Bắt Đầu Giác Tỉnh Song S Cấp Dị Năng

Chương 29: Tiến hóa một phần tư (phiếu đánh giá )

"Đi ra đi." Trịnh Lâm Minh nhún vai: "Bất quá ta có thể cảnh cáo ngươi đừng làm bậy, người ta vẫn là một tân binh mới báo danh Đắc Chiêu Sinh." "Ồ." Thanh niên trong nháy mắt mất đi hứng thú. Thanh niên này chính là Lăng Vi đã từng đề cập tới người điên của đại học Ma Đô, Lý Phụng Tiên. Bởi vì thiên phú dị bẩm, lại thêm dị năng đặc biệt, cùng với tính hiếu chiến, tính cách không điên cuồng không sống, được xưng là người điên. Đương nhiên, trong mắt phần lớn học sinh, cái danh xưng này mang nghĩa xấu. Ra khỏi Địa Quật. "Lâm đồng học, không tệ, còn sống đi ra." Vị lão sư mặt sẹo đứng dưới tháp cao trêu ghẹo nói. "Đúng vậy." Lâm Phong nói: "Thầy Cừu chúng ta đi về trước." Ba người sau khi rời đi, thầy Cừu lẩm bẩm nói: "Tiểu tử này, diễm phúc không cạn." Trong túc xá. Sau khi chào hỏi Trần Mộc Dương, Lâm Phong liền lên lầu. Vội vàng đóng cửa phòng rồi khóa lại. "Ông." Lúc Lâm Phong lấy Chân Vũ Tinh Thạch từ trong không gian hệ thống ra, cả phòng trong nháy mắt bị ngũ sắc hà quang bao phủ. Rồi một cỗ Tinh Thần Chi Lực nồng đậm từ đó tuôn ra. Lâm Phong nhìn bốn phía, phảng phất như có một cảm giác đặt mình vào trong vũ trụ mênh mông vô bờ bến. "Vật này...e rằng lai lịch không nhỏ." Lâm Phong lẩm bẩm nói. Hắn có thể cảm giác được, trong viên Chân Vũ Tinh Thạch nhỏ bé này ẩn chứa Linh Năng vô cùng khủng bố. Ngoài ra, còn có một luồng năng lượng không rõ khiến cả người hắn dễ chịu. Chỉ có điều thông tin trên mạng về nó quá ít. Cho dù trong hệ thống đổi vật phẩm của đại học Ma Đô cũng chưa từng thấy nó xuất hiện. Theo như hệ thống nói, Chân Vũ Tinh Thạch này cần phải dựa vào dị năng để hấp thu. Dị năng nào hấp thụ được, thì dị năng đó có thể tiến hóa. Nghĩ tới nghĩ lui, Lâm Phong quyết định trước hết nâng cấp Hủy Diệt Thần Lôi. Đồng thời, lực công kích của Hủy Diệt Thần Lôi rất mạnh. Mặt khác, khả năng tự lành hiện tại đã hoàn toàn đủ dùng. "Oanh!" Lâm Phong triệu hồi Hủy Diệt Thần Lôi ra. Nhất thời, hồ quang điện màu vàng ở lòng bàn tay hắn bắt đầu khởi động, nhanh chóng bao trùm lấy Chân Vũ Tinh Thạch. Lúc Hủy Diệt Thần Lôi bao bọc lấy Chân Vũ Tinh Thạch, viên đá đột nhiên vỡ vụn. Rồi bột phấn ngũ sắc cùng những hồ quang điện kia hòa lẫn vào nhau. Ngay sau đó Lâm Phong cảm nhận được một cỗ lực lượng vô danh từ bên ngoài hướng vào cơ thể hắn. Khi Hủy Diệt Thần Lôi tan đi. Tất cả bột phấn đều đã đi vào cơ thể Lâm Phong. Trong mắt Lâm Phong lóe lên một tia thần quang năm màu. Trông vừa thần thánh lại uy nghiêm. Quá trình này hoàn thành rất nhanh. Sau 2 phút. Ký chủ: Lâm Phong Cảnh giới: Giác Tỉnh Giả 9 sao Dị năng: Hủy Diệt Thần Lôi (S), Tự Lành (S) Chiến Kỹ: Liệt Không Ngũ Trảm (tiểu thành), Dị Năng Nhập Môn Pháp (nhập môn) Tiến hóa: Hủy Diệt Thần Lôi (25%) Lâm Phong liếc nhìn bảng thuộc tính, hai mắt tỏa sáng. Hắn còn tưởng rằng một viên Chân Vũ Tinh Thạch nhỏ như vậy chỉ có thể tiến hóa chút ít thôi. Không ngờ, lại trực tiếp đạt tới 25%. Nói cách khác, kiếm thêm ba viên nữa là được. Nghĩ vậy, Lâm Phong lại lần nữa triệu hồi Hủy Diệt Thần Lôi. "Oanh!" Tiếng nổ vang lên. Rồi hồ quang điện màu vàng lại xuất hiện. Lâm Phong cảm nhận kỹ một phen, ánh mắt lộ vẻ kinh ngạc. Hủy Diệt Thần Lôi này tuy chỉ tiến hóa một phần tư, nhưng uy lực của nó đã tăng lên không ít. Nếu nói trước đây khi đối mặt với cường giả Chiến Sĩ 2 sao Lâm Phong có chút bất lực thì giờ đây, hắn hoàn toàn có thể đánh trong nháy mắt! Thật đáng sợ! Ngoài ra, điều khiến Lâm Phong bất ngờ là, tốc độ phóng thích của Hủy Diệt Thần Lôi đã nhanh hơn. Lâm Phong phỏng chừng, tốc độ này ít nhất cũng tăng thêm một phần tư. "Xì xì xì." Hồ quang điện màu vàng thỉnh thoảng phát ra từ hai con ngươi của Lâm Phong. Lúc bắn về phía không trung liền mang theo những đợt âm thanh bạo liệt. "Hình như lượng Linh Năng tiêu hao cũng giảm bớt!" Lâm Phong ngẩn người. Rồi vội vàng thử nghiệm. Bên trong phòng luyện công. "Phanh!" Hủy Diệt Thần Lôi trúng ngay hồng tâm. "Mức độ tiêu hao cũng đồng thời giảm một phần tư!" Lâm Phong hưng phấn nắm chặt tay. Điều này có nghĩa là khả năng tác chiến kéo dài của hắn lại tăng lên. "Chân Vũ Tinh Thạch, đúng là vật tốt." Lâm Phong híp mắt lại, cảm thấy hơi chưa thỏa mãn. "Oanh!" Đúng lúc này, dưới lầu truyền đến một tiếng động lớn. Lâm Phong đi ra khỏi phòng luyện công, lập tức ngửi thấy một mùi khét. "Trần Mộc Dương?" Khi xuống lầu, Lâm Phong kinh ngạc nói: "Ngươi làm gì vậy?" Chỉ thấy người bạn cùng phòng Trần Mộc Dương toàn thân cháy đen. Y phục đều bị nổ tung. Tuy nhiên, trừ Trần Mộc Dương ra thì đồ đạc xung quanh trong nhà lại không bị hư hại chút nào. "Khụ khụ xin lỗi, không quấy rầy đến ngươi chứ?" Trần Mộc Dương ngượng ngùng nói. "Ngươi không sao chứ?" Lâm Phong hỏi. "Không có gì, không có gì, ta đang rèn luyện dị năng." Trần Mộc Dương gãi đầu vui vẻ nói: "Lâm Phong, ngươi đã đi Địa Quật rồi sao?" "Cảm giác như thế nào?" Hôm nay là lần đầu tiên Trần Mộc Dương nói nhiều với Lâm Phong như vậy. Từ khi thành viên câu lạc bộ chấm dứt thì Trần Mộc Dương dù ở chung phòng ký túc xá với Lâm Phong cũng thường im lặng. Thêm nữa, Lâm Phong bình thường cũng bận huấn luyện, hai người rất ít khi gặp mặt. Vì vậy hôm nay xem như là hai người đối thoại nhiều nhất. "Cũng không tệ lắm, ngươi cũng định đi sao?" Lâm Phong hỏi. "Ừ, ta cảm thấy chuẩn bị cũng sắp xong rồi." Trần Mộc Dương có chút xấu hổ nói. "Cố lên!" Lâm Phong cười nói: "Ta đi phòng trọng lực trước." Vừa bước ra khỏi ký túc xá, điện thoại di động của Lâm Phong vang lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận