Bắt Đầu Giác Tỉnh Song S Cấp Dị Năng

Chương 31: Lấy một địch ba (phiếu đánh giá )

Chương 31: Lấy một chọi ba (phiếu đánh giá)
Ngay lúc Lâm Phong ra đòn sát na, Hủy Diệt Thần Lôi trong nháy mắt bao phủ lấy nắm đấm của Lâm Phong. Đây là điều Lâm Phong nghĩ ra trong mấy ngày nay nghiên cứu cách dùng màu sắc tự vệ. Việc ngưng tụ Hủy Diệt Thần Lôi thành hình dạng nắm đấm, bám vào trên nắm tay có thể đề thăng thực lực chiến đấu cận chiến.
Ban đầu hai người thanh niên còn lại thấy Chu Đồ sử dụng dị năng thì yên tâm vô cùng. Một người trong đó tên Thôi Nhất Minh còn lộ vẻ mặt dữ tợn. Phảng phất đã chuẩn bị được chứng kiến hình ảnh Lâm Phong bị đánh bay ra ngoài. Nhưng khi bọn họ nhìn thấy ánh hào quang màu vàng thì sắc mặt đại biến.
"Chu Đồ tiểu..."
Thôi Nhất Minh chưa kịp nói hết câu, thì nắm tay lớn gấp rưỡi của Chu Đồ trực tiếp va chạm với nắm đấm của Lâm Phong.
"A!"
Ngay sau đó, Chu Đồ kêu thảm một tiếng bay ra ngoài. Nhìn kỹ thì thấy tay trái của Chu Đồ đã máu me be bét. Cùng lúc đó, một mùi thịt cháy khét lẹt xộc lên. Dị năng của Chu Đồ chỉ là cấp B, chưa phải là hệ phòng ngự nên sao có thể chống lại được uy lực của Hủy Diệt Thần Lôi. Đây là nguyên nhân Lâm Phong đã nương tay. Nếu không, cả cánh tay của Chu Đồ đã bị hủy diệt trong nháy mắt.
"Dạy cho ngươi một bài học."
Lâm Phong thu hồi dị năng nói. Trường học không cấm học sinh giao đấu, nhưng không cho phép ra tay tàn độc. Nếu thật sự phế đi cả cánh tay của Chu Đồ, thì Lâm Phong cũng sẽ bị xử phạt. Lúc tay trái của Chu Đồ máu me khắp người nằm trên mặt đất kêu rên thảm thiết, Thôi Nhất Minh và tên còn lại con ngươi co rút lại.
"Dị năng cấp S!"
Với thân phận là lão sinh, bọn họ tự nhiên nhận ra. Nhất thời trong lòng căng thẳng.
"Thì ra ngươi là người được đặc cách tuyển sinh!"
Đột nhiên Thôi Nhất Minh kinh hô. Bọn họ tuy sắp lên năm thứ hai đại học, nhưng vẫn có chút kiêng kỵ với người được đặc cách tuyển sinh. Bởi vì người có thể được đặc cách vào trường đều là dị năng cấp S. Những nhân vật như vậy sau này trong trường đều là nhân vật phong vân. Không phải là những kẻ tầng lớp cuối như bọn họ có thể so sánh.
Nhưng Thôi Nhất Minh cũng là loại người hung ác: "Tiểu tử, mặc kệ dị năng của ngươi là gì, ngươi đã đắc tội Chu lão đại thì cứ chờ chết đi!"
"Đừng nhiều lời với hắn, cùng lên!"
Đối diện với dị năng cấp S, hai người cũng không hề xem thường. Tuy rằng vừa rồi tốc độ quá nhanh, Thôi Nhất Minh hai người vẫn chưa thấy rõ Lâm Phong là loại dị năng gì. Nhưng chỉ cần là cấp S thì đã định trước rất khó đối phó.
"Ngao!"
Thôi Nhất Minh đột nhiên hú lên một tiếng. Dị năng của hắn là cấp B thuộc loại thú hóa răng nanh đen. Sau khi sử dụng dị năng, hai chiếc răng nanh của Thôi Nhất Minh lập tức biến thành răng nanh đen dài khoảng 10cm, trông rất khủng bố. Ngay cả tốc độ cũng tăng lên không ít.
Còn người kia dị năng cũng là loại thú hóa. Sau khi sử dụng dị năng, ở giữa lông mày thanh niên kia xuất hiện một con mắt đỏ rực. Đây là mắt Xà Lửa thú hóa cấp B, có thể phun ra lửa.
Hai người đồng thời sử dụng dị năng, và cả hai cảnh giới cũng ở mức Nhị Tinh hậu kỳ. Nhưng điều này trong mắt Lâm Phong vẫn không hề tạo thành uy hiếp.
"Lấy nhiều đánh ít sao, ta sợ các ngươi sao!"
Lâm Phong vừa dứt lời thì nghe một tiếng ầm vang. Ánh hào quang màu vàng trong nháy mắt bao quanh cơ thể du động. Từng tia hồ quang điện dài bằng ngón tay giống như rồng vui đùa, linh động vô cùng. Khi xoay tròn mang theo hơi thở hủy diệt nồng đậm. Sắc mặt của Thôi Nhất Minh lại biến đổi. Hắn không ngờ, dị năng của Lâm Phong lại là Nguyên Tố hệ có tính công kích mạnh nhất. Thật là phiền phức.
Nhưng mà tên đã trên dây không thể không bắn. Nếu không sau này đừng mong lăn lộn nữa. Nghĩ vậy, Thôi Nhất Minh cùng thanh niên còn lại nhìn nhau. Ngay sau đó một trái một phải xông về phía Lâm Phong.
"Hừ!"
Lâm Phong hừ lạnh một tiếng, hai tay cùng lúc vung lên.
"Vút!"
"Vút!"
Hai quả cầu lôi lớn cỡ viên thủy tinh trong nháy mắt bắn nhanh ra ngoài. Từ khi hấp thụ Chân Vũ Tinh Thạch, tốc độ phóng thích Hủy Diệt Thần Lôi đã tăng mạnh. Thôi Nhất Minh hai người còn chưa kịp đến gần Lâm Phong. Cầu lôi đã xuyên qua hai bắp đùi của bọn họ.
"A!"
"A!"
Hai tiếng kêu thảm thiết vang vọng hơn. Bắp đùi trái của hai người trực tiếp bị xuyên thủng, xuất hiện một lỗ nhỏ đen thui.
"Chân của ta!"
Thôi Nhất Minh mặt trắng bệch ôm chân phát ra tiếng kêu thảm như heo bị làm thịt.
"Chuyện gì xảy ra?"
Đúng lúc này, một thanh niên vóc dáng cao lớn đi tới nhíu mày. Khi hắn thấy ba người nằm trên đất thì giận dữ: "Ai làm!"
Thôi Nhất Minh vội vàng nói: "Lão đại, là hắn, người được đặc cách tuyển sinh năm nay!"
"Ừm?"
Chu Nham đột ngột nhìn về phía Lâm Phong đầy sát khí nói: "Chỉ có mình ngươi?" Nói rồi tiến lên một bước. Chu Nham không giống Chu Đồ ba người, hắn có dị năng cấp A. Hơn nữa còn là một Chiến Sĩ Tam Tinh thực sự. Cái gọi là thực sự, tự nhiên là từng bước tu luyện mà thành. Chứ không phải là dùng đan dược giống như Thôi Nhất Minh bọn họ.
Lâm Phong không hề sợ hãi: "Sao, chỉ cho phép bọn họ đánh ta, ta còn không được trả tay sao?"
"Ha ha."
Chu Nham cười khẩy, chợt nghe tiếng răng rắc vang lên. Trong nháy mắt, cả người Chu Nham đều bị đá bao phủ. Dị năng nguyên tố hệ cấp A, áo giáp đá.
"Tiểu học đệ, ngươi có biết đến tiền bối trong trường học không?"
Chu Nham mở miệng nói.
Khóe miệng Lâm Phong hơi nhếch lên: "Không có."
"Không có thì dám kiêu ngạo, muốn chết!"
Nói rồi giống như một chiếc xe tăng người hướng Lâm Phong xông tới. Đồng giáp là dị năng đặc thù tương đối trong Nguyên Tố hệ. Vì nó nổi tiếng về khả năng phòng ngự, hơn nữa còn là biến thể Thổ Hệ. Dị năng phòng ngự loại A hoàn toàn có thể chống lại đòn công kích của đối thủ mạnh hơn mình một tinh. Đương nhiên, đây là xây dựng trên tình huống đối phương không sử dụng dị năng.
"Vút!"
Lâm Phong lùi lại một bước cong ngón tay búng ra. Hai đạo cầu lôi trong nháy mắt bắn nhanh ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận