Bắt Đầu Giác Tỉnh Song S Cấp Dị Năng

Chương 747: Ăn thịt uống rượu

Chương 747: Ăn thịt uống rượu Nghĩ đến con đường đi tới đây gian khổ, đoạn đường này bọn họ những người này đi tới kỳ thực cũng không phải rất dễ dàng. Ở trong sơn động này gặp sinh vật, mặc dù nói không phải rất nguy hiểm, nhưng ở ngoài động thời điểm gặp rất nhiều nguy hiểm. Đồng bạn của bọn họ kỳ thực chính là ở ngoài động tổn thất, vào trong động, kỳ thực đồng bạn của bọn họ không có tổn thất, bởi vì có Lâm Phong trợ giúp.
"Các ngươi từ sơn động bên kia đi tới, bên trong hang núi này có phải hay không có rất nhiều sinh vật tồn tại?"
Nghe Ngưu Tiểu Thất nói vậy, đám kỳ nhông không trả lời thẳng lời Ngưu Tiểu Thất, bọn họ kỳ thực biết Ngưu Tiểu Thất nói là sự thật. Con đường bọn họ đi tới đây kỳ thực không an toàn, nếu gặp vấn đề gì, thì đối với bọn họ, họ thật sự không biết nên giải quyết như thế nào. Cho nên bây giờ họ biết sự kiên trì của Lâm Phong và Ngưu Tiểu Thất, họ có thể tham khảo một vài điều từ những người này. Nhất là Lâm Phong, chắc chắn có sức mạnh vô cùng, hơn nữa cách Lâm Phong xử lý vấn đề khiến họ cảm thấy Lâm Phong hẳn là biết cách xử lý vấn đề.
Lâm Phong hiện tại đang nhắm mắt tu luyện, Ngưu Tiểu Thất biết nhìn toàn bộ xung quanh Lâm Phong, hắn đối với tất cả mọi thứ bên cạnh Lâm Phong đều tương đối coi trọng. Hắn hiện tại thỉnh thoảng đấu khẩu vài câu với đám kỳ nhông về vấn đề của chúng, thực tế hắn hiểu rõ trong lòng. Những con kỳ nhông này đang lảng tránh vấn đề, chúng cảm thấy nếu như bọn họ thất bại sẽ trở thành món ăn trên bàn của kỳ nhông. Nhưng Ngưu Tiểu Thất biết Lâm Phong tuyệt đối sẽ không để chuyện này thất bại.
Lâm Phong hiện tại đang ngồi kia nghiêm túc luyện hóa năng lượng trong thân thể. Hắn biết sức mạnh trong cơ thể chồng chất đến một mức độ nhất định, dù hắn không đột phá, sức mạnh này cũng sẽ buộc hắn đột phá. Trong quá trình đột phá, hắn chắc chắn sẽ gặp đủ loại vấn đề. Với Lâm Phong, đó là chuyện bình thường, nên bây giờ Lâm Phong biết bên cạnh mình nhất định phải có người chờ đợi, hắn hy vọng Ngưu Tiểu Thất có thể ở bên cạnh trợ giúp mình.
Ngưu Tiểu Thất cảm thấy hứng thú với trạng thái của Lâm Phong bây giờ, hắn biết đối với Lâm Phong mà nói, Lâm Phong bây giờ cần nhanh chóng có chút tiến bộ.
"Đúng vậy, trong sơn động có rất nhiều sinh vật tồn tại, không biết những sinh vật đó tồn tại trong sơn động này, hơn nữa có vài sinh vật thực sự muốn rời khỏi sơn động này!" Ngưu Tiểu Thất không giấu giếm những con kỳ nhông, hắn sẵn sàng trả lời chúng về vấn đề chúng gặp phải. Câu trả lời của hắn khiến đám kỳ nhông biết, muốn đi ra khỏi sơn động này thực sự không dễ. Nhưng có Lâm Phong và Ngưu Tiểu Thất, những chuyện họ trải qua có thể giúp chúng hiểu hơn về những vấn đề mình đang gặp phải. Thực tế những con kỳ nhông vô cùng cảm kích, Lâm Phong tuy không mang lại lợi ích gì cho chúng. Nhưng những chuyện Lâm Phong đã trải qua thực sự là một loại thu hoạch đối với chúng. Điều này, kỳ nhông nhóm trong lòng vô cùng rõ ràng, chúng hiểu rằng hiện tại chúng không thể đi ra khỏi cái nơi này. Nếu như không có Lâm Phong tới đây, chúng căn bản không biết thế giới này như thế nào.
Những con kỳ nhông hiện tại vô cùng hiếu kỳ với những thay đổi của thế giới. Nhất là Ngưu Tiểu Thất đã trải qua nhiều chuyện, Ngưu Tiểu Thất bây giờ đã trải qua nhiều hơn chúng rất nhiều. Những gì Ngưu Tiểu Thất nói với chúng đều khiến chúng vô cùng hiếu kỳ.
"Còn có sinh vật muốn từ trong sơn động đi ra ngoài, vì sao chúng lại muốn đi ra ngoài?" Đám kỳ nhông không hiểu vì sao có sinh vật muốn ra khỏi sơn động này. Đi ra không dễ như vậy, chúng biết chúng phải chịu trừng phạt nếu muốn rời khỏi sơn động. Cho nên bây giờ chúng không nghĩ đến chuyện ra khỏi hang động này. Vì vậy, chúng vô cùng tò mò về việc có sinh vật muốn ra ngoài, bởi vì làm như vậy là quá mạo hiểm.
Ngưu Tiểu Thất quay đầu nhìn thoáng qua, Lâm Phong đang nghiêm túc tu luyện, điều này rất quan trọng với hắn. Nếu như Lâm Phong gặp vấn đề, hắn phải mau chóng giúp đỡ giải quyết, may mắn là con đường Lâm Phong đang đi không gặp phải vấn đề gì. Ngưu Tiểu Thất bây giờ rất quan tâm đến trạng thái của Lâm Phong, hắn không biết rốt cuộc Lâm Phong đang trải qua chuyện gì. Nhưng hắn phải canh giữ an toàn bên cạnh Lâm Phong, đó là điều hắn phải làm bây giờ.
"Có vẻ như hiện tại có một số sinh vật muốn rời khỏi thế giới này, không phải sinh vật nào cũng giống các ngươi, các ngươi có thể là có đồ ăn, nhưng bọn họ có thể lại không có nhiều đồ ăn như vậy?" Không thể nói rằng những sinh vật đó không có gì để ăn, với đám kỳ nhông ở đây, những sinh vật kia muốn tìm đồ ăn không dễ dàng gì. Với Ngưu Tiểu Thất, trong lòng hắn rất rõ điều đó. Nếu như tất cả các sinh vật trong sơn động đều đợi được cho ăn, Ngưu Tiểu Thất biết những con kỳ nhông này có thể đã chiếm hết mọi thứ.
Lâm Phong thực tế không nói rõ, những sinh vật kia có lẽ là ăn thịt uống máu lẫn nhau. Bởi vì chúng muốn có thức ăn không hề dễ dàng, Ngưu Tiểu Thất hiểu rõ điều đó.
"Ngươi nói đúng, chúng ta ngăn ở đây có lẽ sẽ lấy mất một phần thức ăn của bọn chúng!" Mặc dù có một vài con kỳ nhông không muốn thừa nhận điều đó, nhưng đa số vẫn có thể thừa nhận rằng chúng đã trải qua những chuyện đó. Dù sao đối với chúng mà nói, có một bộ phận thức ăn chúng có được là từ xung quanh. Xung quanh đây thức ăn không dễ kiếm như vậy, chúng đi tới giờ cũng đã trải qua rất nhiều khó khăn, cho nên giờ đây, chúng hiểu rằng mình đã trải qua những gì. Thực tế chúng không có quá nhiều thức ăn để ăn, nên chúng muốn kiếm được nhiều thức ăn hơn. Chúng phải tự mình nỗ lực, thức ăn xung quanh cũng đã bị chúng bắt gần hết rồi.
Kỳ nhông giờ đã biết Lâm Phong không xử phạt chúng là vì chúng trải qua những chuyện không giống Lâm Phong. Lâm Phong có thể tự do rời khỏi thế giới này. Nhưng chúng thì không thể, chúng muốn rời khỏi thế giới này, chúng phải trả một giá rất lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận