Bắt Đầu Giác Tỉnh Song S Cấp Dị Năng

Chương 1039: Lòng nhiệt tình

"Bất kể thế nào, ta đã đến nơi này thì nhất định là để giúp ngươi. Mặc dù ta không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng ngươi đã cầu đến ta rồi. Ta có được kỳ ngộ như vậy cũng rất khó, ngươi có thể cho ta biết ngươi có thể cố gắng được bao lâu không?" Dù sao chuyện này không đơn giản, ta phải làm rõ mọi thứ, vì nếu muốn giúp ngươi, ta nhất định phải toàn tâm toàn ý giúp đỡ. Thực tế, Lâm Phong nói những lời này là vì hắn còn chưa rõ chuyện gì đang xảy ra với Ngưu Lão Bát. Con rắn này nói như vậy liệu có phải sự thật không còn khó nói, còn nữa việc hắn đến chỗ Ngưu Lão Bát đòi giải đan, người ta có chắc sẽ có không là một chuyện khác. Hắn nói là dùng huyết mạch Ngưu Lão Bát luyện chế, đây cũng là một vấn đề khiến hắn vô cùng nghi ngờ. Vì Ngưu Lão Bát chưa từng kể cho mình chuyện này, đây là lần đầu tiên. "Ta còn cố gắng được một tháng, nhưng thời gian một tháng này ta sẽ yếu đi, thể lực của ta cũng vậy. Ta rất hy vọng ngươi giúp ta, tất nhiên nếu như ngươi không muốn giúp thì thôi. Ta cũng không tìm được ngươi, ngươi có Thông Linh Ngọc bài này, nhưng không có nghĩa là ngươi có thể kết giao hữu hảo với tất cả ngoại tộc trong giới động vật." "Dù sao, nhiều lúc ngươi không hiểu lời ta nói, nhưng bây giờ ta có thể giải thích cho ngươi chỉ có thể đến thế. Nếu ta còn nói quá nhiều với ngươi, thời gian của ta sẽ càng ngắn." Con rắn nói xong thì im lặng, lúc này Lâm Phong thấy nó nhắm mắt lại. Anh biết nó đã nói những lời cuối cùng, nếu thời hạn một tháng mà hắn không đến, nó thật sự sẽ không chống nổi. Vậy nên anh đơn giản nhìn tình trạng con rắn rồi rời đi. Lúc đi, anh cũng không nghĩ nhiều, vì đang gấp gáp nên có nghĩ nhiều cũng vô ích. Nhưng khi đến cửa hang, anh biết nếu cứ thế rời đi thì không có trách nhiệm với con rắn. Anh bèn bố trí lại cửa hang, nhưng anh biết sự bố trí này là vô dụng. Đối với nhân loại thì không thể phát hiện ra, vả lại nơi rừng sâu núi thẳm này hiếm người lui tới. Coi như là thần bí nhân kia cũng không thể tìm được cái hang động như vậy, vì ai cũng biết đây là hang của động vật. Nhưng đồng loại của chúng thì lại khác, nên lúc này Lâm Phong biết phải tranh thủ thời gian, anh nhanh chóng đến bên Ngưu Lão Bát, Ngưu Lão Bát thì vô cùng nghi ngờ hỏi rằng. "Ta nói ngươi đi vệ sinh một chuyến sao mà đi lâu vậy? Chẳng lẽ chính ngươi không thể khống chế được à? Ngươi có biết là ta ở nơi này đợi lo lắng sợ hãi như thế nào không?" "Cảm giác phía sau luôn có ai đó đang nhìn chằm chằm ta, nếu mà còn như vậy nữa, ta cho ngươi biết, ngươi phải dẫn ta theo đấy." Nghe những lời này, Lâm Phong muốn cười phá lên, nếu ta mà đi vệ sinh thật, thì đâu cần lâu như vậy, coi như là đi vệ sinh, ngươi có nghĩ sẽ đi theo ta không? Ngươi người này thật là quá kỳ lạ rồi, dù gì ngươi cũng có chút năng lực. Sao lại nhát gan sợ phiền phức như vậy chứ? Hơn nữa Ngưu Tiểu Thất đã ở trong tay bọn họ rồi, ngươi còn sợ gì? Hắn đâu bắt ngươi làm con tin trói buộc chứ, nhiều lúc còn muốn nhờ ngươi làm việc nữa đấy. "Haiz, gần đây thật nhiều chuyện không được như ý, ai~ thôi được rồi, có một việc ta muốn hỏi chút." "Giống như ngoại tộc các ngươi, ta nghe nói các ngươi có công năng tự thân giải được thiên hạ bách độc, có đúng không?" Lâm Phong biết thời gian gấp gáp nên không vòng vo với hắn mà trực tiếp hỏi thẳng vấn đề mình muốn. Lúc này Ngưu Lão Bát nghe Lâm Phong hỏi vậy cũng thấy nghi hoặc, hắn không ngờ Lâm Phong lại hỏi như vậy. "Nhiều lúc, chúng ta rất bài xích nhân loại các ngươi ở điểm này, vì tình trạng của chúng ta thường bị các ngươi bắt giữ chính là vì điểm này. Chẳng lẽ ngươi thực sự không biết sao? Về cơ bản, đây là một bí mật, người biết chuyện này hoặc là rất mạnh hoặc là đã chết. Ta không biết ngươi nói câu này là ý gì, chẳng lẽ ngươi cũng có ý định như vậy sao?" Vừa nghe Ngưu Lão Bát nói như vậy, Lâm Phong biết chuyện này không đơn giản như hắn nghĩ. Nếu đơn giản vậy thì hắn không thể nói những lời này, xem ra chuyện này cần thảo luận kỹ. "Nếu ta mà thực sự có ý định như lời ngươi nói thì giữa chúng ta có thể ngồi nghỉ lâu như vậy sao? Nếu ngươi không nói thì ta cũng không để ý, có phải Ngưu Tiểu Thất bị bọn họ bắt đi cũng là vì điểm này không?" "Chẳng lẽ đúng là như vậy? Thực ra đó chỉ là tin đồn thôi, ta chỉ nghe nói thôi mà." "Thật ra, ta vẫn khá hiểu ngươi, ngươi hẳn không phải người có ý định như vậy. Ngươi nói không sai, chúng ta có thể giải thiên hạ bách độc, nhưng phải dùng đến máu tim của chúng ta. Chuyện này thực ra ta không biết nên giải thích với ngươi thế nào, máu tim chính là giải dược của thiên hạ bách độc. Và chúng ta cũng có một đặc thù quan trọng nữa, đó là có thể hạ độc độc nhất thiên hạ. Nói cách khác, ai trúng độc của chúng ta thì tuyệt đối không thể dễ dàng chữa trị, nếu không có thuốc giải riêng của chúng ta. Bọn họ căn bản là không sống được bao lâu, nhưng nếu bọn họ không động vào ranh giới cuối cùng của chúng ta thì cũng không bị trúng độc. Hoặc cũng có thể trong chúng ta có kẻ biến chất làm ra những chuyện như vậy. Vì bọn họ giỏi cái gì thì ai cũng không rõ, việc mà những người này chúng ta làm thì cơ bản phần lớn không ai hiểu được." "Vì có người sinh ra đã như vậy, có người thì không, như ta chẳng hạn, ta thích làm cho người khác vui vẻ, điểm này ngươi không thấy sao?" Lâm Phong thật sự không muốn nói nhảm với hắn nhiều như vậy, vì Ngưu Lão Bát nhiều khi chỉ khen ngợi mình. Thực ra Lâm Phong cũng hiểu những gì hắn nói, nhưng Lâm Phong hiện giờ muốn biết là sự thật không, xem ra mọi chuyện mà con rắn nói đều giống nhau cả. Hiện tại điều khiến Lâm Phong băn khoăn là con rắn muốn bày tỏ chuyện gì, tình trạng hiện tại nếu Ngưu Lão Bát có thể nói rõ thì không cần khó khăn như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận