Bắt Đầu Giác Tỉnh Song S Cấp Dị Năng

Chương 673: Ảnh hưởng cự đại

Chương 673: Ảnh hưởng cực lớn Nếu nói là Lâm Phong bọn họ cùng binh lính của bọn họ xảy ra xung đột, làm tổn thương binh lính của bọn họ thì những nỗ lực trước đây của bọn họ đều trở nên vô ích. Dù sao, việc bồi dưỡng những binh lính này tiêu tốn của bọn họ rất nhiều sức lực.
"Các ngươi yên tâm đi, chúng ta không thể tùy tiện làm tổn thương các ngươi những binh lính này. Chỉ cần bọn họ không tấn công chúng ta, chúng ta sẽ không làm hại họ!"
Lâm Phong cảm thấy lo lắng của tên trợ lý quan Huyền Câu này có phần hơi quá, sao bọn họ có thể tùy tiện làm tổn thương người khác được? Chỉ cần người ta chịu để bọn họ đi qua đã là tốt lắm rồi. Con đường bọn họ đi qua, thực sự chẳng có sinh vật nào muốn thật sự thả cho họ đi cả. Kiểu gì chúng cũng sẽ ở phía sau giở trò mờ ám, nhưng hắn tin tưởng đám Huyền Câu này, vì bọn họ thật sự rất cố gắng.
Lâm Phong cảm thấy trợ lý quan Huyền Câu này còn nhiều điều chưa nói. Với những lời khác của y, thực ra hắn không muốn hỏi thêm nữa. Chỉ cần đám Huyền Câu này chịu để bọn họ đi, thì mọi chuyện sẽ dễ giải quyết, còn lại thời gian bọn họ sẽ từ từ tìm cách. Nếu đám Huyền Câu này có thái độ tốt, vậy thì hắn tính chuyện rời khỏi nơi đây. Thật ra, đối với năng lực của Lâm Phong mà nói, chuyện này vô cùng dễ dàng. Dù sao ở đây, bọn Huyền Câu căn bản không thể ngăn cản hắn rời đi. Cho nên, bây giờ hắn muốn đi thì cực kỳ dễ dàng.
Cách làm của Huyền Câu bây giờ khiến đám Ngưu Đầu Nhân cực kỳ kinh ngạc. Bọn họ không ngờ đám Huyền Câu này lại thật sự đồng ý để bọn họ đi. Với thái độ của đám Huyền Câu này, bọn họ cảm thấy Lâm Phong đoán đúng. Lâm Phong quả thật có thể đoán được đám Huyền Câu đang nghĩ gì, bọn họ hiện tại chỉ muốn mau chóng rời khỏi nơi này.
Bọn họ luôn lo sợ đám Huyền Câu sẽ lật lọng, nhưng đám Huyền Câu này lại không làm khó bọn họ mà còn th·o·ả m·á·i thả bọn họ đi."Vậy thì tốt quá, các ngươi không biết những người như chúng ta sống không dễ dàng đâu!" Trợ lý quan Huyền Câu nhìn Lâm Phong và đám Ngưu Đầu Nhân, hắn giải thích với những người này. Hắn biết chỉ có những người này mới hiểu cho sự thống khổ của họ, Lâm Phong bọn họ nhất định có thể cảm nhận được. Cho nên, bây giờ với họ, nhất định phải tìm cách giải quyết chuyện này, phải nhanh chóng giải quyết vấn đề trước mắt. Vấn đề lớn nhất của bọn họ bây giờ là phải mau chóng rời khỏi cái hang động này, nếu không cuộc sống của họ vẫn rất đau khổ. Vì vậy, bây giờ hắn nhìn Lâm Phong và đám Ngưu Đầu Nhân, hắn muốn than thở với những người này một chút. Nhưng hắn cũng biết những chuyện của bọn họ kể cho Lâm Phong cũng không có ý nghĩa gì.
Lâm Phong biết bây giờ tên Huyền Câu này có rất nhiều lời muốn nói với họ, điều này hắn cảm nhận được. Cuộc sống của Huyền Câu cực kỳ chật vật và đau khổ, Lâm Phong cũng có thể hiểu được.
"Được, vậy chúng ta chuẩn bị rời đi, có chuyện gì khó nói thì ngươi cứ nói ra, chúng ta xem có thể giúp được gì không!" Lâm Phong có thái độ rất tốt, nếu đám Huyền Câu này đã muốn thả họ đi, vậy thì không cần thiết phải ở lại đây bàn chuyện khác, bọn họ hiện tại chỉ cần nhanh chóng rời đi là được. Với bọn họ bây giờ, việc có thể rời khỏi nơi này đã rất khó khăn rồi. Cho nên, bây giờ thái độ của Lâm Phong với Huyền Câu rất tốt. Hắn nhắc nhở để Huyền Câu biết, nếu có vấn đề gì cứ nói, biết đâu Lâm Phong có thể giúp đỡ bọn họ.
"Vậy ngươi dẫn họ lên đây đi, ta hy vọng các ngươi nhanh chóng rời đi. Dù sao các ngươi rời đi thì bọn họ mới không bị ảnh hưởng gì nữa!" Trợ lý quan Huyền Câu chỉ vào đám Huyền Câu đang làm việc, ám chỉ rằng dù họ đang làm việc nhưng tâm trí không còn ở chỗ đó nữa. Trợ lý quan Huyền Câu đã cảm nhận được điều này, cho nên bây giờ y chỉ mong Lâm Phong và những người kia mau rời khỏi nơi này.
Thực ra y muốn nhanh chóng tống những người này đi, bởi vì những sinh vật từ bên ngoài đến khiến những sinh vật trong hang động này cảm thấy khác biệt. Bọn họ cảm thấy hứng thú khi Lâm Phong đến. Vì sự có mặt của Lâm Phong, động tác của đám Huyền Câu chậm đi rất nhiều. Tốc độ của bọn họ không còn nhanh nữa, điều mà trợ lý quan Huyền Câu cảm nhận rõ ràng. Mặc dù Lâm Phong thấy những Huyền Câu kia có vẻ không bị ảnh hưởng, nhưng trợ lý quan Huyền Câu rõ ràng thấy rằng, sự có mặt của Lâm Phong đã ảnh hưởng đến đám Huyền Câu này.
Vì vậy, y mong muốn Lâm Phong nhanh chóng rời đi. Dù sao sự có mặt của Lâm Phong, trông có vẻ không có chuyện gì, lại là một dạng quấy rối đối với đám Huyền Câu. Lâm Phong không biết sự thật là, tốc độ làm việc của những Huyền Câu trước đây rất nhanh.
Cho nên, nghe trợ lý quan Huyền Câu nói vậy, Lâm Phong cũng hiểu rằng với đám Huyền Câu này thì sự có mặt của họ có chút bất thường. "Tốc độ của họ trước đây rất nhanh, nhưng vì các ngươi tới mà đã chậm lại rất nhiều. Bây giờ sau khi các ngươi rời đi, họ cần một khoảng thời gian mới có thể khôi phục được." Trợ lý quan Huyền Câu không hề oán trách Lâm Phong, y chỉ nói sự thật. Hiện tại tình hình đúng là khác trước rất nhiều. Cho nên y nhìn đám Ngưu Đầu Nhân và Lâm Phong, hy vọng họ nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Lâm Phong có thể hiểu những lời mà trợ lý quan Huyền Câu nói. Sự xuất hiện của họ đúng là một dạng quấy rối với người khác, dù trợ lý quan Huyền Câu không nói thì bọn họ cũng cảm nhận được. Hiện tại bọn họ cũng muốn rời khỏi nơi này, không muốn ở lại đây thêm nữa.
"Thật sự xin lỗi, không ngờ lại làm phiền các ngươi. Vậy chúng ta vẫn nên nhanh chóng rời đi thì hơn!" Sau khi nghe lời của trợ lý quan Huyền Câu, Lâm Phong hiểu rằng bọn họ đã ảnh hưởng đến công việc của những người ở đây. Việc bọn họ đến đây làm ảnh hưởng đến công việc của người khác. Bọn họ cũng chẳng còn cách nào khác, muốn đi ra ngoài thì phải đi qua chỗ này thôi. Cho nên bây giờ, họ chỉ còn cách rời đi. Lâm Phong khiêm tốn và chân thành xin lỗi. Thái độ này của hắn khiến trợ lý quan Huyền Câu rất tán thành, không ngờ thái độ của Lâm Phong lại tốt như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận