Bắt Đầu Giác Tỉnh Song S Cấp Dị Năng

Chương 329: Cung điện vương tọa (cầu hoa tươi cầu buff kẹo )

"Không sai, nhưng điều này cũng không có gì đáng ngạc nhiên, chúng thần một khi đóng cửa thông với thế giới bên ngoài, sự tình xảy ra rất là đột ngột, chúng ta cũng không biết tình hình của thế giới bên ngoài, mà Chúng Thần Sơn cũng phát sinh biến hóa, muốn còn sống Thần Tướng chỉ có ở ngày hạo kiếp tiến vào tài quyết tràng quyết đấu, cuối cùng mới có thể sống sót, bất quá nhìn dáng vẻ của ngươi, ban đầu kết quả cũng không mấy khả quan." tàn hồn giải thích. "Thủ đoạn của Thần Tướng rất nhiều, muốn sống lại thủ đoạn tự nhiên cũng không ít, bất quá Chúng Thần Sơn cũng sẽ không hoàn toàn trở thành dáng vẻ trước kia. Ngươi hẳn không phải là người của Chúng Thần Sơn." tàn hồn hỏi Lâm Phong. "Ta đến từ thế giới bên ngoài, hiện nay Chúng Thần Sơn có thể tiến vào, nhưng sinh linh của Chúng Thần Sơn không cách nào đi ra ngoài, vẫn luôn là như vậy." Lâm Phong gật đầu, giải thích tình hình trước mắt. "Kẻ giết Thần Tướng muốn sống lại, phải trả giá rất lớn, thực lực của hắn rất mạnh nhưng vẫn bỏ mình, bất quá ngươi 'Nhị Nhất Linh' có thể xuất hiện ở nơi này, nên chắc vẫn có khả năng sống lại." tàn hồn nói, nhìn về phía Lâm Phong. "Hắn cần thu được thời gian chí bảo, bất quá dùng để làm gì thì cũng không biết." Lâm Phong lắc đầu, hắn biết đến cũng không nhiều. "Thời gian chí bảo ở trong tay Thời gian Thần Tướng, sự cường đại của Thời gian Thần Tướng có thể xếp hạng mấy người đầu trong Chúng Thần Sơn, còn có những Thần Tướng khác còn cường đại hơn." tàn hồn nói một cách lan man, tựa hồ là đang hồi tưởng lại điều gì, nhưng nghĩ mãi không ra. "Nói như vậy, Thời gian Thần Tướng cũng đã chết rồi?" tàn hồn bỗng nhiên kinh ngạc nhìn Lâm Phong. Lâm Phong gật đầu, nói: "Đúng, hắn đã chết, thủ hạ của Kẻ Giết Thần Tướng nói cho chúng ta biết, thời gian chí bảo không còn nguyên vẹn." "Thì ra là thế, bất quá Kẻ Giết Thần Tướng nghĩ có hơi lạc quan, thời gian chí bảo không phải dễ dàng có được như vậy, bất quá không còn nguyên vẹn vẫn còn cơ hội, thật đúng là tính toán sâu xa, so sánh ra thì Thời gian Thần Tướng hơn phân nửa là chết trong vòng vây công." tàn hồn cũng kinh ngạc. Lâm Phong cũng rất kinh ngạc, hắn bất quá chỉ nói vài tin tức ít ỏi, mà tàn hồn này đã có thể suy đoán ra nhiều thứ hơn, đủ để chứng minh rằng sự hiểu biết của tàn hồn này có thể nói là vô cùng rộng lớn. "Ngươi còn có vấn đề gì không, thời gian của ta không còn nhiều, cái nhẫn này ngươi cứ cầm lấy, cùng với quyển trục này là có thể thúc đẩy bí pháp của cung điện." tàn hồn đem nhẫn cùng quyển trục đều đưa đến trước mặt Lâm Phong. Lâm Phong không nhận, hắn muốn xác định xem tàn hồn này có phải là tàn hồn của công tử kia hay không, dù sao nơi Chúng Thần Sơn quỷ dị này, hắn cũng đã chứng kiến rồi. "Ngươi có chút phòng bị cũng tốt." tàn hồn mỉm cười, đặt mấy thứ đó cách Lâm Phong một khoảng. "Ta còn có chuyện muốn hỏi ngươi." Lâm Phong mở miệng. "Thế lực xung quanh đây còn có những cái nào?" Lâm Phong dò hỏi, để đề phòng một phần vạn, hắn vẫn muốn biết về những thứ xung quanh. "Thế lực ư? Thế lực ở gần các ngươi còn cách rất xa, lấy thực lực của ngươi mà muốn qua đó, cũng phải mất mấy ngày mấy đêm, mới có thể đến được biên giới của một thế lực mới." tàn hồn hơi nghi hoặc một chút nói. "Mấy ngày mấy đêm?" Lâm Phong sững sờ một chút, hắn từ lãnh địa của Kẻ Giết Thần Tướng qua đây bất quá chỉ tốn chưa đến nửa ngày. Với khoảng cách đó, thì dù là thực lực tông sư cũng dùng thời gian không bao lâu. "Sao vậy?" tàn hồn nhìn Lâm Phong, cũng cảm thấy có gì đó không đúng. Lâm Phong suy tư một chút, rồi kể lại mọi chuyện trước đó. tàn hồn có chút trầm mặc, dường như cũng đang suy tư. "Thì ra là thế, xem ra hạo kiếp đã khiến Chúng Thần Sơn xảy ra biến cố, còn như nguyên nhân gì ta cũng không rõ, ngươi đến tài quyết tràng có thể sẽ biết rõ hơn." tàn hồn bất đắc dĩ nói. "Hướng về phía Chúng Thần Sơn, còn có một chủng tộc càng thêm cường đại, bất quá có bị hủy diệt hay không thì ta không rõ ràng, đó là lãnh địa của Nguyên chi nhất tộc, thực lực của bọn họ rất mạnh, chủng tộc nào càng ở gần đỉnh núi của Chúng Thần Sơn thì lại càng mạnh, còn như chủng tộc ở gần tài quyết tràng hơn thì ta không rõ lắm." tàn hồn nói hết những gì mình biết. "Ngươi không từng đi qua?" Lâm Phong hơi nghi hoặc, cũng có chút hoài nghi. tàn hồn lắc đầu, nói: "Không có, từ khi ta bị mẫu thân đặt ở dưới thân, ta vẫn luôn đợi ở trong lãnh địa. Lãnh địa của Nguyên chi nhất tộc rất lớn, so với Nguyên chi nhất tộc thì các chủng tộc mạnh cũng có rất nhiều, tỷ như Đấu chi nhất tộc, Pháp chi nhất tộc, Lực Chi nhất tộc. Gần với Viễn chi nhất tộc là Đấu và Pháp, những cái khác thì ta không nhớ rõ nữa." Lâm Phong gật đầu, tạm thời tin tưởng lời tàn hồn nói. "Thời gian của ta đến rồi, ngươi có muốn hỏi ta nữa thì ta cũng không thể trả lời chắc chắn, hậu đại của ta nhờ ngươi, năm nào đó, nếu ngươi có thể tìm được thì hãy giao cho hắn, nếu như hắn đã chết, ngươi liền mang theo truyền thừa đi! Hy vọng danh xưng Nguyên chi nhất tộc này sẽ giúp ích được cho ngươi." tàn hồn có chút không nỡ nói, thời gian của hắn không còn nhiều lắm. Lâm Phong gật đầu, nhặt lên quyển trục và nhẫn, thử dùng thần niệm tiến vào bên trong nhẫn, thì cảm thấy một cỗ lực ngăn cản cường đại. "Hậu đại của ngươi phỏng chừng còn sống." Lâm Phong lên tiếng. tàn hồn lộ ra nụ cười, thân hình cũng càng ngày càng ảm đạm, hướng về phía Lâm Phong gật đầu, hóa thành sao lốm đốm đầy trời, biến mất trong cung điện, mà ngai vàng bộ bạch cốt kia cũng hóa thành bột phấn. "Ngươi ủy thác ta tiếp nhận, chỗ đó ta sẽ đến." Lâm Phong lên tiếng. Sau khi tàn hồn tiêu tán, Lâm Phong lần thứ hai thử với nhẫn, quả thật có cấm chế rất kỳ lạ, thần niệm của hắn muốn đi vào thì bị bắn ra, mà lời tàn hồn nói phỏng chừng không sai. Tiếp đó chính là quyển trục. Coi như tàn hồn đích thực là không lừa dối hắn, nhưng hắn vẫn phải cẩn thận, dù sao việc hồi tưởng thời gian là do tàn hồn thi triển, cũng có thể chỉ là ảo giác. Mà những chuyện đã xảy ra trước hạo kiếp ở Chúng Thần Sơn lại càng xa xưa, mà tòa thành trì này không một bóng người, trong thung lũng kỳ quái vẫn như cũ, những kẻ trong bóng tối kia có thể sẽ quay lại. Chậm rãi mở quyển trục ra, bên trong ngoài trừ phù văn ra, thì không có thứ gì khác. "Kỳ lạ, chẳng lẽ ta lại đụng phải kỳ ngộ sao?" Lâm Phong nghi ngờ trong lòng không ngớt. Quyển trục cũng là pháp bảo, sau khi luyện hóa nó, những phù văn được ghi trên quyển trục đều là những gì hắn lĩnh ngộ, lập tức hắn liền thi triển pháp quyết. Khống chế được cung điện thu nhỏ lại. Ầm ầm! Theo một tiếng vang nhỏ, bụi khói nổi lên bốn phía, cung điện bắt đầu thu nhỏ lại, từng bước hóa thành kích thước nhỏ bằng lòng bàn tay, lẳng lặng lơ lửng giữa lòng bàn tay của Lâm Phong. "Cũng thật không có gì đáng lưu luyến." Lâm Phong mở ra Không Gian Môn, đến gần rồi đi vào, kế tiếp sẽ đến bên ngoài thành trì. Theo Lâm Phong rời đi, cả tòa thành trì tựa hồ đã mất đi lực lượng, hoặc có lẽ là nguyên nhân khác. Dần dần trở nên hư ảo, cho đến khi biến mất. Chỉ để lại một mảnh đất trống hoang vu. "Xem ra, tòa thành trì này xuất hiện, chắc là do nguyên nhân khác." Lâm Phong nhìn thoáng qua đất trống, trực tiếp mở ra Không Gian Môn rồi rời đi. Không bao lâu, tại nơi Lâm Phong rời đi xuất hiện một đạo bóng ảnh, bị bóng tối bao trùm. "Xuất hiện rồi, xem ra hắn vẫn chọn, che giấu đồ của tộc ta nhiều năm như vậy, ngươi thật là vẫn không nhịn nổi, bất quá tiêu chuẩn không gian của người này đã đạt đến chí cao rồi, đáng tiếc mới chỉ là Tông Sư." Hắc ảnh tự lẩm bẩm nói xong, rồi cũng biến mất tăm hơi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận