Bắt Đầu Giác Tỉnh Song S Cấp Dị Năng

Chương 373: Từng bước ép sát (cầu hoa tươi cầu đánh thưởng )

Chương 373: Từng bước ép sát (cầu hoa tươi cầu đánh thưởng) Lúc trước hắn đối phó ngưu lão hai, ngưu lão ba những tên Ngưu Đầu Nhân kia, cũng là bởi vì hắn sử dụng năng lực mới đưa những tên Ngưu Đầu Nhân kia một lần hành động tiêu diệt. Lâm Phong nhìn cái vườn này, nó cùng vườn khi trước là thông nhau, nơi đây cũng không có cửa, còn tốt là không có cửa. Nếu có cửa thì, chỉ bằng vào sức một mình hắn thì không mở ra được. Cái vườn này cách vườn tượng đá vừa rồi cũng không xa, hơn nữa trong vườn này nghe nói là có thần thú. Lâm Phong sau khi đến đây cũng không thấy Thần Thú, hắn bây giờ đối với Thần Thú cũng không có hứng thú. Ở ngoài phủ đệ này Thần Thú cũng rất nhiều, hắn muốn bắt thần thú thì có thể tại Chúng Thần Sơn bên trên mà tìm. Hiện tại hắn muốn tìm Lộc Thiên bọn họ, hắn không chắc chắn đi theo con đường này có tìm được Lộc Thiên bọn họ không. Nhưng hắn biết phủ đệ này chắc là một thể thống nhất, bất luận Lộc Thiên bọn họ ở nơi nào trong phủ đệ này, chỉ cần hắn đi theo con đường này thì nhất định có thể tìm được Lộc Thiên bọn họ.
“Đại ca, ngươi có cảm giác thấy không, ta cứ cảm giác phía sau chúng ta hình như là có người đang theo dõi chúng ta!” Trong lúc Lâm Phong đang suy nghĩ chuyện đến mức nhập tâm thì hắn đột nhiên nghe được phía trước ngưu lão tám đang nói chuyện. Nghe vậy hắn liền sợ lập tức nhanh chóng núp vào, hắn không ngờ trong đám Ngưu Đầu Nhân lại có người mẫn cảm như vậy, cảm thấy hắn đang theo dõi. Xem ra tên ngưu lão tám này là người cẩn trọng và có giác quan nhạy bén nhất trong đám Ngưu Đầu Nhân. Hắn không ngờ ngưu lão tám có thể cảm giác được phía sau bọn họ có người. Hắn cho rằng Ngưu Đầu Nhân không có cảm giác đâu. Hắn còn thầm nghĩ tại sao đám ngưu lão tám này lại sơ ý đến thế, hắn ở phía sau lâu như vậy rồi mà không ai cảm nhận được sự hiện diện của hắn. Bây giờ phản ứng của ngưu lão tám như vậy mới là bình thường. Lâm Phong đã đi theo một quãng đường, những người này không ai phát hiện khiến hắn cảm thấy có phải năng lực của mình trở nên quá mạnh rồi không. Đã lâu như vậy mà những người này vẫn không phát hiện hắn theo dõi. Nếu như những người này phát hiện hắn thì bọn Ngưu Đầu Nhân sẽ chú ý. Trong lòng Lâm Phong thật ra là đã động sát cơ. Nếu như bị những người này cảm nhận được, đồng thời đã biết sự hiện diện của hắn, rồi nảy sinh phòng bị với hắn thì hắn ra tay sẽ không dễ, hiện tại Lâm Phong muốn ra tay trước như hiện tại.
Trong lúc Lâm Phong chuẩn bị ra tay thì ngưu lão đại một câu nói đã bỏ đi ý nghĩ đó của hắn, hắn cảm thấy theo dõi thêm một đoạn thời gian nữa cũng không sao. “Ở cái nơi này nghi thần nghi quỷ cũng rất bình thường, đừng có suốt ngày nghĩ như vậy mà hãy nhìn về phía trước đi, không thì mọi người sẽ hoảng sợ mất!” Nghe ý của ngưu lão đại thì ở nơi như hiện tại, bọn họ phát hiện có người theo dõi thật ra là do bọn họ tự cảm thấy vấn đề thôi. Gặp chuyện như vậy, ngưu lão đại bảo ngưu lão tám không nên hoảng hốt. Hiện tại bối rối thì sẽ khiến mọi người cảm thấy căng thẳng, mà như vậy thì sẽ không hay. Vì vậy ngưu lão đại mới nhắc ngưu lão tám là đừng quá chấp nhất, quá nhạy cảm với chuyện này. Bởi vì hắn cảm thấy nếu như quá cố chấp thì nhất định sẽ gây ra những hoảng loạn không cần thiết cho mọi người. Bây giờ bọn họ cần phải làm là trấn an tâm tình của mọi người, hy vọng mọi người đừng quá căng thẳng, nếu như mọi người quá căng thẳng thì bọn họ sẽ không đi nổi. Xem ra ngưu lão tám đã được ngưu lão đại làm cho yên lòng, ngưu lão tám nghĩ một chút cảm thấy lời ngưu lão đại nói có lẽ đúng. Sau đó thì ngưu lão tám im miệng không nói chuyện này nữa, xem ra ngưu lão tám đã tin vào lời ngưu lão đại, mà Lâm Phong theo đuôi cũng trở nên cẩn thận hơn. Hiện tại hắn biết hắn còn trông cậy vào những người này dẫn hắn đi ra ngoài đấy, nếu như hắn không cẩn thận một chút thì sẽ bị những người này phát hiện. Phát hiện rồi thì cùng lắm hắn sẽ đại chiến với những người này một trận, Lâm Phong biết hắn mà đại chiến với những người này thì kết quả cuối cùng cũng là không phải ngươi chết thì ta sống. Nhưng mà mất đi trí tuệ của nhiều người như vậy, hắn cảm thấy không thích hợp. Tục ngữ có câu, một người kế ngắn hai người kế dài, huống chi là nhiều người thế này, như thế nào cũng sẽ hơn hắn một người chứ. Vì vậy Lâm Phong theo dõi đám Ngưu Đầu Nhân này cẩn trọng hơn.
Lâm Phong hiện tại không dám đi quá gần, bởi vì nếu đi quá gần thì trong đám Ngưu Đầu Nhân sẽ có người thức tỉnh, bắt đầu nghi ngờ về việc bị hắn theo dõi. Vì vậy Lâm Phong theo dõi đám Ngưu Đầu Nhân không còn gắt gao như lúc trước. Hắn đảo mắt nhìn quanh cái vườn, thật ra thì bây giờ vườn này và vườn tượng đá lúc trước là một thể. Giữa khu vườn được thêm vào một cánh cửa hình vòm, cái cửa vòm đó làm cho bọn họ cảm thấy đây là hai cái vườn. Thực tế là chúng thông nhau, ngoại trừ một cánh cửa kia thì không có gì ngăn cách cả. Hơn nữa phía dưới cánh cửa là trống không, vì vậy khi đi qua dưới cửa, bọn họ có thể nhìn thấy tình hình phía đối diện. Lúc nãy khi bị ngưu lão tám nghi ngờ, hắn đã lui về trong vườn tượng đá lúc trước, hắn nấp ở cạnh cánh cửa hình vòm này. Vì vậy hắn quan sát hoàn cảnh xung quanh rất kỹ, hiện tại hắn biết nếu không, thì trong lòng sẽ càng thêm gấp gáp. Nếu lòng quá gấp gáp, đi hết cỡ thì sẽ khiến cho đám Ngưu Đầu Nhân kia phòng bị với hắn. “Rõ ràng là một cái vườn, tại sao lại dùng một cánh cửa để tách chúng ra? Chuyện này có nguyên nhân gì sao?” Lâm Phong cảm thấy cái cửa này có vẻ hơi đột ngột, hắn cho rằng cái cửa ở chỗ này thực ra không có tác dụng gì mà ngược lại có chút thừa thãi. Vì vậy hắn liền vòng quanh cửa đi tới đi lui, Lâm Phong cho rằng sự việc bất thường tất có yêu quái. Nếu như ngươi cảm thấy một việc gì đó không hợp lý thì chuyện đó chắc chắn là không bình thường. Nếu trong chuyện đó có vẻ không bình thường, lộ ra quỷ dị, vậy thì Lâm Phong cho rằng hắn cần phải suy nghĩ kỹ chỗ quỷ dị này. Nếu không thì có thể sẽ bỏ qua một vài manh mối quan trọng. “Ở nơi thế này mà thêm một cánh cửa thì ngược lại không có tác dụng gì cả, xem ra chuyện này là không đúng!” Lâm Phong lại vòng qua một vòng quanh cánh cửa, cuối cùng hắn cũng phát hiện ra điểm khác biệt.
Hắn phát hiện cánh cửa thật ra là hai mảnh ghép lại với nhau, nếu như hắn tìm được cơ quan thì sẽ có thể mở cánh cửa ra từ giữa. Hắn vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy cảnh tượng như vậy, hắn không biết vì sao lại có một cánh cửa như thế, vì vậy hiện tại hắn có chút hứng thú với cánh cửa này. Nếu đã có hứng thú với cánh cửa này, Lâm Phong sẽ phải nghĩ cách mở cửa ra xem. Hắn bây giờ thấy cánh cửa này thật ra chỉ mang tính trang trí, không có một chút công dụng thực tế nào. Vì vậy Lâm Phong muốn biết cánh cửa này có thể làm được gì. Hoặc là cánh cửa này ẩn chứa bí mật gì, đó mới là điều Lâm Phong muốn biết nhất. Bất luận cánh cửa này có bí mật gì, Lâm Phong đều nhất định phải tìm cách nghiên cứu rõ ràng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận