Bắt Đầu Giác Tỉnh Song S Cấp Dị Năng

Chương 58: Hồng Mông Chân Thạch (phiếu đánh giá )

Chương 58: Hồng Mông Chân Thạch (phiếu đánh giá)
Đang lúc này, cửa mở.
Lăng Vi nói: "Hiệu trưởng, Lâm Phong tới."
Lâm Phong vừa vào cửa, liền thấy 14 ánh mắt nhìn chằm chằm vào mình.
Phong Mãn Cung vốn dĩ vẻ mặt phẫn nộ, trong nháy mắt liền thay đổi sắc mặt.
"Đồ đệ à, cuối cùng ngươi cũng đã tới."
Phong Mãn Cung đi đến bên cạnh Lâm Phong, thân mật ôm vai Lâm Phong nói: "Hai ngày nghỉ này thế nào rồi?"
"Đến, ta giới thiệu cho ngươi biết mấy vị lão gia hỏa này."
Lời vừa nói ra, Lâm Phong ngây người một lúc.
Ngay cả Viêm Cực Thiên ba người cũng sửng sốt.
Tên này nhận Lâm Phong làm đồ đệ khi nào vậy?
Chẳng phải mấy hôm trước hắn một mực ở trấn thủ phủ Đông Hải sao?
"Phong Mãn Cung, đừng có giở trò đó ra."
Liễu Thanh Mi liếc mắt đầy phong tình: "Ta sẽ đi nói với Diệp Bộ Trưởng ngay bây giờ."
"Trở về!"
Phong Mãn Cung nhức đầu: "Liễu Thanh Mi, ngươi đừng có hồ nháo như vậy chứ?"
"Diệp Bộ Trưởng một ngày trăm công ngàn việc, làm gì có thời gian quản những chuyện nhỏ nhặt này."
"Đúng vậy, có gì thì chúng ta ngồi xuống từ từ nói chuyện."
Lộc Thiên nói.
Tuy là Diệp Bộ Trưởng rất có thể không để ý, nhưng ai dám chắc chuyện này?
Một phần vạn thì sao?
Vậy chẳng phải là bọn họ xong đời sao?
"Khụ khụ, Lâm Phong đúng không? Ta là Viêm Cực Thiên của Đại học Đế Kinh."
Viêm Cực Thiên hiền hòa nói: "Quả nhiên là tuổi trẻ tài cao."
Lộc Thiên và Liễu Thanh Mi cũng vội vàng giới thiệu bản thân.
"Mấy vị hiệu trưởng tốt."
Lâm Phong nói.
"Vậy thì, chúng ta hãy đưa ra điều kiện để Lâm Phong tự chọn!"
Lộc Thiên nói: "Mấy lão già chúng ta cũng đừng làm trò cười trước mặt đám hậu bối nữa."
"Nói có lý."
Viêm Cực Thiên nói: "Lâm Phong, Đại học Đế Kinh không giống mấy trường học che che đậy đậy đâu."
"Chỉ cần cậu chịu gia nhập chúng ta, vũ khí hợp kim dị năng cấp B, cậu tùy ý chọn!"
"Ngoài ra, còn có 2 bản thượng phẩm dị năng chiến kỹ, bao dạy bao học!"
Lời vừa nói ra, đồng tử Lâm Phong hơi co lại.
Quả nhiên, người ta vẫn là phải có thực lực và nhãn lực.
Trước đây ở trường tam trung, bốn vị lão sư chiêu sinh đưa điều kiện đã khiến hắn rất hài lòng.
Nhưng so với lần này, đúng là như gặp sư phụ.
Lâm Phong không nói gì mà nhìn về phía Lộc Thiên.
Lộc Thiên cười hắc hắc: "Còn nói người khác che che đậy đậy, cậu càng keo kiệt."
"Lâm Phong, chỉ cần cậu đến Đại học Giang Nam, những thứ mà Đại học Đế Kinh có thể cho, chúng tôi đều có thể cho!"
"Ngoài ra, Phan Long Trì của Đại học Giang Nam chúng tôi cậu cứ việc dùng!"
Lộc Thiên vừa nói, Phong Mãn Cung ba người đều kinh ngạc.
"Lão Lộc, cậu đúng là chịu chơi đấy."
Liễu Thanh Mi nói.
Phan Long Trì, đó là sản vật của Địa Quật.
Có người nói nó từng sinh ra Chân Long, ngâm mình một ngày trong Phan Long Trì có thể tăng lên diện rộng cảm ngộ về dị năng.
Hơn nữa, còn có thể tiến vào cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất.
Ở cảnh giới này, tu luyện bất kỳ chiến kỹ nào đều sẽ như nước chảy thành sông.
Chỉ có điều Phan Long Trì chỉ có rất ít cao tầng của Đại học Giang Nam mới có tư cách sử dụng.
Mà nay lại trực tiếp nhận lời cho Lâm Phong tùy ý dùng.
Không thể không nói, quá là mạnh bạo!
"Bất quá, vẫn không thay đổi được bản tính keo kiệt của Lộc cậu!"
Liễu Thanh Mi nói tiếp: "Chỉ là Phan Long Trì thì tính là gì, điều kiện của bọn họ chúng tôi đều có thể cho, hơn nữa... ở Đại học Trung Nam của chúng tôi thì đầy mỹ nữ."
"Lời này của cô là ý gì hả?"
Lời vừa nói ra, sắc mặt Phong Mãn Cung ba người lập tức thay đổi.
"Liễu Thanh Mi cô không có võ đức!"
"Vô sỉ tới cực điểm!"
"Ta khinh! Vậy mà lại dùng nữ nhân để cám dỗ Lâm Phong, không thèm chơi với cô nữa!"
Viêm Cực Thiên ba người trong nháy mắt thống nhất mặt trận, ai nấy đều căm phẫn chính nghĩa lẫm liệt.
Liễu Thanh Mi khinh thường nói: "Bây giờ thì nói tôi không có võ đức hả?"
"Năm đó là ai sống chết đòi vào Đại học Trung Nam?"
"Là ai nói thích gái chứ không thích võ đạo?"
Lời vừa nói ra, ba người Phong Mãn Cung mặt già đỏ bừng.
Không sai, năm đó ba người họ vì vào Đại học Trung Nam mà đã dùng mọi thủ đoạn.
"Khụ khụ."
Phong Mãn Cung trầm ngâm một tiếng rồi nói: "Lăng Vi, đi Thong Thiên Tháp, lấy Hồng Mông Chân Thạch ra."
Phong Mãn Cung vừa dứt lời, sắc mặt ba người Viêm Cực Thiên liền đại biến.
Chợt, Viêm Cực Thiên trầm giọng nói: "Lão Phong, ngươi, ngươi ngươi nói thật đấy?"
"Tê!"
Lộc Thiên vẻ mặt chấn động nói: "Tảng đá đó còn quý hơn cả mạng của ngươi, ngươi ngươi đúng là chịu chơi đấy!"
"Phong Mãn Cung, ngươi đúng là đồ điên!"
Liễu Thanh Mi ngơ ngác: "Hồng Mông Chân Thạch là, là thứ đó đi ra, ngươi, ngươi không sợ...?"
"Đủ rồi!"
Phong Mãn Cung quát nhỏ: "Chỉ là một tảng đá thôi mà."
Phong Mãn Cung lạnh giọng: "Các vị, chịu thua chưa?"
"Nếu các ngươi có thể lấy ra Hồng Mông Chân Thạch, ta Phong Mãn Cung tự động rút lui!"
Mấy người nói hăng say, Lâm Phong lại vẻ mặt mộng bức.
Hồng Mông Chân Thạch?
Đó là cái gì?
Không lâu sau, Lăng Vi đã trở lại.
Cô cầm trong tay một chiếc hộp làm bằng chất liệu không rõ tên.
"Hiệu trưởng..."
Lăng Vi vẻ mặt thận trọng nói.
Phong Mãn Cung gật đầu, thấy ba người Viêm Cực Thiên im lặng không nói, trong lòng bỗng có chút khó chịu.
Ngốc thật, lão tử có tận hai khối cơ mà!
Bất quá vẻ mặt Phong Mãn Cung vẫn tỏ vẻ đau lòng: "Lâm Phong, cậu có lựa chọn chưa?"
Lâm Phong gật đầu.
Vừa nãy Phong Mãn Cung đã nói cho hắn biết.
Hồng Mông Chân Thạch này không có năng lực đặc biệt gì, thế nhưng lại có thể giúp người có được nhiều thuộc tính dị năng!
Mọi người đều biết, dị năng phần lớn chỉ có một phương hướng.
Ví dụ như Hủy Diệt Kiếp Lôi của hắn, là lấy tính hủy diệt làm chủ.
Ví dụ như dị năng của Phong Mãn Cung, thì lại lấy tốc độ làm chủ.
Vân vân.
Mà Hồng Mông Chân Thạch có thể ngoài định mức sinh ra một thuộc tính khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận