Bắt Đầu Giác Tỉnh Song S Cấp Dị Năng

Chương 541: Minh bạch ý tứ của ta sao

"Chương 541: Minh bạch ý tứ của ta sao Cự Xà nghĩ thầm may mà hắn lúc trước không có làm hại Lâm Phong bọn họ, nếu như làm tổn thương những người này, không có chuyện tốt như vậy."Lão bằng hữu uống viên thuốc này, xem ra vẫn là rất hữu dụng, ánh mắt của ngươi rõ ràng liền sáng hơn rất nhiều, hiện tại ta phải đi!"
Lâm Phong nhìn Cự Xà, hắn cũng biết Cự Xà thật ra là luyến tiếc hắn, bọn họ thật sự là ở chỗ này trở thành bạn.
Lâm Phong cũng không có cách nào, hiện tại hắn phải đi tìm Lộc Thiên, bọn họ hiện tại hắn không thể ở chỗ này ở lại làm lỡ thời gian.
Hắn hướng về phía sương trắng Ác Ma bản thể khoát tay áo, hắn trực tiếp liền bước lên hành trình.
Hắn không thể nói thêm lời nào nữa, hắn kỳ thực cũng có chút luyến tiếc, dù sao cái tên trăm không Ác Ma này đừng xem là một Ác Ma làm việc cũng rất hợp ý nàng.
"Chúng ta bây giờ đi thôi, chúng ta không thể lãng phí thời gian, nếu như nói là trì hoãn nữa, Lộc Thiên bọn họ nói không chừng sẽ thật sự rời đi nơi này."
Lâm Phong nói với Ngưu Đầu Nhân bên cạnh, những Ngưu Đầu Nhân này nhìn Lâm Phong cùng đại xà cáo biệt, kỳ thực bọn họ cũng có chút kinh ngạc.
Bọn họ không ngờ Lâm Phong lại có thể chung đụng tốt với đại xà như vậy.
Đặc biệt là chứng kiến Lâm Phong từ Ngưu Lão Bát trong tay đòi được một ít dược hoàn, sau đó cho đại xà kia, càng làm cho bọn họ cảm thấy kinh ngạc.
Bọn họ biết dược hoàn trong tay Ngưu Lão Bát có một ít tác dụng rất mạnh.
Không ngờ Lâm Phong lại trực tiếp lấy dược hoàn này đưa cho đại xà kia.
Bọn họ quay đầu nhìn thoáng qua con đại xà kia, phát hiện con đại xà kia, thật ra vẫn trợn tròn mắt nhìn bọn họ.
Hơn nữa con đại xà kia nhìn Lâm Phong cũng không quay đầu lại rời đi, ánh mắt vẫn là chảy ra nước mắt.
"Lâm Phong, con đại xà kia nó..."
Ngưu Tiểu Thất thấy được nước mắt trong mắt đại xà chảy ra, hắn định nói với Lâm Phong thì bị Ngưu Lão Bát kéo lại.
Ngưu Lão Bát nhận thức chuyện này không cần thiết nói với Lâm Phong, dù sao Lâm Phong vốn dĩ đã không nỡ.
Hiện tại nếu như bọn họ đem chuyện này nói với Lâm Phong, ngược lại chỉ khiến Lâm Phong càng thêm luyến tiếc.
Lâm Phong ở phía trước cũng không quay đầu lại tiếp tục hướng phía trước, bọn họ cũng chỉ có thể theo Lâm Phong tiếp tục hướng phía trước mà thôi.
Dù sao chuyện nơi đây Lâm Phong đã giải quyết được một phần, hơn nữa Lâm Phong còn trả lại cho đại xà kia một viên dược hoàn.
Viên dược hoàn kia, là thứ mà Ngưu Lão Bát dùng để luyện công đề thăng năng lực.
Hiện tại cho đại xà kia, đại xà kia chắc là có thể sống thêm được một đoạn thời gian.
Huống hồ Lâm Phong cũng đáp ứng, chờ có cơ hội nhất định sẽ cứu đại xà này ra.
Cho nên bây giờ Ngưu Lão Bát kéo Ngưu Tiểu Thất lại, làm cho Ngưu Tiểu Thất không được nói gì thêm.
Ngưu Tiểu Thất nhìn Ngưu Lão Bát, Ngưu Lão Bát đối với nàng lắc đầu, Ngưu Tiểu Thất chỉ có thể im miệng.
Lâm Phong không biết Ngưu Tiểu Thất muốn nói điều gì, nhưng hắn biết hiện tại hắn không thể phân tâm, hắn phải tiếp tục hướng phía trước.
Dù sao hiện tại hắn không đi về phía trước, hắn không có cách nào cam đoan Lộc Thiên bọn họ sẽ không rời khỏi nơi đây.
"Lâm Phong, hiện tại trong sơn động này có viên Dạ Minh Châu chiếu sáng, nhưng sơn động này thật ra vẫn còn tối, chúng ta nên làm gì bây giờ?"
Lâm Phong không ngờ ngưu lão đại lại hỏi hắn nên làm gì bây giờ, kỳ thực bây giờ bọn họ không có cách nào khác.
Bọn họ chỉ có thể tiếp tục hướng phía trước, dù họ có cách giải quyết vấn đề chiếu sáng hay không, họ cũng phải tiếp tục đi.
Coi như không giải quyết được vấn đề này, họ cũng vẫn phải tiếp tục đi về phía trước.
Cho nên bây giờ Lâm Phong nói về việc này với ngưu lão đại cùng Ngưu Lão Bát, hắn cho rằng đều vô nghĩa, họ chỉ cần tiếp tục hướng phía trước là được.
"Vấn đề chiếu sáng chúng ta không cần thiết phải để ý đến, bây giờ chúng ta phải cố gắng tiếp tục đi về phía trước thôi!"
Lâm Phong cảm thấy loại chuyện này vô ích, hắn cũng biết ngưu lão đại cùng Ngưu Lão Bát thật ra muốn dời đi sự chú ý của hắn.
Hắn cũng biết, lúc trước hắn biểu hiện có chút bi thương, kỳ thực sự bi thương này là vô nghĩa nhất.
Nếu họ có chuyện thì nên tìm cách giải quyết, hiện tại ngưu lão đại cùng Ngưu Lão Bát lại nói lên vấn đề này không có ý nghĩa gì.
Cho nên Lâm Phong cũng không có ý định giải quyết chuyện này.
Lâm Phong bây giờ cùng Ngưu Lão Bát cùng ngưu lão đại bọn họ tiếp tục hướng phía trước.
Ngưu Tiểu Thất đi theo Lâm Phong, hắn biết Lâm Phong sẽ bảo đảm an toàn cho bọn họ, ngưu lão đại cùng Ngưu Lão Bát hai người họ tiếp tục lùi về phía sau.
Bọn họ ở phía sau bảo vệ Ngưu Tiểu Thất cùng vô lại ngưu còn có một Ngưu Đầu Nhân khác, bọn họ hiện tại đem Ngưu Tiểu Thất cùng vô lại ngưu kẹp ở giữa.
Như vậy có thể đảm bảo an toàn cho bọn họ tốt hơn, ngưu lão đại cùng Ngưu Lão Bát hai người họ bây giờ lại trở về vị trí cũ.
Bọn họ hiện tại sau khi đi qua chỗ Cự Xà ở, bọn họ bây giờ lại phải tiếp tục hướng phía trước.
Ngưu lão đại cùng Ngưu Lão Bát bọn họ cũng biết trong sơn động này thật ra là nguy hiểm tứ phía.
"Ngưu Tiểu Thất, lúc trước ngươi theo chân bọn họ nói chuyện đại xà kia rồi sao?"
Lâm Phong trong khi đi cố gắng chú ý đến những biến hóa xung quanh.
Đồng thời hắn cũng biết Ngưu Tiểu Thất vẫn còn chưa nói rõ chuyện lúc trước cho ngưu lão đại bọn họ, không ngờ Ngưu Tiểu Thất lại nói với mọi người rồi.
"Ta nói với bọn họ qua chuyện này rồi, kỳ thực bọn họ cũng đã hiểu có ý gì!"
Ngưu Tiểu Thất nói với Lâm Phong, hắn đã nói chuyện này với ngưu lão đại bọn họ, ngưu lão đại bọn họ đã hiểu Lâm Phong cùng Ngưu Tiểu Thất trước đó nói gì.
Lâm Phong nghe xong lời này sau đó im lặng không lên tiếng, hắn biết kỳ thực Ngưu Đầu Nhân bọn họ rất quan tâm Ngưu Tiểu Thất.
Bọn họ cũng chiếu cố Ngưu Tiểu Thất rất nhiều.
Nếu những Ngưu Đầu Nhân này không chiếu cố Ngưu Tiểu Thất, Ngưu Tiểu Thất làm sao có thể an toàn đi đến đây được?
Cho nên bây giờ mọi người rất chiếu cố Ngưu Tiểu Thất.
Còn tốt bọn họ những Ngưu Đầu Nhân này vẫn còn ở đây, trước đó đã mất đi rất nhiều Ngưu Đầu Nhân, hiện tại những Ngưu Đầu Nhân này có thể sống sót đã là không dễ dàng rồi.
"Mọi người cẩn thận một chút, phía trước hình như có một ít động vật hút máu!"
Lâm Phong cảm nhận được khí tức của động vật kia, hắn phát hiện những động vật kia hình như là hút máu.
Không biết những động vật đó rốt cuộc là loài vật gì ở trong sơn động này.
Nhưng Lâm Phong biết nếu trong hang núi có những động vật hút máu này, đối với họ thì họ phải cẩn thận hơn.
Dù sao máu trên người họ cũng không nhiều, hơn nữa Lâm Phong cảm thấy, số lượng động vật đó hình như rất nhiều.
Lời nhắc nhở của Lâm Phong khiến đám Ngưu Đầu Nhân lập tức tỉnh táo hẳn lên.
Ngưu Tiểu Thất bây giờ đã thay đổi dáng vẻ mềm yếu nhu nhược thường ngày, hắn đột nhiên như là tỉnh táo hẳn lên, hắn móc hết những viên thuốc trong tay ra.
"Tốt quá. Nếu gặp phải thứ đó, chúng ta sẽ trực tiếp dùng dược hoàn cho chúng mê man bất tỉnh!"
Ngưu Tiểu Thất tìm lại được tự tin từ chỗ đại xà kia, hắn biết những viên thuốc này của hắn sẽ có tác dụng.
Hắn từ khi vào đây đã luôn mang theo những viên thuốc này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận