Bắt Đầu Giác Tỉnh Song S Cấp Dị Năng

Chương 44: Lâm Phong ta hận ngươi (phiếu đánh giá )

Chương 44: Lâm Phong ta hận ngươi (phiếu đánh giá)
Võ Thần trong lòng đã có cả vạn con Thảo Nê Mã phi nhanh. Theo kế hoạch của hắn, Hoàng Mãnh sẽ quấn lấy Lâm Phong, thừa dịp lúc Lâm Phong không rảnh phân tâm thì dùng dị năng giết chết Lâm Phong. Kết quả ai ngờ cái tên Hoàng Mãnh này lại phế đến vậy. Vừa đối mặt đã thua, thậm chí ngay cả nửa cánh tay cũng bị cắt đứt. Điều này làm kế hoạch bị phá hỏng hết. Lúc này thấy Lâm Phong nhìn chằm chằm mình, Võ Thần đột nhiên nói: "Hoàng Mãnh, ngươi dám ra tay với bạn học của mình, ngươi cũng quá ác độc!" Vừa nói vừa sải bước tiến lên, một cước đá tới. "A!" Cú đá này vừa vặn đá vào chỗ cánh tay gãy của Hoàng Mãnh. Nhất thời Hoàng Mãnh phát ra tiếng kêu la thảm thiết hơn. Lâm Phong tựa tiếu phi tiếu nhìn Võ Thần: "Không ngờ Võ Thần đồng học còn rất trượng nghĩa đấy chứ." Võ Thần mặt không đỏ tim không đập: "Đều là bạn học cả, phải thế thôi." Hoàng Mãnh sắc mặt trắng bệch, không còn chút máu. Nghe Võ Thần nói xong lại càng tức đến muốn phun máu ra. "Võ..." Vừa muốn nói, Võ Thần lại tiếp tục một cước đá tới. Cú đá này lực đạo càng mạnh, trực tiếp đá gãy xương Hoàng Mãnh. Hoàng Mãnh trợn trắng mắt ngất đi. Thật đáng thương cho Hoàng Mãnh, có đánh chết hắn cũng không nghĩ sẽ có kết cục như thế này. Hoàng Mãnh ngất đi, Võ Thần nhất thời thở phào nhẹ nhõm. Đang nghĩ cách đối phó Lâm Phong thì đột nhiên xa xa đất rung núi chuyển. Sau một khắc, tiếng hô kinh hoàng từ xa đến gần. "Không hay rồi!" Võ Thần: "Thú triều đến!" Lúc trước nghe thấy tiếng hô hắn đã cảm thấy không thích hợp, bất quá vì một lòng muốn đối phó Lâm Phong nên không suy nghĩ nhiều. Lúc này chứng kiến phía sau có đến mấy trăm dị thú đang kéo đến, sợ đến hồn bay phách tán. Ngay khi Võ Thần chuẩn bị chạy trốn thì Lâm Phong một cước đá ra. Cú đá này thế mạnh lực lớn trực tiếp nhắm vào giữa hai chân của Võ Thần. "A!" Võ Thần đau đến trợn ngược mắt lên. Đột nhiên Võ Thần cảm thấy kinh hãi. Hắn dĩ nhiên bị đá bay về phía sau! "Không thể nào!" Võ Thần "phù phù" một tiếng ngã xuống đất, bất chấp bắp đùi đau nhức mà đứng lên bỏ chạy. Còn lúc này, Lâm Phong đã sớm biến mất khỏi tầm mắt. "A!" Vì đau quá, Võ Thần vừa đứng lên lại té ngã lần nữa. Chợt một bóng đen bao trùm lấy Võ Thần. Võ Thần run rẩy, trên trán mồ hôi lạnh dày đặc. Hắn vô thức quay đầu lại, đã thấy một con Hắc Lang cao chừng mười thước đang há cái miệng to như chậu máu nhìn chằm chằm mình. Trong khoảnh khắc này, Võ Thần lạnh hết cả người. Hắn rất muốn dùng dị năng, nhưng là với xuất thân con nhà gia tộc, ngày thường chỉ biết sống an nhàn sung sướng thì đã bao giờ gặp loại tình huống này. Thế nên cả người choáng váng cả rồi. Đột nhiên, Hắc Lang cắn một cái. "Lâm Phong, ta hận..."
Cách đó không xa, nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Võ Thần, Lâm Phong càng tăng tốc độ. Hai người này dám đánh lén mình, có chết cũng không hết tội. "Vẫn chưa đủ nhanh!" Lâm Phong dù đã cố gắng hết sức chạy nhanh, nhưng tốc độ này so với dị thú vẫn còn chậm hơn nhiều. Lâm Phong vừa cực tốc chạy vừa nhìn xung quanh. Chợt đôi mắt sáng lên. Ngay sau đó, thân hình hắn chuyển hướng về phía sơn cốc bên trái. Phía sau, mấy trăm con dị thú dưới sự dẫn dắt của Hắc Lang càng tăng tốc độ. Đây chỉ là một phần nhỏ trong vô vàn những dị thú đang nổi dậy. Mục đích của chúng là giết những con người đang du tẩu ở khắp nơi. Dọc trên đường đi, chúng đã giết bảy tám người rồi. Hắc Lang thấy tốc độ của Lâm Phong thật nhanh nhất thời cảm thấy hứng thú. "Đằng đằng đằng!" Nhảy mấy cái liền cấp tốc đuổi kịp Lâm Phong. Lâm Phong đồng tử co rụt lại, con gia hỏa này tốc độ nhanh thật! Mặc dù chỉ là mới vừa đối mặt, nhưng Lâm Phong đã thấy rõ. Đây là Thất Tinh Chiến Sĩ cảnh Tật Phong Hắc Lang. Tốc độ thật nhanh, hơn nữa hàm răng vô cùng sắc bén. Có người nói còn có thể cắn đứt hợp kim cấp D. "Đấu!" Lâm Phong biết mình không phải đối thủ về tốc độ, đã vậy thì. Sau một khắc Lâm Phong đột ngột dừng lại. Chợt linh năng trong cơ thể cấp tốc bắt đầu khởi động. Thất Tinh Tật Phong Hắc Lang, đây là con dị thú mạnh nhất Lâm Phong từng gặp. Lâm Phong cũng không biết liệu Hủy Diệt Thần Lôi của mình lúc toàn lực thi triển có thể gây sát thương lên nó không. Bất quá, nếu như không giết đối phương, chính mình sẽ bị vây hãm hoàn toàn. "Oanh!" Nhất thời một nửa linh năng trong cơ thể bị rút cạn. Chợt hai tay Lâm Phong bị Hủy Diệt Thần Lôi bao phủ. Trên bầu trời tiếng sấm nổ vang. Hồ Quang Điện màu vàng kim chiếu sáng cả khu vực vài trăm thước. Dưới sự gia trì của Hồ Quang Điện màu vàng, Lâm Phong như một chiến thần vậy. Tật Phong Hắc Lang đã áp sát Lâm Phong. Thấy vậy, đôi đồng tử to lớn của nó hiện lên một tia kiêng kỵ. Bất quá, nó vẫn không do dự mà há cái miệng to như chậu máu ra. "Đi!" Lâm Phong vung tay, Hủy Diệt Thần Lôi ngưng tụ lại thành một thanh phi đao linh lung xảo diệu. "Sưu!" Tật Phong Hắc Lang nhanh, Hủy Diệt Thần Lôi còn nhanh hơn. Chỉ trong nháy mắt, phi đao màu vàng đã găm vào mi tâm của Tật Phong Hắc Lang. "Ngao!" Tật Phong Hắc Lang đột nhiên kêu thảm một tiếng. Sau một khắc thân hình to lớn ầm ầm đổ xuống, mà lúc này nó chỉ còn cách Lâm Phong chưa đến 1 mét. Nhìn xác của Hắc Lang to lớn, ánh mắt của Lâm Phong trở nên sáng rực lên một cách đáng sợ. Ban đầu, Lâm Phong còn chưa đạt được trình độ này, nhưng vào thời khắc nguy cấp, chính mình lại làm được. Lâm Phong không ngờ một con Hắc Lang lại có thể khiến dị năng của mình được kiểm soát đến mức tiểu thành, thật quá hoàn mỹ. "Keng, thành công giết Tật Phong Hắc Lang, nhận được 50 ngày tu vi." Ngay lúc này, thông báo của hệ thống vang lên. Thân thể Lâm Phong run lên, chợt đột phá lên Tứ Tinh Chiến Sĩ cảnh! Còn chưa kịp vui mừng thì mấy trăm dị thú đại quân đã giết tới nơi. Dù Tật Phong Hắc Lang đã chết, nhưng vẫn còn 4 con dị thú cấp Lục Tinh đứng đầu. Bốn con dị thú này hung hăng không hề sợ hãi. Lâm Phong đơn giản không còn chạy trốn, linh năng trong cơ thể cấp tốc vận chuyển. Cũng may có hiệu quả Bách Chiến gia trì, linh năng trong cơ thể Lâm Phong đã khôi phục được một phần. "Oanh!" Khi Lâm Phong giang hai tay ra, từng mảng lôi đình từ trên trời giáng xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận