Bắt Đầu Giác Tỉnh Song S Cấp Dị Năng

Chương 266: Vô Tướng Minh Lôi tiến hóa Thần Phạt kiếp lôi (cầu hoa tươi cầu buff kẹo )

Chương 266: Vô Tướng Minh Lôi tiến hóa Thần Phạt Kiếp Lôi (cầu hoa tươi cầu buff kẹo)
Từ Tả Khâu Hàn mang theo rời khỏi Địa Cầu, tiến hành lưu lạc trong vũ trụ mênh mông. Đợi một thời gian, nếu có đủ thực lực đối kháng cường giả Địa Quật thì sẽ quay trở lại. Nếu không được, thì đành tiếp tục lưu lạc. Kế hoạch này là do Lâm Phong tình cờ biết được từ cấp trên.
Lâm Phong chính là người phó thi hành kế hoạch hạt giống, đồng thời cũng được mọi người xem là người quan trọng nhất. Dù sao Lâm Phong là đệ nhất nhân trẻ tuổi của Nhân Tộc. Việc hắn làm phó người thi hành thì không ai không phục. Còn Tả Khâu Hàn thì là người lão luyện, lại có chiến lực giả hoàng, việc ông ta trở thành người thủ hộ cũng là điều đương nhiên.
Lâm Phong liếc mắt nói: “Đạo lý môi hở răng lạnh các ngươi cũng không hiểu sao?” Theo Lâm Phong, giả sử Diệp Tôn bọn họ đều chết trận, thì những người khác có thể sống sót được không? Kế hoạch này quá ngây thơ. Hơn nữa, dù thật sự muốn đi, Lâm Phong cũng không thể đi được. Hắn cần gϊếт dị thú mới có thể thăng cấp nhanh chóng được. Đến khi đó, Lâm Phong nhất định sẽ phải ở Địa Quật âm thầm phát dục thôi.
"Đồ đệ, chuyện này ngươi phải nghe theo." Phong Mãn Cung trầm giọng nói.
"Không sai!" Sở Thiên Dương cũng nói: "Những lúc khác các ngươi muốn tham gia đều được."
"Thế nhưng, lần này thì không được! Hơn nữa cả Lâm Phong ngươi nữa." Trước đây cũng vậy, hễ có thông đạo mới xuất hiện thì Nhân Tộc nhất định sẽ không cho phép một bộ phận thiên tài tham chiến. Chính là hy vọng giữ lại chút huyết mạch cho Nhân Tộc.
"Phong Mãn Cung, Sở Thiên Dương, hai người các ngươi cứ như vậy mà không có tiền đồ sao?" Vương Quyền tức giận nói: "Còn chưa đ·á·n·h đã bắt đầu bàn giao hậu sự rồi hả?"
"Lão Vương nói có lý." Đông Phương Khải gật đầu: "Chư vị yên tâm, trận chiến này có ta, nhất định thắng." Đông Phương Khải nói xong rất bình thản, nhưng lại mang theo một lòng tự tin vô cùng kiên định.
Phong Mãn Cung và Sở Thiên Dương có chút chấn động và tôn kính nhìn Đông Phương Khải. Vị trí giả Nhân Tộc này, sau khi thành Võ Hầu thì chỉ cần một lần ra tay chỉ điểm. Mà lần đó bọn họ không tận mắt nhìn thấy, chỉ nghe những người khác nói lại hai chữ, vô địch. Cho nên, lần này có thể tham chiến dưới sự chỉ huy của Đông Phương Khải, cả hai người đều có chút nhiệt huyết sôi trào. Dù sao, không phải ai cũng có cơ hội tham gia chiến đấu với mấy vị Võ Hầu đỉnh cấp này.
"Đông Phương lão quỷ đúng là có một tay giả bộ." Diệp Tôn nói với Vương Quyền. Đây cũng là điểm mà Diệp Tôn ngưỡng mộ Đông Phương Khải nhất. Rõ ràng hắn mới là Hoàng Giả, nhưng phong cách lại không bằng Đông Phương Khải. Trong mắt rất nhiều cường giả, Đông Phương Khải tràn đầy trí tuệ và sự thần bí. Xét đến cùng còn không phải vì do xuất hiện tương đối ít hay sao?
"Ừm, xem ra sau này ta cũng phải hạn chế ra mặt." Diệp Tôn trầm ngâm trong lòng nói: "Mấy chuyện ném đầu lộ mặt thế này, giao cho Lão Tả là được." Càng nghĩ, càng thấy đúng là đạo lý này....
Hai ngày sau, cuối cùng Lâm Phong cũng có thời gian hấp thu Chân Vũ Thần Thạch. Toàn bộ tu vi mà hắn giành được ở Địa Quật trên núi Chu Lâm đều đã dùng hết, bây giờ mới chỉ là Thất Tinh Tông Sư. Trong ký túc xá, Lâm Phong có chút k·í·c·h· đ·ộ·n·g xoa xoa tay. Hắn không biết Vô Tướng Minh Lôi sau khi tiến hóa đến Hoang Cấp thì sẽ sinh ra biến hóa gì mới.
Thông đạo Địa Quật mới sắp xuất hiện. Trước đó, Lâm Phong phải tận khả năng nâng cao thực lực của mình. Một khi Lâm Phong tiến vào cảnh giới Đại Tông Sư, hắn sẽ có thể hấp thụ kết tinh Thần Vương. Đến lúc đó, tốc độ tiến bộ của Lâm Phong sẽ nhanh hơn. Từng viên Chân Vũ Thần Thạch bị Lâm Phong hấp thụ. Ước chừng nửa tiếng sau, Lâm Phong mở mắt nhìn vào bảng.
Ký chủ: Lâm Phong
Cảnh giới: 7 Tinh Tông Sư
Dị năng: Thần Phạt Kiếp Lôi (Hoang Cấp), Vạn Tướng Bất Diệt (Hoang Cấp), Không Gian Pháp Tắc (Siêu X), Ký Ức Đánh Cắp (C)
Chiến kỹ: Thất Kiếp Trảm Long Quyết (Đại Thành), Dị Năng Nhập Môn Pháp (Áo Nghĩa), Thần Tốc Tinh Lưu Thiểm (Đại Thành)...
Áo nghĩa: Vô Tướng Minh Lôi Phá (Tiểu Thành)
“Thần Phạt Kiếp Lôi?” Sau khi đọc thông tin liên quan, trong mắt Lâm Phong ánh lên một tia sáng.
Ngay sau đó.
"Oanh!" Bầu trời đại học Ma Đô đột nhiên xuất hiện mây đen dày đặc, một cỗ khí tức kinh khủng khó tả bắt đầu nổi lên. Dưới cỗ khí tức kinh khủng này, không ít học sinh đều tim đập rộn lên, cảm thấy vô cùng bức bối. Vì đám mây đen phủ kín, cả đại học Ma Đô nhất thời trở nên tối tăm lạ thường. Phải biết rằng, lúc này vẫn còn đang là giữa trưa. Nhìn từ xa có thể thấy, những nơi khác ở Ma Đô trời nắng chói chang, duy chỉ có đại học Ma Đô lại như sáu giờ tối, giống như trời sắp mưa rào đến nơi. Cảnh tượng này ngay lập tức thu hút sự chú ý của các cường giả như Phong Mãn Cung.
“Đây là…” Phong Mãn Cung cảm nhận một lúc, nhãn thần khựng lại: “Đồ đệ? Hắn đang làm gì vậy?” Bên cạnh Phong Mãn Cung, Trần Bất Phàm ngơ ngác nhìn bầu trời. Uy thế bực này, không biết còn tưởng là Diệp Tôn ra tay.
“Ầm ầm!” Trong ký túc xá, tiếng sấm vang vọng. Khi Lâm Phong khởi động Thần Phạt Kiếp Lôi, Hồ Quang Điện màu đen trong nháy mắt quấn quanh toàn thân Lâm Phong.
“Màu sắc cũng thay đổi rồi?” Lâm Phong hơi kinh ngạc. Nhưng nói thật thì, màu đen rất đẹp trai. Dưới sự bao phủ của Thần Phạt Kiếp Lôi, khí chất của Lâm Phong càng trở nên thâm thúy, càng làm người ta cảm thấy kiềm chế.
Thần Phạt Kiếp Lôi thừa kế toàn bộ năng lực của Vô Tướng Minh Lôi, đồng thời Lôi Nguyên Tố thuộc tính được cường hóa gấp 10 lần. Theo Lâm Phong, Thần Phạt Kiếp Lôi đã không kém gì lôi kiếp trong truyền thuyết. Điều khiến Lâm Phong hưng phấn nhất, chính là việc Thần Phạt Kiếp Lôi có thêm một thuộc tính mới: Thiên Phạt!
Phàm là những ai bị Thần Phạt Kiếp Lôi đánh trúng, đều sẽ bị giảm bớt thọ nguyên ở một mức độ nhất định! Biên độ giảm bớt sẽ có liên quan đến thực lực của đối thủ, và cũng liên quan đến Linh Năng mà Lâm Phong tiêu hao. Hơn nữa, việc Thần Phạt Kiếp Lôi giảm thọ nguyên là không thể nghịch chuyển. Nói cách khác, đã mất là sẽ không lấy lại được! Ví dụ, một người có thể sống được 200 tuổi, nhưng dưới sự suy yếu liên tục của Thần Phạt Kiếp Lôi, sẽ c·hết trước thời hạn. Dù cho đối phương rất mạnh, đủ sức chống lại công kích của Thần Phạt Kiếp Lôi. Nhưng sự suy yếu tuổi thọ này lại không có cách nào chống đỡ. Điều này có hơi kinh khủng nha. Tất nhiên Lâm Phong cũng biết, nếu vượt quá thực lực bản thân quá nhiều, hiệu quả Thiên Phạt chắc chắn sẽ vô dụng.
"Không hổ là dị năng Hoang Cấp." Lâm Phong lẩm bẩm. Vạn Tướng Bất Diệt đã rất biến thái, Thần Phạt Kiếp Lôi lại còn biến thái hơn. Hơn nữa, đừng quên rằng Thần Phạt Kiếp Lôi có thể dung hợp với Vạn Tướng Bất Diệt. Nói cách khác, chỉ cần Lâm Phong muốn, Thần Phạt Kiếp Lôi có thể liên tục bám vào trên người đối phương, trừ phi đối phương vượt qua Lâm Phong quá nhiều. Khi đó, hiệu quả Thiên Phạt chắc chắn sẽ được phát huy đến mức tối đa. Điều này (lý vương) giúp Lâm Phong nâng cao chiến lực rất nhiều, đồng thời cũng dễ dàng hơn cho Lâm Phong khi đi gϊếт dị thú.
Về hiệu quả cụ thể của Thiên Phạt, Lâm Phong vẫn cần phải thực chiến một phen ở Địa Quật mới được. Mà khi Lâm Phong định đi Địa Quật tìm vài con dị thú để thử nghiệm, thì tại Niết Hư Thần Hướng, Long Hòa cầm Thần Đình lệnh mà Lâm Phong đưa cho lúc trước, tức giận bốc lên tận trời. Hắn biết mình bị lừa rồi! Từ khi biệt Lâm Phong đến nay, Long Hòa vẫn luôn ở phủ chờ đợi Lâm Phong. Kết quả đợi mãi đợi mãi, vẫn không thấy hắn đến. Cảm thấy không chịu nổi sự tò mò, Long Hòa đến phủ Minh Ngục Thần Tướng. Kết quả, sau một hồi hỏi thăm, hắn phát hiện hậu duệ của Minh Ngục Thần Tướng căn bản là không hề rời khỏi đô thành. Mấy người hậu duệ đều đang bế tử quan! Sau khi nghe được tin này, Long Hòa cảm thấy trời đất như sụp đổ. Sau đó, Long Hòa vẫn không hết hy vọng đem việc này báo cho Hồng Ngự Đại Chúa Tể. Kết quả, Đại Chúa Tể nổi giận lôi đình, thậm chí sợ đến mất hồn. Trong cơn tức giận đã trực tiếp đánh Long Hòa một trận. Nếu không phải còn nhớ tình phụ t·ử, thì Long Hòa đã bị đánh c·hết tươi rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận