Bắt Đầu Giác Tỉnh Song S Cấp Dị Năng

Chương 343: Đi tới (cầu hoa tươi cầu đánh thưởng )

Chương 343: Đi tới (cầu hoa tươi cầu đánh thưởng) Người bên cạnh cảm thán nói với Lâm Phong, không ngờ Lâm Phong chỉ đứng ở bên ngoài lại có thể thấy rõ ràng sự tình thần bí này như vậy.
"Ta quan sát một hồi, ta phát hiện có linh thú sau khi đi vào, cánh cửa phủ thần bí kia sẽ mở ra."
Lâm Phong thật ra không phải lợi hại như vậy, mà là hắn giỏi quan sát, mỗi lần hắn có thể thành công đều là vì hắn đối với mọi thứ xuất hiện đều sẽ quan sát tỉ mỉ, sau đó hắn mới có được cơ duyên tốt như vậy.
Nếu như sơ ý khinh thường thì nhất định sẽ bỏ qua cơ hội tốt, cho nên hiện tại Lâm Phong đã học được cách chăm chú quan sát.
Thật ra, Lâm Phong có được thành tựu của ngày hôm nay còn có liên quan rất lớn đến duyên phận của hắn, đôi khi có thể là do năng lực hắn mạnh hơn một chút, tiến vào một không gian thần bí sau đó, lực lượng của không gian thần bí kia sẽ chọn Lâm Phong.
Sau khi được lực lượng thần bí chọn, Lâm Phong sẽ có những cuộc gặp gỡ khác nhau, những cuộc gặp gỡ này đã đưa Lâm Phong đến ngày hôm nay, vì vậy Lâm Phong bây giờ làm việc càng lúc càng lãnh tĩnh, càng lúc càng chăm chú.
"Bình thường các ngươi cũng nên dụng tâm một chút, chúng ta những người nhân tộc có thể đến được không gian này thì phải cố gắng quan sát cơ duyên ở đây, sau khi có được cơ duyên rồi thì chúng ta có thể nâng cao lực lượng của mình, cũng không uổng công chúng ta đến nơi này một chuyến. Hiện tại còn có ai muốn vào thử cơ duyên bên trong không?"
Lâm Phong hy vọng những người này đều dũng cảm thử, hiện tại hắn bị kẹt ở Cửa Không Gian không vào được thì hắn cũng không thể vào đó thử cơ duyên kia.
Hơn nữa bây giờ hắn đã có năng lực Lục Tinh Đại Tông Sư, nếu như nói hắn lại vào đó tranh giành với những bạn học này, cơ duyên đó có chút khó nói.
Vì vậy, Lâm Phong nhắc nhở mọi người, nếu có người muốn vào thử thì hắn nguyện ý đưa những người đó vào, hắn, một Lục Tinh Đại Tông Sư canh giữ ở bên ngoài, hắn sẵn lòng hộ pháp cho những người này.
"Ta nguyện ý đi vào!"
"Ta cũng nguyện ý đi vào!"
"Ta, còn có ta nữa!"
Cứ như vậy, tất cả những người còn lại đều nguyện ý vào thử một lần, Lâm Phong cũng thấy cho mọi người vào thử một lần cũng không sao.
Hắn đoán Liễu Thanh Mi ở đầu bên kia sẽ không mất nhiều thời gian là có thể đi ra, bởi vì sư phụ của Liễu Thanh Mi là Thủ Hộ Thần của Đấu Chi Nhất Tộc đã chọn Liễu Thanh Mi, cho Liễu Thanh Mi tiến vào tòa lâu đài thần bí của Đấu Chi Nhất Tộc.
Tin rằng sau khi Liễu Thanh Mi dẫn theo hai người được Thủ Hộ Thần của Bắc Đẩu Nhất Tộc chọn đến lâu đài của Đấu Chi Nhất Tộc sẽ có một phen đại tạo hóa.
Lâm Phong chắc chắn sau khi Liễu Thanh Mi và bọn họ đi ra thì sẽ đến nơi này tìm bọn hắn.
Hơn nữa trước đó Lâm Phong và bọn họ đã để lại ký hiệu, đồng thời Lâm Phong còn phái mấy người đến đó canh giữ, sợ bọn họ đi ra tìm không ra chỗ này.
Hiện tại Lâm Phong có chút hối hận vì đã để mấy người kia vào trong đó canh chừng, bởi vì ở đó canh chừng cũng không thể nhận được ưu ái của Thủ Hộ Thần của Đấu Chi Nhất Tộc, để cho bọn họ đi vào thì bọn họ cũng không có phần duyên phận này.
Vậy chi bằng ở đây Lâm Phong đưa bọn họ vào địa phương thần bí này, để bọn họ cảm nhận xem Thủ Hộ Thần thần bí ở đây có thể sẽ chọn bọn họ hay không, nếu như có thể chọn bọn họ thì có phải cũng sẽ cho họ một nguyên pháp, để bọn họ có được một vài năng lực.
"Hiện tại ta có chút hối hận, vì đã để cho mấy người kia đi canh chừng bên ngoài tòa lâu đài thần bí của nhất tộc kia, nếu không đưa họ cùng vào bí cảnh này, có lẽ sẽ có một phen duyên phận."
Lâm Phong nói với mọi người, hắn hối hận đã phái mấy người kia đi canh chừng bên ngoài tòa lâu đài thần bí của một tộc, để bọn họ vào trong đó canh chừng đợi Liễu Thanh Mi bọn họ đi ra.
Bởi vì nếu bọn họ ở đây, Lâm Phong tin rằng nếu Lâm Phong đưa họ vào địa phương thần bí này, có lẽ sẽ nhận được ưu ái của Thủ Hộ Thần bên trong, cho họ một phần lớn tạo hóa và duyên phận.
"Lúc trước cũng vậy, ai mà ngờ được phải đưa tất cả mọi người vào thử chứ, cái này cũng không trách ngươi, hiện tại ngươi gọi chúng ta vào thử xem có thể có lực lượng thần bí chọn chúng ta không!"
Mọi người an ủi Lâm Phong, bởi vì trước đó Lâm Phong tương đối khẩn trương, chưa thăm dò được tình hình ở đây, cho nên Lâm Phong cũng không dám quyết định.
Hiện tại Lâm Phong dám đưa ra quyết định này là do Lâm Phong biết làm cách nào để vào được nơi thần bí kia, cho nên Lâm Phong mới có ý tưởng muốn đưa mọi người vào để họ vào thử một lần.
"Nếu còn có cơ hội hoặc là bọn họ trở về sớm thì ta sẽ đưa bọn họ vào, bây giờ trước hết hãy đưa các ngươi vào, chúng ta chỉ có mạnh lên, chỉnh thể lực lượng mạnh lên thì mới có thể cùng những người trên thế giới này đấu tranh."
Lâm Phong biết những người này là do nhân tộc bồi dưỡng, phái đến thế giới này tăng cường năng lượng.
Bọn họ tăng cường năng lượng không phải vì chính mình mà là để bảo vệ toàn bộ nhân tộc, bảo vệ cả thế giới.
Vì vậy nếu họ gặp phải những kẻ cố tình gây khó dễ, không muốn giao hảo với nhân tộc thì họ phải ra tay trừng trị những người đó.
Đồng thời người ta cũng sẽ không nương tay, không chiều chuộng bọn họ, cho nên bọn họ nhất định phải nghĩ cách để mình trở nên mạnh hơn, để có năng lực đối mặt với mọi thách thức.
"Chờ ta bắt thêm một con linh thú đến đã, mà sao một vòng chẳng thấy con linh thú nào, có phải là do lúc trước ta làm quá nhiều lần hù chúng chạy hết rồi không?"
Lâm Phong vốn định bắt thêm một con linh thú để dẫn đường cho những người này, bởi vì không có linh thú dẫn đường thì họ sẽ không vào được phủ đệ thần bí kia. Cánh cửa phủ thần bí đó sẽ không mở ra vì họ.
Cho nên nếu muốn những người này đi vào thì phải bắt lại một con linh thú, dùng linh lực của linh thú thu hút lực lượng thần bí trong phủ đệ, khiến cho cổ lực lượng thần bí đó mở cửa phủ đệ ra, như vậy những người này mới có thể đi vào được.
Nếu không thì cho dù có đưa những người này vào trong cánh cửa không gian kia thì cánh cửa của phủ đệ thần bí cũng không mở ra, bọn họ cũng không vào được.
"Chúng ta đi bắt một con linh thú về cho ngươi đi, không thì đám linh thú hiện giờ đã bị hù chạy hết rồi, muốn bắt bọn nó cũng không phải dễ đâu!"
Chắc chắn là do Lâm Phong hành động nhiều lần lúc trước làm cho lũ linh thú sợ hết cả rồi, nếu không thì lũ linh thú sẽ không không ở đây.
Bây giờ Lâm Phong muốn bắt lại một con linh thú để dẫn đường cho những người này dường như không phải là chuyện quá dễ dàng.
Mọi người biết để vào được phủ đệ thần bí kia, để cánh cửa phủ đệ thần bí mở ra, để họ có thể vào được thì nhất định phải có linh thú, bây giờ ở chỗ này Lâm Phong đang nhìn Cửa Không Gian.
Nhiệm vụ bắt linh thú liền rơi lên người bọn họ, vốn dĩ Lâm Phong mới phải đi bắt linh thú vì bọn họ, việc bắt linh thú kỳ thật rất đơn giản.
Họ nghĩ rằng họ sẽ đi bắt linh thú về, để Lâm Phong ném vào Cửa Không Gian, sau đó sẽ đưa bọn họ vào trong cửa không gian.
"Bây giờ vẫn là để các ngươi trông chừng Cửa Không Gian này đi, nếu như có chuyện gì thì hãy gửi tín hiệu cho ta, ta sẽ quay lại, linh thú đã không ở đây thì việc bắt linh thú cũng sẽ không dễ dàng như vậy!"
Lâm Phong biết rằng linh thú ở xung quanh hiện tại đã bị họ hù chạy hết rồi, nếu như muốn bắt lại linh thú thì phải đi xa một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận