Bắt Đầu Giác Tỉnh Song S Cấp Dị Năng

Chương 1084: Thủ lĩnh

Chương 1084: Thủ lĩnh Sở dĩ, Lâm Phong cũng không để ý đến, có lẽ tố chất trong lòng của Lâm Phong còn cao hơn nhiều so với người bình thường. Bởi vậy nên khi nói xong những lời này, sắc mặt của hắn cũng không hề thay đổi, hắn cứ vậy mà đứng thẳng ở đó. Tùy ý cho Hồ Thất đang ẩn mình trong bóng tối quan sát.
Hồ Thất cũng không ngờ Lâm Phong vẫn còn có sức mạnh như vậy, hắn giờ bắt đầu nghi ngờ, Lâm Phong có thể thực sự không giống như vẻ bề ngoài hiền lành mà hắn đã thấy. Có lẽ hắn có pháp bảo gì đó, hoặc là có thủ đoạn bảo toàn tính mạng. Nếu không, người bình thường khi tiếp nhận uy áp của hắn, rất khó mà giữ được vẻ mặt không đổi sắc như Lâm Phong. Vì thế Hồ Thất dần dần cũng không dám thực sự nói ra những lời cay nghiệt với Lâm Phong, hắn do dự hồi lâu rồi vẫn là dẫn Lâm Phong đến Hồ Tộc.
"Bây giờ ngươi hãy đi theo ta..." Đột ngột lách người, Hồ Thất xuất hiện ngay trước mặt Lâm Phong. Thực tế thì hành động này của hắn cũng là để thăm dò Lâm Phong, xem Lâm Phong có thật sự đủ định lực không?
Nhưng điều này làm Hồ Thất thất vọng, Lâm Phong căn bản ngay cả ánh mắt cũng không hề chớp, thậm chí mí mắt cũng không nhúc nhích. Điều này chứng tỏ Lâm Phong đủ tư cách để đàm phán với thủ lĩnh của mình. Nghĩ đến đây, thái độ của Hồ Thất cũng đã có chút thay đổi, hắn cũng không còn quá nhắm vào Lâm Phong như trước nữa. Tuy ngữ khí của hắn vẫn không được tốt cho lắm, nhưng qua những động tác tỉ mỉ của hắn, Lâm Phong có thể thấy, sơ bộ thì Hồ Thất đã chấp nhận mình.
Đây là một sự khởi đầu rất tốt, tuy hiệu quả không rõ ràng lắm. Nhưng ít nhất, Lâm Phong cũng biết Hồ Thất này là một người vô cùng thông minh. Hắn rất biết tiến thoái, hơn nữa đầu óc cũng thập phần minh mẫn, hiểu rõ mình đang làm gì, tuyệt đối sẽ không đặc biệt khác người. Đến lúc này, Lâm Phong càng kiên định với suy nghĩ của mình, hắn càng thêm hài lòng vì mình đã quyết định tìm đến Hồ Tộc.
Bởi vì Lâm Phong cảm thấy, giao tiếp với một chủng tộc thông minh như vậy, có thể tốt hơn nhiều so với việc giao tiếp với những kẻ ngu dốt như Ngưu Lão Bát. Bởi vì hắn có thể tiết kiệm rất nhiều sức lực, và rất nhiều điều cần giải thích, chỉ cần hắn nói một lần, bất kể là tộc trưởng Hồ Tộc hay là Hồ Thất, người có chút uy vọng này, cũng đều sẽ có thể lĩnh hội được ý của hắn. Đây mới là điểm làm Lâm Phong hài lòng nhất.
"Vậy làm phiền Hồ Thất Lão Đại Ca, cũng thứ cho ta cả gan, một mình gọi ngươi như vậy, mong ngươi bỏ qua cho."
"Ta chỉ là cảm thấy gọi ngươi như vậy sẽ gần gũi hơn giữa chúng ta thôi."
"Còn việc mời thủ lĩnh của các ngươi ra mặt, ta cho rằng mối quan hệ giữa chúng ta chưa đến mức căng thẳng như vậy."
"Có thể là ta vô ý nói một câu, ngươi cảm thấy chạm đến ranh giới cuối cùng của ngươi sao?"
"Nhưng ta hiện tại muốn nói với ngươi, ta thực sự không cố ý, vì vậy, người không biết không có tội, hy vọng ngươi có thể lượng giải."
"Biết đâu sau này chúng ta có thể hợp tác được, vậy thì còn gì bằng, nhưng nếu quan hệ giữa hai ta vẫn căng thẳng thế này, thì ta thấy không có lợi cho sự hợp tác sau này."
Lâm Phong vừa đi theo Hồ Thất vừa nói chuyện với hắn. Lúc này Lâm Phong đâu còn dáng vẻ rụt rè trước đó nữa. Giờ hắn đã trở về với bản tính của mình, hắn cảm thấy, bản thân con người đã là một sự tồn tại cao cấp hơn so với động vật rồi. Nên không cần phải cúi đầu khom lưng trước đám bọn chúng, cứ như là đang cầu xin bọn chúng hợp tác vậy. Trong lòng Lâm Phong, đây cũng là ranh giới cuối cùng của hắn, hắn nhất định phải giữ lấy tôn nghiêm của một con người.
"Sao ngươi thay đổi nhanh vậy? Vừa rồi thái độ của ngươi không phải như vậy, cái gì khiến ngươi có được sức mạnh đó?" Hồ Thất nhìn vẻ mặt kiên cường của Lâm Phong, nghi ngờ hỏi.
"Có một số chuyện các ngươi chắc chắn không hiểu, ta nói ra, các ngươi cũng không nhất định hiểu được."
"Ta đây không phải là có sức mạnh gì, mà là ta là một con người, đó chính là sức mạnh của ta."
"Điều đó các ngươi không ai có thể phản bác, dù cho các ngươi Hồ Tộc đã sớm khai mở linh trí, nhưng so với nhân loại thì vẫn còn kém xa."
"Vì sao ta có thể thay đổi lớn như vậy, hoàn toàn là do thái độ của các ngươi đối với ta mà thôi."
"Theo quan điểm của nhân loại chúng ta, hòa khí làm ăn có thể kiếm được tiền, nhưng thái độ của ta vừa rồi tốt như vậy, còn các ngươi thì sao!?"
"Chỉ một câu vô tình mà ngươi đã thay đổi thái độ 180 độ với ta, ngươi bảo ta còn có thể tiếp tục giữ hòa khí để nói chuyện với ngươi được sao?"
Lúc này Lâm Phong đã không còn tức giận như trước, hắn bình tĩnh nói với Hồ Thất.
"Loài người các ngươi có quy tắc của loài người, còn giới động vật chúng ta có quy tắc của giới động vật."
"Không thể nhập chung làm một được, loài người các ngươi có lẽ cho rằng, mọi người đều bình đẳng, nhưng trong giới động vật chúng ta có thứ bậc rõ ràng, chủ chính là chủ, người hầu chính là người hầu."
"Không thể vượt quá giới hạn, càng không thể bất kính với chủ nhân."
"Nên vừa rồi ngươi đã mạo phạm thủ lĩnh của chúng ta, ta nhất định sẽ đứng ra để bảo vệ thủ lĩnh."
Hồ Thất thấy thái độ của Lâm Phong đã dịu lại, cũng thản nhiên nói.
"Đây có lẽ là điểm khác nhau giữa người và động vật, nhưng hiện tại, dù lập trường của chúng ta có khác nhau thế nào, chúng ta đều phải cố gắng hợp tác với đối phương."
"Ta cần sự giúp đỡ của các ngươi, mà các ngươi cũng cần phương pháp của ta."
"Chúng ta phải giúp đỡ lẫn nhau mới có thể tiếp tục sống sót ở trong khu rừng rậm này."
"Nhưng mà, Lão Đại Ca ngươi yên tâm, bây giờ ta biết đẳng cấp trong xã hội của các ngươi là rất nghiêm khắc."
"Sau này ta sẽ không có hành vi lỗ mãng với thủ lĩnh của các ngươi, nhưng đó cũng là tất cả những gì ta có thể làm được, dù sao ta cũng có những thứ cần phải bảo vệ."
"Nếu muốn ta thấp kém để nói chuyện, ta không thể làm được, vì đây là tôn ti trật tự giữa động vật, không liên quan gì đến con người chúng ta, ta chỉ là bạn đồng hành hợp tác với các ngươi mà thôi."
"Nói chính xác hơn thì bây giờ chúng ta mới chỉ là dự định hợp tác mà thôi."
"Nếu dựa theo ý này mà nói, ta và thủ lĩnh của các ngươi phải ngang hàng với nhau."
"Nếu như chúng ta đạt thành thỏa thuận hợp tác, vậy thì rất nhiều chuyện chỉ có ta và thủ lĩnh của các ngươi trực tiếp kết nối với nhau."
"Điều này chứng tỏ, ta có năng lực này, ta và thủ lĩnh của các ngươi vẫn đang đứng ở một vị thế như nhau."
"Ta hy vọng đến lúc đó mọi người có thể chung sống hòa bình, không nên gây thêm khúc mắc, Lão Đại Ca đây có thể làm được chứ?" Lâm Phong tiếp tục nói thêm.
"Nếu thực sự ngươi cùng thủ lĩnh của bọn ta đạt được ý định hợp tác, ta chắc chắn có thể làm được, chỉ cần đó là chuyện mà thủ lĩnh phân phó, chúng ta sẽ vô điều kiện phục tùng." Hồ Thất cũng nghiêm túc đáp lại.
"Vậy thì tốt..." Lâm Phong hài lòng nói.
Trong lòng Lâm Phong thực sự rất vui mừng, theo tiến độ như vậy thì việc hợp tác sau này sẽ càng dễ dàng hơn. Nhất là cái kiểu phân chia tôn ti đã ăn sâu vào xương tủy này, Lâm Phong cảm thấy khó thuyết phục nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận