Bắt Đầu Giác Tỉnh Song S Cấp Dị Năng

Chương 71: Đột phá, nhất tinh Chiến Linh cảnh (cầu buff kẹo cầu buff kẹo )

Chương 71: Đột phá, nhất tinh Chiến Linh cảnh (cầu buff kẹo cầu buff kẹo)
"Thế lực khác?" Lâm Phong ánh mắt khẽ ngưng lại: "Ý lão sư là những đầu lĩnh dị thú kia sao?"
"Lăng lão sư, chào cô." Lăng Vi còn định giải thích thì đã thấy một lão sư hậu cần nhiệt tình chào hỏi.
Lăng Vi nói: "Để lát nữa ta nói với ngươi."
"Dư lão sư, cho ta lấy một viên Địa Linh Đan." Lăng Vi vừa nói vừa giải thích: "Cho Lâm Phong dùng, hắn là người được đặc cách tuyển thẳng, vừa đạt tới yêu cầu lĩnh đan."
Dư lão sư nghe vậy liền cười nói: "Lâm Phong còn cần giới thiệu sao? Cậu ta là nhân vật nổi tiếng của Ma Đô đại học mà."
"Chờ ta đi lấy đã." Không bao lâu sau Dư lão sư đã cầm một cái hộp tới.
Lập tức Lâm Phong ký tên xác nhận.
Dựa theo lời Lăng Vi đã nói khi đặc cách tuyển Lâm Phong, chỉ cần Lâm Phong ở trường có thể lĩnh đan dược cần cho đột phá. Hơn nữa là không giới hạn số lượng.
Nói cách khác, bất kể Lâm Phong gặp phải bình cảnh ở cấp độ nào đều có thể nhận.
Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu khiến Lâm Phong chọn Ma Đô đại học.
"Đây chính là Địa Linh Đan sao?" Lâm Phong mở hộp ra, hương thơm của đan dược lan tỏa khắp nơi.
Một viên đan dược trong suốt đập vào mắt.
Đan dược cao cấp hơn so với dược tề cấp.
Hơn nữa, bên trong còn hòa lẫn rất nhiều t·h·i·ê·n tài địa bảo. Những thứ này rất khó tìm thấy được. Mà giá trị của viên Địa Linh Đan này còn khó có thể so sánh.
Đặt ở bên ngoài... ít nhất... cũng phải 200 vạn trở lên.
"Có Địa Linh Đan, thực lực của ta có thể tăng lên đáng kể." Lâm Phong lẩm bẩm.
Trên đường trở về.
"Lăng lão sư, bây giờ có thể nói được chưa?" Lâm Phong hỏi.
Lăng Vi nhìn xung quanh một lượt, sau đó nói: "Vốn dĩ những điều này là không nên nói cho ngươi biết."
"Nhưng bây giờ ngươi đã có tư cách này."
"Nghe nói, dị thú nếu đạt tới cấp Vương Giả có thể hóa hình."
"Những dị thú đã hóa hình này có chỉ số iq không thua gì con người, hơn nữa chúng biết phát triển thế lực gia tộc của mình." Lăng Vi hít sâu một hơi nói: "Ngươi đã nghe đến Thú Tổ Sơn chưa?"
Lâm Phong gật đầu.
Vùng Thú Tổ Sơn là chiến tuyến thứ nhất. Bên ngoài lại là chiến tuyến thứ hai. Cho đến bây giờ Lâm Phong còn chưa từng đi đến chiến tuyến thứ hai, bởi vì quá nguy hiểm.
"Ý Lăng lão sư là, những dị thú đã hóa hình đều ở chiến tuyến thứ hai sao?" Lâm Phong hỏi: "Hay là nói Nguyên Thủy Bí Cảnh cũng ở chiến tuyến thứ hai?"
"Đều ở đó." Lăng Vi đáp: "Nói về việc tranh đoạt Nguyên Thủy Bí Cảnh thì cực kỳ phức tạp, nói đơn giản thì là các lãnh đạo cấp cao của nhân loại cùng với lãnh đạo cấp cao Địa Quật đạt thành một hiệp nghị."
"Chuyện này cũng có thể sao?" Lâm Phong thần sắc kỳ lạ nói.
"Dĩ nhiên không phải là một hiệp nghị hòa bình, chỉ là hai bên đều có những tính toán riêng mà thôi." Lăng Vi nói: "Tóm lại, việc nhân tộc chúng ta đến Nguyên Thủy Bí Cảnh sẽ rất hung hiểm."
"Cho nên chỉ có thể chọn ra mười người tài giỏi nhất."
"Phương diện này rất phức tạp, một số việc bây giờ ngươi biết cũng không tiện."
Lâm Phong gật đầu, ghi nhớ mọi thứ trong lòng.
Lâm Phong cũng không vội hấp thu Địa Linh Đan.
Cậu muốn để cảnh giới được ổn định thêm một chút.
Chỉ có như vậy, tỷ lệ đột phá thành công mới lớn hơn.
Nếu không một khi thất bại sẽ có nguy cơ bị giảm tu vi.
Cứ như vậy, một tuần sau quỹ đạo của Lâm Phong trở nên vô cùng đơn giản.
Mỗi ngày cậu đều đến Thông Thiên Tháp, sau đó lại đi phòng trọng lực tu luyện Cửu U Phong Lôi trảm.
Sau một tuần, cảnh giới của Lâm Phong đã vô cùng vững chắc. Lâm Phong biết, đã đến lúc đột phá.
Còn Cửu U Phong Lôi trảm tuy có tiến triển nhưng vẫn còn một khoảng cách nữa mới có thể đại thành.
"Hô!"
Trong túc xá, Lâm Phong lấy Địa Linh Đan ra, có chút khẩn trương.
Địa Linh Đan chỉ là tăng tỷ lệ thành công, chứ không thể đảm bảo 100% thành công.
Tuy Lâm Phong vô cùng tự tin với căn cơ của mình, nhưng mọi việc đều có bất ngờ.
Ngay lập tức Lâm Phong điều động linh năng trong cơ thể.
Trong vòng bao phủ của linh năng, Địa Linh Đan nhanh chóng tan ra.
Sau đó ngấm vào lục phủ ngũ tạng.
Một cảm giác tê dại truyền đến.
Ngay sau đó linh năng khổng lồ và hùng hậu giống như xe công thành, lao thẳng về mọi vị trí trên cơ thể.
Theo cảm giác của Lâm Phong, tầng bình chướng kia vốn dĩ không thể phá vỡ đột nhiên nới lỏng ra một chút.
Lâm Phong nhất thời vui mừng.
Lập tức linh năng trong cơ thể phun trào ra cùng với dược hiệu của Địa Linh Đan hội tụ vào một chỗ hóa thành lực đánh khổng lồ hơn.
Cũng không biết qua bao lâu.
Đến khi lực đánh dần dần suy yếu thì.
"Răng rắc!"
Cảm giác như có thứ gì đó vỡ vụn, Lâm Phong cảm thấy thân thể đột nhiên nhẹ nhõm hẳn đi.
Sau một khắc, một luồng linh năng ba động như sóng biển từ trong người truyền ra.
"Oanh!"
Khí tức của Lâm Phong đột nhiên tăng vọt.
Linh năng thiên địa xung quanh bắt đầu hội tụ về phía Lâm Phong với tốc độ không thể tin được.
Không lâu sau, Lâm Phong mở mắt.
"Nhất tinh Chiến Linh cảnh!" Lâm Phong vươn vai nhìn ra ngoài cửa sổ: "Trời đã sáng rồi sao?"
Lâm Phong không ngờ việc đột phá của mình lại tốn cả đêm.
Đang lúc Lâm Phong chuẩn bị đến Địa Quật thì.
"Lâm Phong, cậu xong việc rồi à." Ngoài cửa túc xá, Liễu Nghị vội vã nói.
"Sao thế?" Lâm Phong hỏi.
"Trên đường đi rồi nói, nhanh lên một chút." Liễu Nghị lôi kéo Lâm Phong đi. Vừa đi còn vừa giới thiệu: "Có người đến Ma Đô đại học thách đấu."
"Còn có chuyện này sao?" Lâm Phong hỏi. "Ai vậy?"
"Là đại học Giang Nam, tên là Chu Chiến, sinh viên năm hai." Liễu Nghị nói: "Nghe nói tên này định nhân dịp nghỉ hè đến các trường võ khoa tìm người giao đấu."
"Hắn đã đánh 5 trận, toàn thắng, cảm thấy vẫn chưa đủ liền đến Ma Đô đại học."
"Vừa đến đã lớn tiếng thách thức hai người mạnh nhất."
"Sau đó học trưởng Trương Ngọc Minh và học trưởng Vương Vũ đều lên, kết quả bị đánh bại chỉ trong một chiêu." Liễu Nghị kể lại tình hình cho Lâm Phong.
Trong khi hai người Lâm Phong đi đến quảng trường.
Trên quảng trường, mọi người đang vây quanh một chỗ, có người ủng hộ, có người tức giận.
"Ha ha, thật không thú vị mà." Chu Chiến lắc đầu: "Xem ra Ma Đô đại học cũng chỉ có vậy thôi."
Vừa dứt lời, một đám sinh viên năm hai cả cũ lẫn mới đều tức giận.
"Chu Chiến ngươi đừng có kiêu ngạo!" Trương Ngọc Minh lạnh lùng nói: "Tên Từ Phượng Minh mạnh nhất năm chúng ta sắp đến rồi."
"Ta đang chờ hắn đây." Chu Chiến thản nhiên nói.
Vừa nói xong, Từ Phượng Minh mặc võ phục sải bước đi đến.
Bên cạnh anh ta còn có vài sinh viên năm hai đi theo.
"Minh ca chính là hắn!" Lưu Khải Sơn ôm lấy quai hàm bị sưng nói.
Từ Phượng Minh gật đầu: "Người đại học Giang Nam thật là ngông cuồng, không biết có đủ thực lực không đây?"
"Ha ha, lát nữa ngươi sẽ biết." Chu Chiến nói: "Đến đây đi, để ta xem thử cái người được gọi là sinh viên năm hai mạnh nhất có tiêu chuẩn đến đâu?"
"Như ngươi mong muốn!" Từ Phượng Minh lười nói nhảm liền leo lên lôi đài.
"Học trưởng cố lên!"
"Minh ca giết chết hắn đi!" Sự xuất hiện của Từ Phượng Minh ngay lập tức khiến đám đông phấn chấn.
Phải biết rằng, Từ Phượng Minh chính là cường giả ngũ tinh Chiến Linh cảnh. Hơn nữa Từ Phượng Minh còn vừa mới gia nhập vào đội Đặc Chiến.
Mà Chu Chiến cũng chỉ là ngũ tinh Chiến Linh cảnh mà thôi.
Hai người nhìn như cùng một cấp bậc, nhưng Trương Ngọc Minh và mọi người đều biết, Từ Phượng Minh là người từng trải chinh chiến. Kinh nghiệm tác chiến cực kỳ phong phú.
"Từ Phượng Minh, ta cho ngươi ra tay trước, bằng không ngươi không có cơ hội ra tay đâu." Chu Chiến kiêu ngạo nói.
Vừa nói xong Từ Phượng Minh tức giận: "Ngươi đang xem thường ta sao?"
"Ha ha, ta chính là đang xem thường các ngươi thì sao?" Nói xong Chu Chiến khí thế tăng vọt.
Khi mọi người đang sửng sốt, thực lực của Chu Chiến đã từ ngũ tinh Chiến Linh cảnh tăng lên đến Bát tinh Chiến Linh cảnh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận