể.
Mà thực lực của phân thân này cũng rất mạnh, một khi bạo phát, uy lực thậm chí vượt qua Cửu U Phong Lôi Trảm đại thành!
"Đến lúc bắt đầu tu luyện Thất Kiếp Trảm Long Quyết rồi!"
Lâm Phong nắm tay, lẩm bẩm.
Hai ngày sau.
Lâm Phong cầm hồi linh chiến đao trên tay, trong mắt bị Hủy Diệt Kiếp Lôi màu đỏ bao phủ.
Linh năng trong cơ thể bắt đầu tiêu hao với tốc độ mắt thường có thể thấy được.
Cùng lúc đó, một luồng khí tức kinh khủng bắt đầu trỗi dậy xung quanh.
Giống như cơn bão sắp ập đến, khí thế của Lâm Phong trong nháy mắt đạt đến một mức độ không thể tưởng tượng được.
"Oanh!"
Trong chớp mắt thi triển võ thuật, một đạo lôi đình màu đỏ rực lớn bằng cánh tay từ trên trời giáng xuống.
Rồi với thế sét đánh không kịp bịt tai đánh vào tấm bia ngắm trước mặt.
Tấm bia ngắm làm bằng hợp kim cấp B trong nháy mắt nổ tung.
Không chỉ có vậy, một luồng sóng xung kích kinh khủng cuốn trọn toàn bộ phòng trọng lực.
"Ầm ầm!"
"Xoảng xoảng!"
Máy móc thiết bị xung quanh nhanh chóng tan vỡ.
Tường phảng phất bị đánh một đòn trí mạng, toàn bộ sụp đổ.
"Tình huống gì!"
Trong đại sảnh, Chu Kỳ, người phụ trách phòng trọng lực, biến sắc mặt.
Đây là phòng trọng lực xảy ra vấn đề sao?
Vừa chạy tới, đã thấy Lâm Phong tay cầm chiến đao mở cửa phòng đi ra.
Chỉ thấy trên người Lâm Phong thỉnh thoảng có hồ quang điện màu đỏ lóe lên.
Đến cả tóc cũng dường như biến thành màu đỏ.
Nhìn qua thật khiến người kinh hồn bạt vía.
"Ngươi..."
Chu Kỳ biến sắc.
Tiểu tử này mấy ngày không gặp, sao cảm giác lại mạnh mẽ hơn nhiều vậy?
Dù cho là Chu Kỳ, đều cảm nhận được một cỗ áp bức có như không.
Đặc biệt là đôi mắt đỏ thẫm kia, càng làm cho người ta rợn tóc gáy.
Quay đầu nhìn lại, mặt Chu Kỳ tái mét.
"Phòng trọng lực của ta..."
Bên trong phòng là một mớ hỗn độn.
Những tấm bia hợp kim không thể nghi ngờ bị đánh thành bã vụn.
Mà vách tường màu bạc ban đầu lúc này đã cháy đen.
Không chỉ như vậy, toàn bộ phòng trọng lực trông như vừa bị thứ gì tàn phá, vô cùng thê thảm.
"Xin lỗi."
Lâm Phong có chút áy náy nói: "Chu lão sư, hay là để ta trừ điểm tích lũy đi?"
Chu Kỳ liếc mắt, chụp mũ rắm?
Ngươi suốt thời gian này vẫn ngâm mình ở trong phòng trọng lực, một chút tích lũy ấy đủ sao?
"Thôi bỏ đi."
Chu Kỳ phất phất tay: "Bất quá, tiểu tử ngươi sắp có chuyện rồi đó."
"Sao vậy?"
Lông mày Lâm Phong hơi nhíu lại.
"Hắc hắc, ta biết ngay là ngươi không biết."
Chu Kỳ nói: "Chiến dịch Thiên Vương 1 sắp bắt đầu, lần trước ngươi chiến thắng Vô Song Kiếm, mấy lão bài Thiên Vương kia đều đang chờ đấy."
"Ngươi à, sắp thành bia ngắm rồi."
Tuy là giọng điệu có chút hả hê, nhưng Chu Kỳ vẫn vô cùng ngưỡng mộ.
Đây mới là dáng vẻ mà thanh niên nên có.
Bọn họ có tuổi trẻ, có tương lai vô hạn.
Còn có ý chí chiến đấu vô cùng.
"Vậy sao? Vậy thì đến đi!"
Lâm Phong bỏ lại câu này rồi xoay người rời đi.
"Gia hỏa này...càng ngày càng có phong thái cường giả."
Chu Kỳ lẩm bẩm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận