Bắt Đầu Giác Tỉnh Song S Cấp Dị Năng

Chương 62: Ngọa tào đó là Lâm Phong ? (phiếu đánh giá )

Chương 62: Ngọa Tào đó là Lâm Phong? (phiếu đánh giá)
Ngay sau đó, liền có năm đầu Hỏa Ngạc thú đầu một nơi, thân một nẻo. Lâm Phong tốc độ không giảm, tiếp tục xông thẳng vào bên trong đám quái vật.
"Ầm ầm!"
Đúng lúc này, một con Hỏa Ngạc thú kích cỡ tương đương Dã Ngưu, toàn thân tỏa ra hỏa diễm phẫn nộ xông ra.
"Chính là ngươi!"
Hai mắt Lâm Phong sáng lên.
"Cửu U Phong Lôi trảm!"
Nhất thời, Hủy Diệt Kiếp Lôi đỏ thẫm hóa thành lưỡi đao, từ trên không hạ xuống. Hỏa Ngạc thú đầu lĩnh hiển nhiên không ngờ đối phương lại quyết đoán như vậy. Bị bất ngờ, thân thể to lớn bị ép trầm xuống.
"Khanh!"
Thình lình, lớp lân giáp cứng rắn kia bị Hủy Diệt Kiếp Lôi phá nát.
"Phanh!"
Huyệt động to lớn đột nhiên kịch liệt rung chuyển một cái. Cửu U Phong Lôi trảm đạt đến Thượng Phẩm Dị năng Chiến Kỹ, uy lực không cần phải nói. Chỉ một đao đã phá hủy toàn bộ huyệt động, tan hoang thê thảm. Từng mảng đá vụn lớn rơi xuống. Bên trong huyệt động, bụi bặm nổi lên tứ phía.
"Ừm?"
Ánh mắt Lâm Phong khựng lại. Hỏa Ngạc thú này chịu đòn công kích mạnh như vậy vẫn còn sức chiến đấu! Phải biết, Hỏa Ngạc thú phòng ngự tuy mạnh, nhưng so với Huyết Cốt Thú vẫn kém hơn một chút.
"Nguyên lai là hỏa diễm!"
Khi bụi bặm tan đi, Lâm Phong đã hiểu ra. Hỏa Ngạc thú quanh thân bị bao phủ bởi ngọn lửa đỏ rực, hiển nhiên ngọn lửa này đã triệt tiêu phần lớn công kích.
"Ngao!"
Hỏa Ngạc thú phảng phất phát điên, há cái miệng rộng như chậu máu, đánh về phía Lâm Phong với tốc độ khó tin. Lâm Phong không tránh không né, vung đao chém ra.
"Ầm ầm!"
Trong huyệt động rộng lớn, tiếng sấm nổ vang. Sau một khắc, Hỏa Ngạc thú đang xông tới nhanh chóng dừng lại. Tốc độ Hỏa Ngạc thú tuy nhanh, nhưng so với Cửu U Phong Lôi trảm vẫn chậm hơn rất nhiều. Cửu U Phong Lôi trảm hoàn toàn là thuấn phát. Chỉ cần Lâm Phong ngưng tụ, liền ngay lập tức trúng mục tiêu. Tốc độ này, vô cùng bá đạo và không cần đạo lý.
"Răng rắc."
Miệng Hỏa Ngạc thú bị xẻ làm đôi, sau đó thân thể to lớn tê liệt ngã xuống đất.
"Thành."
Lâm Phong thuần thục phân giải thi thể. Ném thú hạch của Hỏa Ngạc thú vào không gian mang theo người. Suy nghĩ một chút, Lâm Phong dứt khoát ném cả thi thể Hỏa Ngạc thú vào. Là dị thú cảnh giới Chiến Linh 6 Tinh, toàn thân Hỏa Ngạc thú đều là bảo vật.
. . .
Nửa giờ sau.
Bên ngoài Hôi Tẫn Sâm Lâm.
"Ô..."
Song Đầu Bạo Lang phát ra tiếng rên rỉ, tê liệt ngã xuống đất. Trên thân thể to lớn vẫn còn Tinh Hồng Hồ Quang Điện giật giật.
"Hô..."
Lâm Phong lau vệt máu trên trán, thở ra một hơi. Song Đầu Bạo Lang so với Hỏa Ngạc thú khó đối phó hơn nhiều. Trận chiến này kết thúc tuy nhanh, nhưng gò má Lâm Phong cũng bị cứa rách. Dưới tác dụng của tự lành, vết thương sâu tới xương chỉ dùng mười giây đã hoàn toàn khép miệng. Tốc độ này không thể không nói là nhanh.
"May mắn có tự lành."
Lâm Phong thu thi thể Song Đầu Bạo Lang, lẩm bẩm nói. Nếu là người khác, khi bị thương nhất định phải nhanh chóng tìm nơi an toàn hồi phục thương thế. Bị thương sẽ làm chiến lực tổn hao nhiều. Hơn nữa máu còn có thể thu hút càng nhiều dị thú mạnh hơn. Mà Lâm Phong thì khác, hắn không để ý những điều này. Cho nên, đối mặt với những dị thú hung tàn này, Lâm Phong thường càng hung hãn hơn. Ngươi không sợ chết? Ta càng không sợ chết.
Nửa giờ sau.
Phía tây nam Hôi Tẫn Sâm Lâm.
Một con lục Minh Xà dài hơn hai mươi mét hóa thành một đạo tia chớp xanh lục, lao vun vút trong rừng rậm. Phía sau, tốc độ Lâm Phong nhanh hơn. Phảng phất tia chớp đỏ, với tốc độ khó tin đuổi sát lục Minh Xà.
"Tê tê tê!"
Lục Minh Xà vừa kinh hoàng vừa tức giận. Nhân loại đáng ghét này, tốc độ nhanh, lại có lôi đình dị năng làm nó run rẩy, quả thật rất đáng ghét.
"Chạy không thoát!"
Lâm Phong đột ngột xuất hiện trước mặt lục Minh Xà. Lập tức, Hủy Diệt Kiếp Lôi ngưng tụ.
"Cửu U Phong Lôi trảm!"
Đồng tử lục Minh Xà co rụt lại, đang muốn ra sức vặn vẹo thân thể tránh né thì Tinh Hồng thiểm điện mang theo tư thế hủy diệt vô tận lao vào thân thể nó.
"Phanh!"
Sau một khắc, lục Minh Xà hung hăng đâm vào cây khô, hoàn toàn mất đi hơi thở. Lục Minh Xà sở hữu tốc độ và kịch độc, nhưng lực phòng ngự lại bình thường. Cho nên, trực tiếp bị Cửu U Phong Lôi trảm miểu sát.
"Ba cái nhiệm vụ hoàn thành."
Lâm Phong lẩm bẩm: "Cũng không khó lắm." Ba cái nhiệm vụ tổng cộng mới có 350 điểm. Trong đó, lục Minh Xà có giá trị 150 điểm, bởi vì tốc độ quá nhanh.
"Trở về thôi."
Lâm Phong nói. Tuy có thể tiếp tục lịch lãm, nhưng nghĩ tới việc không thể nhận được thêm nhiều điểm nhiệm vụ, Lâm Phong cảm thấy có chút thua thiệt. Sau lần thử này, Lâm Phong phát hiện mình hoàn toàn có thể nhận cùng lúc hơn mười, thậm chí mười mấy nhiệm vụ. Phần lớn các thành viên đặc chiến đội dùng thời gian vào việc khôi phục thương thế. Mà thời gian đó, với Lâm Phong vừa hay dùng để làm nhiệm vụ.
Trong đại sảnh đặc chiến.
"Ta hồi phục thương thế rồi."
Tề Nhạc đứng dậy: "Đi nhận nhiệm vụ thôi."
"Tề đội trưởng gặp lại."
Lý Phong cười híp mắt nói. Đúng lúc này, Hướng Quân vẻ mặt mệt mỏi từ bên ngoài đại sảnh bước vào.
"Hướng đội trưởng?"
Lý Phong nhìn thời gian nói: "Nhanh vậy đã hoàn thành nhiệm vụ rồi?"
Hướng Quân gật đầu, lộ ra nụ cười: "Cũng tàm tạm."
Vừa nói, Tề Nhạc và Lý Phong đều há hốc mồm.
"3 canh giờ hoàn thành 1 cái nhiệm vụ 150 điểm, không hổ là đội phó đội 4!"
Tề Nhạc ngưỡng mộ nói. Nếu hắn có thực lực này thì tốt rồi.
"Đúng vậy, ta một ngày chỉ làm được một nhiệm vụ 150 điểm thôi."
Lý Phong nói: "Nhìn bộ dạng đội trưởng thế này, chắc hồi phục khoảng 2 tiếng nữa là có thể tiếp tục nhận nhiệm vụ."
"Hướng đội đang định hướng top 20 xông lên đó."
Hướng Quân gật đầu, đang muốn nói thì đột nhiên đồng tử hơi co lại. Thấy Lâm Phong đang đeo hợp kim chiến đao từ đằng xa đi tới.
"Ngọa Tào, kia, không phải là Lâm Phong sao?"
(Từ một vị đại lão tặng hơn 1 vạn bông, hoa tươi không tăng, qùy cầu một lớp hoa tươi và phiếu đánh giá ạ! !
Bạn cần đăng nhập để bình luận