Bắt Đầu Giác Tỉnh Song S Cấp Dị Năng

Chương 140: Khu vực trung tâm mở ra! (cầu hoa tươi cầu buff kẹo )

Chương 140: Khu vực trung tâm mở ra! (cầu hoa tươi, cầu buff kẹo)
Không cần phải nói, Linh Tộc tinh anh này tự nhiên là do Lâm Phong hóa thành. Có mặt nạ huyễn hình trong tay, Lâm Phong hoàn toàn có thể biến thành bất cứ ai để đi gieo rắc.
Ngày thứ hai.
"Ầm ầm!"
Khu vực trung tâm Nguyên Thủy Bí Cảnh đột nhiên rung chuyển đất trời.
Ngay sau đó, nguyên khí bốn phía điên cuồng tụ tập về.
Hầu như rất nhanh, nguyên khí vốn có ở khắp nơi đã biến mất hơn phân nửa.
Mà ở khu vực trung tâm, xuất hiện một bức tường cao tạo thành từ màu xám lạnh.
Bức tường cao này liên tiếp với bầu trời, bao phủ toàn bộ khu vực trung tâm.
Tiếng nổ vang vọng bốn phía không ngừng.
Như tiếng biển gầm bạo phát, lại giống núi lửa phun trào khiến người ta kinh hồn bạt vía.
"Khu vực trung tâm mở!"
Hai mắt Lâm Phong tỏa sáng.
Bức tường xám kia chính là nguyên thủy tường, chỉ khi có đủ bốn hạch tâm vật mới có thể mở ra một lối đi nhỏ.
Nếu không có đủ hạch tâm vật, cho dù ngươi là Đại Tông Sư cũng không thể vào được.
Khi khu vực trung tâm xuất hiện, các chủng tộc chém giết lẫn nhau trong Nguyên Thủy Bí Cảnh cũng đều trở nên yên ắng hơn nhiều.
Chỉ trong mấy ngày tiếp theo, đội ngũ dị thú nhân vốn có 200 người, lúc này chỉ còn lại chưa tới 100 người.
Một phần trong đó là do Lâm Phong giết.
Một phần khác, tự nhiên là công lao của bốn đại tộc.
Một lần Nguyên Thủy Bí Cảnh mà tổn thất thảm trọng như vậy, Lâm Phong biết rằng sau khi Nguyên Thủy Bí Cảnh kết thúc, nhất định sẽ khiến các tộc nổi giận.
Phải biết, những dị thú nhân này năm ngoái nhiều nhất cũng chỉ chết ba mươi mấy người.
Lần lợi hại nhất cũng chỉ khoảng 50 người là cùng.
Còn lần này, còn chưa tiến vào khu vực trung tâm nguy hiểm, đã tổn thất hơn phân nửa.
Nửa giờ sau, Lâm Phong tìm được Lý Phụng Tiên và những người khác.
"Lâm Phong, hai ngày nay ngươi đã làm gì vậy?"
Hoàng Phủ Ngự tò mò hỏi: "Sao tất cả dị thú nhân đều phát điên giống nhau, hơn nữa thấy chúng ta lại không hề ra tay?"
"Mấy ngày nay dường như bọn chúng tổn thất cực kỳ thảm trọng."
Kế Vô Tương cũng nói.
"Hắc hắc, mới chỉ thế này thôi, vẫn còn sớm mà."
Lâm Phong nói: "Đi thôi, vào trong rồi nói."
Bây giờ chiến lực cực hạn của Lâm Phong đã đạt đến Nhị Tinh Tông Sư.
Thêm vào đó còn có Hư Vô Thần đao cùng năng lực khó dò của Hư Không Pháp Ấn, Nhị Tinh Tông Sư đối với Lâm Phong căn bản không có bất kỳ uy hiếp nào.
Cho nên Lâm Phong cũng không còn kiêng kỵ gì nữa.
Trước tiên cứ tìm bảo đã rồi tính.
Bằng không, nếu chỉ một mình hắn tự do thoải mái, Kế Vô Tương và những người này có thể gặp xui xẻo.
Khu vực trung tâm, dị thú nguyên thủy đều rất mạnh, tông sư cấp có thể thấy khắp nơi.
Cho nên năm trước Thập Đại thiên vương ít khi đến khu vực trung tâm.
Dù thỉnh thoảng có đến thì cũng chỉ lượn lờ ở phía ngoài một vòng rồi ra ngay.
"Ông!"
Khi Lâm Phong gắn bốn hạch tâm vật lên trên vách tường.
Một cái thông đạo vừa đủ một người ra vào mở ra.
"Vào thôi!"
Lâm Phong dẫn đầu bước vào.
Đoàn người lần lượt đi theo sau.
Khi người cuối cùng đi vào, thông đạo lập tức đóng lại.
Nếu muốn đi ra ngoài, cũng phải dùng bốn đại hạch tâm vật mới có thể mở lại thông đạo.
Vừa bước vào trong.
"Oanh!"
"Giết a!"
Lâm Phong liền thấy Ma Thản Lợi và đám tinh anh Tam Nhãn Ma Lang đang kịch chiến với vài người của Kim Vũ Bằng Điêu tộc.
Hai mắt Lâm Phong sáng rực lên.
Ma Thản Lợi này, tìm nửa ngày không thấy, không ngờ lại gặp ở đây.
Đã như vậy.
"Ma Thản Lợi giao cho ta, những tên còn lại các ngươi cản lại!"
Lâm Phong nói.
"Được!"
Lý Phụng Tiên hăng hái muốn thử sức.
Đi tới đây lâu như vậy, chỉ giết được một dị thú nhân Chiến Tướng thất tinh.
Tay đã sớm ngứa ngáy.
Những người khác cũng không có ý kiến.
Có thể giết nhiều dị thú nhân thì còn gì bằng, trái lại bây giờ ai cũng đồn đại rằng bốn đại tộc "máu chó" mà.
"Nhân loại!"
Ma Thản Lợi đang giết đến cao hứng thì thấy Lâm Phong và những người khác đến, đầu tiên là coi thường.
Sau đó sắc mặt hơi biến đổi.
Đám người này khí thế hung hãn!
"Ma Phong, ngươi đi giết chết những tên nhân loại chướng mắt này."
Ma Thản Lợi tùy ý nói một câu.
Sau đó lại tiếp tục vùi đầu vào chém giết.
Dưới cái nhìn của nó, Nhân tộc chẳng đáng bận tâm, vẫn nên giết đại địch trước mắt đã.
Ma Phong cũng có thực lực Chiến Tướng đỉnh phong.
Nghe vậy liền buông tha đối thủ xông thẳng về phía Lâm Phong.
"Nhân loại, các ngươi chán sống rồi sao!"
Lời còn chưa dứt, Ma Phong vung tay lên.
Nhất thời, một tiếng rên rỉ đột ngột vang lên.
Một bóng sói đen hư ảo từ trên trời giáng xuống.
"Phụt!"
Nhưng mà ngay sau đó, bóng đen này đã bị Hư Vô Thần đao đánh tan.
Ngay lập tức tốc độ của Lâm Phong tăng vọt.
"Sưu!"
Chỉ trong chớp mắt đã lao tới trước mặt Ma Phong.
"Cái gì!"
Sắc mặt Ma Phong đại biến, tên nhân loại này thật mạnh.
Lúc này, Hư Vô Thần đao từ trên không giáng xuống.
"A!"
Ma Phong bị Lâm Phong chém thành hai khúc.
Khi Lâm Phong giết xong Ma Phong thì Lý Phụng Tiên và mấy người mới vừa chạy tới nơi.
"Không tốt!"
Ma Thản Lợi lập tức nổi giận, tên nhân loại này lại có chiến lực miểu sát Ma Phong.
Thật không thể tin được!
Nhân loại không phải vẫn luôn rất yếu sao?
Vài tinh anh Kim Vũ Bằng Điêu cũng ngay lập tức phát hiện.
Nhưng bọn họ không hề ra tay, ngược lại có vẻ hả hê.
Dưới góc nhìn của họ, có lẽ nhân loại có thù oán với Tam Nhãn Ma Lang.
"Ha ha, xem ra Tam Nhãn Ma Lang tình thế không hề khả quan nha..."
Người của Kim Vũ Bằng Điêu cười quái dị.
Lúc đầu hắn đối mặt với Ma Thản Lợi áp lực rất lớn, còn đang nghĩ nên chạy trốn như thế nào.
Không ngờ viện binh lại tới, kẻ thù của kẻ thù thì là bạn bè.
"Oanh!"
Ma Thản Lợi không nói hai lời xông thẳng về phía Lâm Phong.
Lâm Phong cũng không hề phí lời, Hủy Diệt Kiếp Lôi ngay lập tức ngưng tụ.
Ngay sau đó, Hư Vô Thần đao mang theo uy thế khó có thể địch nổi lao thẳng về phía Ma Thản Lợi.
Ma Thản Lợi nhất thời tê cả da đầu, một đao này hắn không đỡ nổi!
"Uống a!"
Trong lúc nguy cấp, Ma Thản Lợi biến thành bản thể, một con Hắc Lang dài mấy chục mét xuất hiện.
Trên trán Hắc Lang, một đạo hàn quang hiện lên.
"Phanh!"
Đây chính là dị năng của Tam Nhãn Ma Lang, bắn Thần Nhãn.
Nhưng điều khiến Ma Thản Lợi kinh hãi là, Thần Quang của hắn ngay lập tức bị lôi đình tinh hồng cho xóa sạch.
Sau đó, Thất Kiếp Trảm Long Quyết khí thế không giảm từ trên không giáng xuống.
"Ngao ô!"
Ma Thản Lợi gầm lên một tiếng, quay đầu bỏ chạy.
Trong lòng dâng lên sóng biển ngập trời.
Nhân loại từ khi nào đã lợi hại như vậy!
Người này, rốt cuộc là ai!
Thực sự mạnh đến đáng sợ.
"Phanh!"
Ma Thản Lợi không chạy được mấy bước thì bị Thất Kiếp Trảm Long Quyết đánh trúng.
Điều khiến Lâm Phong bất ngờ là, Ma Thản Lợi vậy mà không sao!
"Bài bảo mệnh sao?"
Lâm Phong thấy vậy liền như thuấn di áp sát Ma Thản Lợi.
"Không phải!"
Ma Thản Lợi kinh hãi hét lớn: "Nhân loại, ngươi không thể giết ta!"
"Ngươi nếu dám giết ta. . . "
"A!"
Lâm Phong căn bản không phí lời với hắn, trực tiếp dùng Hư Vô Thần đao.
Khi đầu Ma Thản Lợi rơi xuống, trong mắt vẫn còn mang theo sự rung động sâu sắc cùng phẫn nộ.
"Keng, thành công kích sát Tam Nhãn Ma Lang, thưởng Chân Vũ Tinh Thạch một viên."
Hệ thống tưởng thưởng đặc biệt đã tới!
Lâm Phong trong lòng vui mừng.
Ngay lập tức hảo cảm với Ma Thản Lợi tăng lên rất nhiều.
Phải biết rằng, lúc giết Ngạc Chân, nhưng chỉ được tăng tu vi mà thôi.
Chiến đấu của Lâm Phong vừa kết thúc.
Lý Phụng Tiên và những người khác cũng đã kết thúc trận đấu của mình.
Tuy Lý Phụng Tiên không thể so sánh với những thiên kiêu như Ma Thản Lợi, nhưng đối phó với tinh anh bình thường, thì vẫn thừa sức.
Thêm vào đó người đông, chẳng mấy chốc người của Tam Nhãn Ma Lang đều bị tiêu diệt hết.
Những người Kim Vũ Bằng Điêu không nghĩ tới những người này lại mạnh như vậy, nhất thời cũng có chút sợ hãi.
Thấy người Tam Nhãn Ma Lang đều đã chết hết, một chút thất thần liền quay đầu bỏ chạy.
"Chạy thoát sao?"
Lâm Phong đương nhiên không định bỏ qua cho chúng, một tia chớp lóe lên.
Ngay sau đó đã áp sát những người Kim Vũ Bằng Điêu.
"Nhân loại đừng giết ta, ta có thể cho ngươi thông tin!"
Kim Vũ Bằng Điêu sợ đến mất hồn đột nhiên nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận