Bắt Đầu Giác Tỉnh Song S Cấp Dị Năng

Chương 281:

"Chương 281: "Pháp tắc kết tinh!" Diệp Tôn nói.
Lâm Phong hai mắt tỏa sáng. Pháp tắc kết tinh, Lâm Phong biết, chỉ có Hoàng Giả mới có thể ngưng tụ một loại tinh thể đặc thù. Hấp thụ pháp tắc kết tinh có thể làm cho dị năng của mình chưởng khống bước vào cảnh giới pháp tắc. Cho đến bây giờ, Lâm Phong ở áo nghĩa kỳ đã đi một quãng đường rất dài. Nhưng pháp tắc, thứ này rất huyền diệu khó giải thích. Mà pháp tắc kết tinh lại có thể giúp ngươi nhanh chóng cảm ngộ.
"Bất quá Chúng Thần Sơn cũng tương đối hung hiểm, bởi vì đây là nơi năm xưa Thần Tướng đại chiến." Diệp Tôn mở miệng nói: "Cho nên, ngươi sẽ ở bên trong đụng phải vong hồn Thần Tướng."
"Tuy là thực lực đều bị suy yếu đi nhiều, nhưng vẫn có thực lực Vương Giả sơ kỳ."
Lâm Phong gật đầu, có nguy hiểm mới có thu hoạch. Cái này Chúng Thần Sơn nhất định phải đi!
"Chúng Thần Sơn hàng năm tháng 11 mở ra, mỗi năm chúng ta bên này sẽ có 50 người đi vào, bên ngoài Trung Tông sư 30, Thái Tông sư 20."
"Địa Quật bên kia thì nhiều hơn, bởi vì bọn họ cũng cần Chân Vũ Tinh Thạch cùng pháp tắc kết tinh."
"Hơn nữa, ngoài 2 thứ này còn có một vài thứ tốt khác, ví dụ như có thể giúp ngươi cảm ngộ pháp tắc kỹ thuật chiến đấu các loại." Diệp Tôn nói ra: "Bởi vì ở bên trong cần phải giết chóc mới có thể có được phần thưởng, cho nên tỷ lệ tử vong ở Chúng Thần Sơn rất cao!"
Lâm Phong gật đầu.
Trước đây Viêm Cực Thiên bọn họ đến chiêu mộ mình cũng đã nhắc tới. Khi đó dường như Liễu Thanh Mi còn đã cứu Phong Mãn Cung một lần. Hơn nữa Thú Vương Địa Quật, bá chủ đối với Chúng Thần Sơn đều rất sợ hãi, phỏng chừng cũng là vì tỷ lệ tử vong...
Đang lúc Diệp Tôn cùng Lâm Phong bàn giao một số hạng mục cần chú ý thì ở Chân Võ Hoàng thành.
Chân Võ Thú Hoàng, Cực Quang Thú Hoàng và Tinh Nguyệt Thú Hoàng đang há hốc miệng thở dốc. Cho đến bây giờ, ba vị Hoàng Giả đều chưa kịp phản ứng. Hồi lâu sau.
"Bây giờ phải làm sao?" Cực Quang Thú Hoàng lên tiếng.
Nhân Tộc gây áp lực cho bọn họ càng ngày càng lớn. Trước kia thì thôi, không có ai có chiến lực Hoàng Giả, nhưng bây giờ Diệp Tôn và Đông Phương Khải đều có thực lực chém giết Hoàng Giả. Điều này khiến cả ba đều có một cảm giác cấp bách.
Tinh Nguyệt Thú Hoàng nhìn về phía Chân Võ Thú Hoàng: "Việc này Thần Triều đã biết chưa?"
Chân Võ gật đầu, sắc mặt cũng khó coi.
"Bọn họ... chưa chắc đã nhúng tay." Chân Võ Thú Hoàng nói xong sắc mặt hai người kịch biến.
"Nếu bọn họ không nhúng tay vào, vậy thì tổng tiến công!" Cực Quang Thú Hoàng hung ác nói: "Ta không tin chúng ta ba đại Hoàng Triều không chống lại được Nhân Tộc!"
Tinh Nguyệt Thú Hoàng liếc Cực Quang, tự tiếu phi tiếu nói: "Tổng tiến công? Đánh Thiên Hoàng hướng thì phải làm sao bây giờ? Hồng Khôn Hoàng Triều thì sao?"
Tứ đại Hoàng Triều của bọn họ tuy bên ngoài tranh đấu gay gắt, nhưng lại có kẻ địch chung. Thiên Hoàng hướng và Hồng Khôn Hoàng Triều chính là kẻ thù của bọn họ. Hai Hoàng Triều này đều rất mạnh mẽ, ngoại trừ Chân Võ Hoàng Triều có thể chống lại một bên, Cực Quang và Tinh Nguyệt đều không có khả năng nghênh chiến.
Cực Quang Thú Hoàng có chút đau đầu. Không đánh thì Nhân Tộc càng ngày càng mạnh. Đánh thì chắc chắn lưỡng bại câu thương, đến lúc đó Bá Thiên và Hồng Khôn chắc chắn sẽ thừa nước đục thả câu.
Trong mắt Chân Võ Thú Hoàng hung quang lưu chuyển. Thành thật mà nói, hắn cũng không biết phải làm gì bây giờ. Nếu bỏ mặc, với mối huyết thù giữa bọn họ và Nhân Tộc, Diệp Tôn chắc chắn sẽ không bỏ qua cho bọn họ. Thế nhưng, bảo Chân Võ làm con tốt thí hắn không cam tâm.
"Đám phế vật Thần Triều đó, chắc là sợ rồi sao!" Cực Quang Thú Hoàng đột nhiên quát lạnh.
"Cực Quang!" Chân Võ Thú Hoàng và Tinh Nguyệt Thú Hoàng sợ đến biến sắc: "Ngươi muốn chết sao?"
Cực Quang Thú Hoàng cũng ngẩn ra. Chợt hừ lạnh nói: "Nếu bọn họ không quản, ngày mai Cực Quang Hoàng Triều ta sẽ dâng một... hai... chiến tuyến cho Nhân Tộc!" Hắn thật sự không muốn đánh. Nhiều năm như vậy, tuy vẫn áp đảo Nhân Tộc, nhưng bọn họ cũng không phải không có tổn thất. Tuy tổn thất không lớn, nhưng cũng không chịu nổi Nhân Tộc mỗi lần một mạnh lên như vậy.
Chân Võ Thú Hoàng há miệng, đang muốn nói thì đột nhiên sắc mặt kịch biến. Sau một khắc, một người đàn ông mặc áo choàng màu vàng kim toàn thân, mang mặt nạ màu vàng kim đột ngột xuất hiện trước mặt ba người.
Sắc mặt Cực Quang và Tinh Nguyệt đại biến. Ba người lập tức đồng thời cung kính nói: "Tham kiến... Thái Sơ Thần Tướng!"
Thần Triều có mười vị thần tướng, mỗi người đều vô cùng thần bí. Sự khác biệt giữa họ chỉ thể hiện qua mặt nạ và phục trang. Mỗi thần tướng đều có mặt nạ và bộ đồ đặc trưng. Không ai biết bọn họ là ai, cũng không biết cụ thể họ làm gì.
Sau khi Thái Sơ Thần Tướng xuất hiện trước ba vị Hoàng Giả, cho dù là Chân Võ Thú Hoàng cũng cảm thấy áp lực lớn lao. Những Thần Tướng này, có lẽ đều là cao giai Hoàng Giả, thậm chí là Hoàng Giả đỉnh phong. Tùy tiện một người đều có thể miểu sát hắn!
Thái Sơ Thần Tướng có một đôi mắt bình tĩnh không gì sánh bằng, không mang theo chút tình cảm nào. "Kể từ ngày hôm nay, thiên Viêm Hoàng Triều sẽ bị các ngươi ba nhà chia cắt."
"Nhưng... Cổ Hoàng bí cảnh sẽ giao cho Nhân Tộc và ba nhà các ngươi cùng nhau quản lý." Giọng Thái Sơ Thần Tướng cũng lạnh lùng, gần giống như truyền đến từ một thế giới khác xa xôi.
Ba người Chân Võ Thú Hoàng toàn thân run lên. Hiểu rõ mệnh lệnh này có ý tứ gì.
"Mọi việc cần làm theo kế hoạch." Thái Sơ Thần Tướng nhìn ba người nói: "Thành, có thể vào Thần Đình được bất hủ, nếu có mưu đồ khác, giết không tha!"
Lời vừa nói ra, ba người Chân Võ Thú Hoàng trong nháy mắt mừng như điên. Vào Thần Đình thì khỏi nói, là điều những Hoàng Giả này tha thiết ước mơ. Được bất hủ mới là then chốt! Không muốn trở thành bất hủ thì không phải Thú Hoàng giỏi, mục đích của Chân Võ Thú Hoàng tự nhiên cũng là vậy.
"Bái tạ Thần Tướng đại nhân!" Ba người quỳ rạp dưới đất, trong lòng kích động.
Thái Sơ Thần Tướng không nói gì, một vệt kim quang lóe lên trong nháy mắt biến mất.
Sau khi Thái Sơ Thần Tướng rời đi, ba người nhìn nhau.
"Chư vị, tuân chỉ thôi!" Chân Võ Thú Hoàng đứng dậy hít sâu một hơi nói....
Đại chiến kết thúc. Toàn bộ Ma Đô rơi vào biển cồn hoan. Dù là trung tâm triển lãm, hay là Ma Đô đại học đều có được thắng lợi lớn vô tiền khoáng hậu. Trận chiến này khiến toàn bộ Nhân Tộc thấy được hy vọng và tương lai.
Trong Ma Đô đại học, Lâm Phong và Phong Mãn Cung cùng những cường giả khác tụ tập một chỗ, tâm tình vô cùng tốt. Đang lúc nói chuyện cao hứng thì Sở Tiên Lam và các sinh viên Ma Đô khác cũng nối tiếp nhau từ Địa Quật đi ra. Vừa thấy Lâm Phong, hai nàng lập tức xông tới.
"Lâm Phong, chúng ta thắng rồi!" Sở Tiên Lam ôm lấy tay Lâm Phong, vui vẻ vô cùng. Sở Tiên Nhi cũng có đôi mắt đẹp sáng ngời. Chém giết một Thú Hoàng, chiến tích hiển hách như vậy thật sự khiến tất cả mọi người kích động.
"Lâm Phong ngươi thật sự ngày càng lợi hại nha, ta nghe nói Liễu Nghị chết rồi còn được ngươi cứu sống." Sở Tiên Lam kéo tay Lâm Phong, vẻ mặt sùng bái.
"Còn có cả thầy Bạch, thầy Chu nữa." Sở Tiên Nhi dịu dàng nói: "Bọn họ đang tìm ngươi, muốn cảm ơn ngươi."
"Khụ khụ!" Sở Thiên Dương thấy ba người nói chuyện vui vẻ, vẻ mặt có chút không tự nhiên. Má Đức, ta một trận chiến này cũng giết một chúa tể đấy. Cũng không biết chúc mừng ta một câu sao?"
"Ba, Lâm Phong đều siêu việt ba rồi, ba có thấy mất mặt không?" Đột nhiên lúc này Sở Tiên Lam nói.
Lời vừa nói ra khiến Sở Thiên Dương ngây người. Phong Mãn Cung, Lãnh Hà mấy người thì trợn mắt há mồm. Câu nói này...thật là nhức nhối. Dù sao thì Lâm Phong lập tức đã thịt năm con chúa tể rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận