Bắt Đầu Giác Tỉnh Song S Cấp Dị Năng

Chương 28: Người điên Lý Phụng Tiên (phiếu đánh giá )

"Cái gì!" Lâm Phong rùng mình một cái.
"Hệ thống, dị năng cấp S cũng có thể tiến hóa sao?"
Nếu không phải giọng nói này nhắc nhở, Lâm Phong căn bản không nghĩ tới dị năng cấp S không phải là điểm kết thúc!
Chuyện này... Quả thực đổi mới tam quan!
Từ trước đến nay, bao gồm Lâm Phong, mọi người đều cho rằng cấp S là cao nhất.
Ở một đất nước lớn như vậy, Lâm Phong cũng chưa từng nghe ai sở hữu dị năng trên cấp S.
Nhưng bây giờ, hệ thống lại nói một câu là có thể tiến hóa?
Nhất thời, tim Lâm Phong đập nhanh hơn.
Nếu như hai dị năng cấp S của hắn tiến hóa đến một đẳng cấp hoàn toàn mới, vậy thiên phú và thực lực của hắn sẽ còn tăng lên nữa!
Đây đúng là một tin tức tốt trời cho!
Khi hệ thống thưởng cho hoàn thành, một viên tinh thạch tỏa ra ánh sáng ngũ sắc đang lẳng lặng nằm trong không gian hệ thống.
Viên đá này không lớn, chỉ tương đương với chiều dài của ngón tay cái.
Ánh sáng ngũ sắc rực rỡ nhìn giống với một vũ trụ tinh không thu nhỏ.
Vừa thần bí lại khiến người ta kinh hãi.
"Lâm Phong, ngươi làm sao vậy?"
Đúng lúc này, Sở Tiên Lam đưa bàn tay ngọc trước mặt Lâm Phong quơ quơ.
Lâm Phong phục hồi tinh thần, thu lại tâm tình.
"Không có gì."
Lâm Phong nói: "Lam Lam, dị năng của ngươi không tệ đó."
Theo Lâm Phong, dị năng của Sở Tiên Lam rất hợp với mình.
Chỉ cần phong ấn thành công, vậy với sức mạnh của Hủy Diệt Thần Lôi, đối thủ sẽ như cá nằm trên thớt gỗ.
Vô Gian Quang Hoàn tuy đối với Sở Tiên Lam không có đề thăng trực tiếp.
Nhưng trong chiến đấu đồng đội, Sở Tiên Lam chính là ác mộng của đối thủ.
Nếu là Lâm Phong, chắc chắn phải giải quyết Sở Tiên Lam đầu tiên.
Còn Sở Tiên Nhi cũng rất tốt.
Trên đường tới, Sở Tiên Lam đã kể dị năng của chị mình cho Lâm Phong nghe.
Lâm Phong còn kinh ngạc một chút.
Dù sao có dị năng sao chép, thì tương đương với một người toàn tài.
Có thể tấn công, có thể chịu sát thương, có thể hỗ trợ, cũng có thể khống chế.
Đơn giản là thuốc cao vạn năng.
Nhưng cũng chính vì vậy, con đường của Sở Tiên Nhi càng gian nan hơn.
Vì nàng cần phải làm quen với rất nhiều dị năng.
Cũng vì vậy, đến giờ Sở Tiên Nhi vẫn chưa đạt đến cảnh giới nhập môn.
Khi Lâm Phong lấy đi thú hạch Lôi Minh Thú, bốn phía đột nhiên truyền đến những tiếng động lạ.
Lâm Phong nói: "Xem ra thi thể Lôi Minh Thú thu hút dị thú xung quanh."
"Chúng ta đi thôi."
Chiều hôm sau.
Ba người Lâm Phong kết thúc lịch lãm, lần thứ hai trở lại căn cứ.
Bây giờ cảnh giới của Lâm Phong đã đạt tới 9 Tinh Giác Tỉnh kỳ.
Từ khi vào căn cứ đến giờ, chưa đến 4 ngày.
Vậy mà Lâm Phong đã tăng từ 4 Tinh lên 9 Tinh.
Tốc độ này không thể nói là không nhanh.
Nhưng cũng vì vậy, cảnh giới của Lâm Phong có chút phù phiếm.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân Lâm Phong kết thúc lịch luyện.
Trong Dị Thú Thành.
"Hoa lạp lạp."
Khi Lâm Phong đổ hơn mười thú hạch lên bàn, đôi mắt đẹp của Sở Tiên Nhi mang theo một tia kinh ngạc.
Dường như không ngờ Lâm Phong giết nhiều như vậy?
Phải biết rằng, mấy ngày nay, bọn nàng tổng cộng chỉ giết được 12 con mà thôi.
"Đưa thẻ học sinh cho ta."
Trịnh Lâm Minh, thầy giáo phụ trách đổi tích phân nói.
Quy trình đổi rất đơn giản.
Thông qua máy móc tiến hành phán định thực lực của chủ nhân thú hạch.
Sau đó căn cứ vào thực lực để đưa ra tích phân tương ứng.
Nếu hai bên xác nhận không có sai sót, những tích phân này sẽ tính vào thẻ học sinh của Lâm Phong.
Tuy trong Dị Thú Thành có thể bán thú hạch, nhưng cuối cùng Lâm Phong vẫn bỏ qua.
Đổi thành tích phân, sau đó dùng phòng trọng lực chẳng phải tốt hơn sao?
"Cái gì, ngươi ngươi là tân sinh mới nhập học không lâu?"
Mắt Trịnh Lâm Minh trợn tròn: "Ngươi..."
Rõ ràng Trịnh Lâm Minh không ngờ, một tân sinh mới tới Ma Đô đại học không lâu lại có thành tích rực rỡ như vậy.
Hắn còn tưởng là học sinh cũ chứ.
Lâm Phong gật đầu không nói gì.
Ngược lại Sở Tiên Lam nghe được lời khen Lâm Phong không khỏi đắc ý nói: "Đúng vậy đó, Lâm Phong mới đến còn chưa được nửa tháng đâu."
Trịnh Lâm Minh nhìn sâu vào mắt Lâm Phong.
Rồi chợt cảm thán: "Ta mới có một năm không ra ngoài, chất lượng tân sinh của đại học Ma Đô chúng ta đã cao đến vậy rồi sao?"
Hắn quanh năm ở trong căn cứ.
Trừ khi Ma Đô đại học có đại nạn, nếu không Trịnh Lâm Minh sẽ không tùy tiện rời căn cứ.
Một lát sau.
"Lâm Phong, học sinh, tổng cộng số thú hạch này được 68 tích phân."
Vừa dứt lời, trên màn hình máy tính trước mặt Lâm Phong hiện ra một bảng thống kê chi tiết.
Bên trong ghi lại cảnh giới cụ thể của từng loại thú hạch, cùng với số tích phân tương ứng.
Lâm Phong không nhìn nhiều, trường học chắc chắn sẽ không gian lận mấy tích phân này.
"Cảm ơn thầy Trịnh."
Lâm Phong nói.
Chờ ba người rời khỏi đại sảnh đổi tích phân, Trịnh Lâm Minh nhìn bóng lưng Lâm Phong lẩm bẩm: "Quả là một người máu mặt hung hãn."
Không lâu sau khi ba người Lâm Phong rời đi.
"Thầy Trịnh."
Một thanh niên quần áo rách rưới, người đầy máu đi tới.
Lúc này trong đại sảnh không ít người.
Thấy thanh niên này thì lại vô ý thức lùi về sau mấy bước, như thể thanh niên là ôn dịch vậy.
Thanh niên khinh thường hừ một tiếng: "Sợ cái gì, lão tử đang bị trọng thương, không rảnh mà đánh nhau với các ngươi."
"Người điên, ngươi ra ngoài rồi sao?"
Trịnh Lâm Minh trêu chọc: "Ngươi tới muộn rồi, vừa nãy có một học sinh cũng là loại hung hãn máu mặt, không hề kém cạnh ngươi."
Nghe vậy, hai mắt thanh niên sáng lên: "Thật sao? Ở đâu!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận