Bắt Đầu Giác Tỉnh Song S Cấp Dị Năng

Chương 1093: Khác chính một cái

Có lẽ lúc này, linh hồn Ngọc Bài căn bản không thể an tĩnh được, cứ nhích tới nhích lui, khiến Lâm Phong vô cùng bất đắc dĩ.
"Ta có thể thương lượng một chút, không thể nhích tới nhích lui như thế được không? Ta cũng mệt lắm rồi, có được không?"
"Ta cũng muốn nghỉ ngơi, nếu trái cây bị ngươi ăn hết rồi, ngươi nên an tĩnh mà tiêu hóa chứ?"
Lâm Phong vốn tưởng rằng mình nói những lời này vô ích, nhưng không ngờ sau khi nói xong, linh hồn Ngọc Bài lại thực sự an tĩnh lại.
Lâm Phong thấy vô cùng kỳ lạ, nhưng dù thế nào, Lâm Phong đã rất mệt mỏi rồi, chỉ cần linh hồn Ngọc Bài có thể an tĩnh lại để hắn ngủ một giấc ngon, thì hắn đã thấy rất mãn nguyện.
Nhưng Lâm Phong lại không ngủ được an ổn như vậy.
Hắn như tiến vào một giấc mộng, nhưng trong giấc mộng này mờ mịt một mảnh, không thấy gì cả.
Cả một không gian rộng lớn, dường như chỉ có một mình Lâm Phong.
Dù Lâm Phong có kêu gào, tìm kiếm dấu chân của những sinh vật khác, nhưng mặc kệ hắn cố gắng thế nào cũng không có ai đáp lại.
Điều này khiến Lâm Phong trong mơ vô cùng tuyệt vọng, cảm giác tuyệt vọng bao trùm lấy Lâm Phong, làm hắn không biết đi đâu về đâu.
Cũng không biết qua bao lâu, trong giấc mộng Lâm Phong bỗng nghe thấy tiếng bước chân, hắn ngẩng đầu nhìn lại.
Nhưng lại không thấy gì, thế nhưng, tiếng bước chân đó lại có thật, trong mơ Lâm Phong nghiêng tai lắng nghe.
Hắn nghe được tiếng bước chân ngày càng gần, nhưng dù cố tìm kiếm cũng không tìm ra nơi phát ra tiếng bước chân.
Điều này làm Lâm Phong vô cùng sốt ruột, nhưng dần dần hắn thay đổi tâm thái, ép buộc bản thân chấp nhận mọi chuyện trước mắt.
"Nếu đã vào trong mộng, không thể tỉnh lại, vậy thì cứ xem ở trong giấc mộng này có thể gặp được chuyện gì?" Lâm Phong lẩm bẩm.
Ở trong giấc mộng này, ý thức của Lâm Phong thanh tỉnh, chỉ là không thể tỉnh dậy mà thôi, hắn biết điều này có thể liên quan đến linh hồn Ngọc Bài.
Hoặc có thể là, có liên quan đến trái cây phát sáng mà mình tìm thấy.
Không biết đợi bao lâu Lâm Phong cảm giác được tiếng bước chân đã dừng ngay trước mặt.
Lúc này Lâm Phong mới chậm rãi ngẩng đầu, muốn xem chân đó thuộc về người nào.
Lâm Phong đã nghĩ đến đủ loại khả năng, nhưng chưa từng nghĩ người xuất hiện trước mặt lại là một người giống hệt mình.
"Ngươi là ai? Tại sao lại giống ta như đúc?" Lâm Phong nhìn người giống mình hỏi.
"Ta chính là ngươi mà." Lâm Phong cũng nghĩ đến câu trả lời này, tuy rằng đáp án này cũng nằm trong dự đoán, nhưng Lâm Phong vẫn vô cùng kinh ngạc.
"Sao ngươi lại là ta được? Vậy ta là ai?" Lâm Phong lại một lần nữa nghi hoặc hỏi.
"Ta đã đứng sờ sờ trước mặt ngươi rồi, ngươi còn không tin sao? Ta chính là ngươi, ngươi chính là ta."
"Chúng ta vốn dĩ là một thể." Một người khác giống Lâm Phong nói với hắn.
"Nói nhảm, ngươi nghĩ ta sẽ tin lời ngươi sao? Đừng tưởng ngươi biến thành hình dáng của ta là có thể lừa gạt ta."
"Tuy ngươi kéo ta vào trong mộng này, ta không biết mục đích của ngươi là gì, nhưng ta cho ngươi biết, ý thức của ta bây giờ rất tỉnh táo."
"Ngươi nghĩ rằng chỉ vài trò nhỏ là có thể gài bẫy ta sao?" Lâm Phong lớn tiếng giận dữ nói.
"Ha ha, thì ra ngươi cũng khá thông minh." Một người khác giống Lâm Phong cười hề hề rồi nói.
"Đừng vòng vo nữa, rốt cuộc ngươi là ai đã dẫn ta vào mộng cảnh này, có ý đồ gì?"
"Ta nghĩ ngươi không có khả năng mang ta đến đây chỉ để làm ta sợ, hay là trêu đùa ta chứ?" Lâm Phong nhìn người giống mình đang cười lớn, lạnh giọng hỏi.
"Đương nhiên không phải, Bổn Tọa không rảnh như vậy." Người giống Lâm Phong kia cười xong, nhìn Lâm Phong, hứng thú nói.
"Có mục đích gì, ngươi cứ nói ra đi, nếu như ta có thể làm được, ta sẽ cân nhắc."
"Nhưng, điều kiện tiên quyết là ngươi phải khôi phục lại bộ dạng vốn có, đừng mang khuôn mặt của ta để nói chuyện với ta." Lâm Phong nhíu mày nói.
Thật ra Lâm Phong nghĩ người kia sẽ không nghe mình, dù sao nơi này không phải chỗ hắn có thể làm chủ, mộng cảnh này tuy là của mình...
Nhưng người làm chủ mộng cảnh này không phải bản thân hắn, điều này làm Lâm Phong biết mình không có tư cách đưa ra điều kiện.
Nhưng Lâm Phong không ngờ rằng, sau khi nghe hắn nói, người kia lại hóa thành một làn khói trắng.
Dù Lâm Phong đã chuẩn bị trước, nhưng vẫn giật mình vì hành động đột ngột này.
Vì người kia biến thành khói trắng rồi không tan biến mà phiêu đãng trước mắt Lâm Phong.
"Ngươi đã không thích, ta cũng không ép, ta thực sự tìm ngươi, có chuyện rất quan trọng."
"Ngọc Bài trên cổ ngươi, có thể cho ta ký túc vào đó, nếu không ta cũng không thể dẫn ngươi đến đây." Đám khói trắng nói.
"Đây là ý gì? Ta nghe không hiểu lắm?" Lâm Phong giờ thật sự rất mơ hồ, hắn không hiểu đám khói trắng này rốt cuộc là gì?
Hắn đã nghĩ đến việc nó có liên quan đến trái cây phát sáng mà linh hồn Ngọc Bài đã ăn...
Nhưng hắn không ngờ, đám khói trắng này lại có thể ký túc vào linh hồn ngọc bài của mình.
Những điều này không quan trọng, Lâm Phong chủ yếu muốn biết, nếu đám khói trắng này ký túc vào linh hồn ngọc bài của mình, nó sẽ ảnh hưởng thế nào đến hắn?
Vốn dĩ sống trong khu rừng này đã rất khó khăn, Lâm Phong đã thể xác và tinh thần mệt mỏi.
Nếu thêm một yếu tố bất định như vậy, Lâm Phong thật sự sẽ rất đau đầu, cho nên, hắn phải hỏi rõ chuyện này.
Nếu việc này không có lợi, cũng không gây ảnh hưởng gì cho hắn, Lâm Phong thấy cũng không có gì.
Nhưng nếu như nó cứ kéo mình vào giấc mộng, khiến mình không thể tỉnh dậy thì lại rất nguy hiểm.
Dù sao ý thức của hắn tuy tỉnh táo, nhưng thân thể của hắn, giờ vẫn đang ở trên cái cây, không biết sẽ gặp chuyện gì, hắn hoàn toàn không thể tưởng tượng được.
Nếu thân thể gặp nguy hiểm mà ý thức của mình vẫn còn trong mộng, không cách nào kiểm soát thân thể.
"Ngươi không cần phải hiểu rõ quá đâu, ngươi chỉ cần nhớ kỹ, Bổn Tọa ký túc ở trong ngọc bài này của ngươi, chắc chắn sẽ không gây ra bất kỳ ảnh hưởng gì cho ngươi."
"Có lẽ khi ngươi gặp tình huống khẩn cấp, Bổn Tọa còn có thể cứu ngươi một mạng đó."
Đám khói trắng dường như biết Lâm Phong đang nghĩ gì mà trực tiếp nói với hắn.
"Gặp nguy hiểm có cứu mạng ta được hay không thì ta không bàn, nhưng ngươi chưa có sự đồng ý của ta mà đã ký túc vào linh hồn ngọc bài của ta..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận