Bắt Đầu Giác Tỉnh Song S Cấp Dị Năng

Chương 355: Một trận đại chiến

Chương 355: Một trận đại chiến Lâm Phong trên cành cây nhìn đám người nhím và Thần Tướng ở dưới đang tranh chấp. Hơn nữa nhìn cái cách bọn họ tranh chấp, sau đó rõ ràng có xu hướng hòa hảo. Lâm Phong biết nếu bọn họ làm hòa rồi có thể sẽ rời đi, như vậy nơi này của hắn sẽ an toàn. Nếu như nhím nhân và Thần Tướng hòa hảo sau đó tiếp tục ở đây thăm dò, vậy thì tất cả bố trí trước đó của hắn có thể sẽ bị phát hiện. Cho nên lúc này Lâm Phong đang cực kỳ khẩn trương, hắn muốn đám người này không phát hiện ra bất cứ điều gì rồi rời đi, nhưng không biết chuyện này có thể thành sự như ý hay không.
Dù sao thì đây cũng chỉ là tưởng tượng của Lâm Phong mà thôi, những nhím nhân và Thần Tướng này sẽ không dễ dàng rời khỏi nơi này. Bởi vì bọn họ cũng đều biết năng lực cảm thụ của Thần Tướng rất mạnh, cho nên Thần Tướng nói có linh lực thì chắc chắn không phải chuyện giả. Bọn họ bây giờ bắt đầu thăm dò xung quanh khu vực này.
Tim Lâm Phong như nhảy lên tận cổ. Hắn lo lắng, nếu những người đó có ai đi ra ngoài mà không khống chế được tình huống trước mắt, vậy thì tất cả công sức lúc trước của Lâm Phong đều sẽ bại lộ trước mặt những người này. May mà năng lực của Lâm Phong hiện tại đã tăng mạnh, khả năng ẩn giấu không gian hắn tạo ra cũng rất mạnh, có thể che đậy tất cả khí tức, nếu không thì chỉ bằng cái mũi nhạy bén của nhím người, sao mà không phát hiện ra Lâm Thanh Mi bọn họ được chứ.
"Có phát hiện gì không?"
Thần Tướng bây giờ cũng sốt ruột rồi, hắn biết mũi mình không có vấn đề, tại sao lại không tìm được nguồn linh khí lúc trước vậy? Cổ linh khí kia rõ ràng hắn đã cảm nhận được lúc trước, còn theo dấu vết của nó đến tận đây. Sao bây giờ linh khí lại biến mất không còn tăm hơi như vậy, khiến Thần Tướng vô cùng bực bội.
"Không tìm được, thực sự không có một chút khí tức nào cả, chúng ta đi chỗ khác tìm thử xem!"
Mấy người kia sau khi tìm kiếm nửa ngày trời ở xung quanh cũng không phát hiện ra một chút linh khí nào, bọn họ hiện tại cho rằng ở đây căn bản không có linh khí, có thể là bọn họ đã tìm sai phương hướng rồi. Nếu tìm sai phương hướng thì đổi hướng khác là sẽ tìm được, cho nên bọn họ quyết định rời khỏi chỗ này để tìm ở nơi khác.
"Thật sự là hết cách rồi, vậy chúng ta đi thôi, chỗ này quả thực không có bất kỳ khí tức gì, chúng ta đi chỗ khác xem sao!"
Thần Tướng tìm ở đây nửa ngày trời vẫn không phát hiện ra gì, hắn muốn tìm lại loại cảm giác lúc trước, sau đó hắn quả quyết chống lại quyết định của nhím người. Hắn quyết định cùng nhím người đến chỗ khác tìm trước, bởi vì mặc dù nơi này là vị trí mà hắn cảm nhận được linh khí lúc trước, nhưng bây giờ nhìn thì căn bản không hề có linh khí tồn tại ở đây. Hắn vẫn là nên nhanh chóng đi chỗ khác xem một chút, như vậy mới không lãng phí thời gian.
Hiện tại tài quyết tràng sắp mở ra rồi, mọi người cuối cùng cũng sẽ tụ tập đến đó. Vì vậy, bọn họ phải tranh thủ thời gian để tìm được linh khí cho mình sử dụng. Nên hiện tại bọn họ rải người ra như lưới, tìm kiếm nguồn gốc linh khí. Bọn họ cũng biết, cho dù tìm được linh khí rồi, linh khí cũng chưa chắc sẽ chọn bọn họ. Nhưng họ đã tung nhiều người như vậy, nếu gặp linh khí thì có thể thử một lần xem sao. Nếu bị người khác nhanh chân đến trước hút mất linh khí thì bọn họ cũng chẳng có cách nào.
Hơn nữa bây giờ bọn họ còn có việc quan trọng cần phải làm, chờ đến tài quyết tràng, bọn họ còn phải thu thập những mảnh vỡ thời gian, để tiếp tục cố gắng với sự việc trước kia chưa làm xong. Bọn họ hiện tại không thể lãng phí thời gian được nữa, thế mà đã tốn nửa ngày trời ở đây tìm kiếm mà chẳng có chút manh mối nào, vẫn nên đi chỗ khác tìm cho tốt.
"Mọi người đi thôi, nhanh đi chỗ khác xem, thời gian cấp bách rồi, đừng lãng phí thời gian ở đây nữa!"
Nhím đầu lĩnh sau khi tìm kiếm nửa ngày trời không có kết quả gì liền lập tức mất kiên nhẫn. Hắn không thể tiếp tục lãng phí thời gian ở chỗ này, bọn họ còn có việc cần phải làm. Cho nên bây giờ, nhím đầu lĩnh liền ra lệnh cho mọi người nhanh chóng rời khỏi.
Thực ra đây là điều mà Lâm Phong mong chờ nhất, hắn đã sớm mong bọn họ rời đi. Nếu như quân số của nhím nhân ít hơn, Lâm Phong cũng có thể đánh một trận với bọn họ. Hoặc nếu chỉ có nhím nhân mà không có Thần Tướng thì Lâm Phong cũng có thể đánh một trận. Nhưng bây giờ nhím nhân và Thần Tướng hợp lại, Lâm Phong muốn giao chiến với bọn họ một trận mà vẫn thắng thì căn bản không có cơ hội nào cả.
Hiện tại Lâm Phong nên tìm cách để năng lực của mình nhanh chóng tăng lên mới đúng. Bởi vì cái tình huống mà cứ phải trốn tránh trước mặt cường địch này khiến Lâm Phong phi thường không hài lòng. Điều mà hắn muốn làm bây giờ là có thể cùng những người này thống thống khoái khoái đánh một trận, khiến bọn chúng phải bái phục dưới chân hắn, chứ không phải cứ trốn tránh thế này.
"Nhìn xem, có thấy nhím nhân với Thần Tướng không có? Nếu ngươi ra ngoài chắc chắn sẽ bị chúng giết chết đấy, chỉ là vì ta có chút đồng cảm nên mới muốn thu phục ngươi thôi!"
Lâm Phong sau khi thấy nhím nhân và Thần Tướng rút lui thì cũng không xuống cây ngay. Hắn lo những người đó sẽ quay lại, cũng lo có người sẽ đến đây nữa. Cho nên hắn cảm thấy ở trên cây lúc này vẫn tốt hơn. Nếu còn người khác đến thì chỉ cần Không Gian Môn không có vấn đề gì thì sẽ không bị người ta phát hiện. Hắn ở trên cao xa xa quan sát Không Gian Môn đang đứng đó, đợi Lộc Thiên bọn họ đi ra từ trong không gian môn thì hắn mới đi rút không gian ẩn dấu lại. Cho nên bây giờ Lâm Phong không muốn lập tức xuống gốc cây để đến chỗ Không Gian Môn rút ẩn dấu không gian kia. Hắn muốn ở lại đây lặng lẽ quan sát tình hình rồi hãy hay, nếu còn có người đến thì bố trí cái ẩn dấu không gian đó lại cũng phiền. Còn Lâm Thanh Mi, La Tống và Tống Phi ba người thì cứ để bọn họ ở trong không gian ẩn náu, họ sẽ biết nặng nhẹ.
Lâm Phong đang ở trên cây đại thụ giao lưu cùng cái bình chướng không gian kia. Hắn muốn cùng Hồng nói chuyện rõ ràng, thực sự là hắn không nỡ giết chết con Hồng khổng lồ này. Hắn biết con Hồng lớn như vậy chắc hẳn cần rất nhiều năm. Hắn và Hồng hoàn toàn có thể chung sống hòa bình, chỉ cần Hồng chịu thần phục hắn, và hai bên đạt thành khế ước quan hệ. Như vậy trong thời gian ở Chúng Thần Sơn này, hắn sẽ có một trợ thủ đắc lực có sức mạnh. Đồng thời hắn có thể đảm bảo an toàn cho con Hồng này, bởi vì con Hồng này là có chủ, bất kỳ ai muốn động vào con Hồng này, thì phải giết chết Lâm Phong trước. Đó là lý do vì sao Lâm Phong nhìn thấy đám nhím nhân và Thần Tướng lập tức bỏ trốn. Bởi vì bọn họ để đạt được con Hồng này sẽ không từ thủ đoạn với Lâm Phong.
"Ngươi và ta đạt thành khế ước, có thể bảo vệ sự an toàn của ta sao?"
Điều mà Lâm Phong không ngờ tới là, con linh thú Hồng khổng lồ này lại biết nói, vậy có nghĩa là lúc trước hắn không nói chuyện với Lâm Phong là vì hắn không muốn thần phục Lâm Phong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận