Bắt Đầu Giác Tỉnh Song S Cấp Dị Năng

Chương 1077: Diệt tộc

Chương 1077: Diệt tộc
Làm những chuyện như vậy chỉ khi tâm đủ đoàn kết thì mới có thể thực hiện được, nếu không ở giữa xảy ra vấn đề thì lần hợp tác này không thể nào hoàn thành.
Thực tế, Lâm Phong còn có một vấn đề khá lo lắng, mặc dù bây giờ hắn thấy đại xà và Dã Lang tộc phối hợp rất tốt, nhưng trong lòng hai chủng tộc này lại có rất nhiều tính toán riêng, nhất là Dã Lang tộc, vốn dĩ bọn họ không cam chịu cùng các chủng tộc khác dùng chung địa bàn.
Trước đó bọn họ đã rất đa nghi, mỗi tộc quần đều có quy tắc sinh tồn riêng, không thể nào là thật lòng hợp tác, nhưng cũng không tuyệt đối là kẻ địch.
Hiện tại, đại Xà Tộc và Dã Lang tộc sở dĩ hợp tác với nhau là vì muốn tranh giành thêm nhiều địa bàn hơn. Ở trong khu rừng này, nếu muốn thật sự trở thành Vương Giả thì đôi khi việc hợp tác là điều rất cần thiết.
"Ngưu Lão Bát, chuyện này ngược lại ta đã nói với ngươi rồi, nếu muốn cứu huynh đệ của ngươi ra, còn muốn triệt để giải quyết tên địch nhân kia thì lần hợp tác này là cần thiết, chuyện bên Dã Lang tộc và đại Xà Tộc để ta đi nói."
"Hiện tại đại Xà Tộc đã hoàn toàn đồng ý kế hoạch của ta, chỉ còn Dã Lang tộc có chút do dự, nhưng nếu ta dùng một chút kỹ xảo để thuyết phục thì chắc chắn bọn họ cũng sẽ đồng ý."
"Bây giờ ta sẽ nói rõ chuyện này với ngươi trước, chính ngươi cũng suy nghĩ kỹ, nếu muốn hợp tác, ta sẽ đi nói, còn nếu không đồng ý thì bên ngươi ta sẽ rút lui."
"Ta sẽ tiếp tục dẫn đại Xà Tộc và Dã Lang tộc đi tìm đồng bọn hợp tác khác, dù sao càng nhiều người hợp tác thì thế lực của chúng ta càng lớn, khả năng sinh tồn trong khu rừng này cũng sẽ cao hơn." Lâm Phong nói với Ngưu Lão Bát.
"Đương nhiên là đồng ý rồi, làm sao có chuyện không đồng ý chuyện tốt như vậy được, sao ta có thể không tham gia?"
"Hiện tại ngươi cũng biết, một huynh đệ của ta bị người thần bí bắt đi, việc chính yếu nhất là ta còn không biết người đó thuộc chủng tộc nào."
"Tuy nhiên, người có xích mích với Ngưu Lão Bát cũng chỉ có mấy người đó, nếu bài trừ ra thì rất dễ tìm."
"Chỉ là bây giờ ta không dám hành động thiếu suy nghĩ, dù sao thực lực chỉ có như vậy, rừng rậm này khắp nơi đều nguy hiểm."
"Hiện tại chúng ta vẫn còn ở rìa rừng, nếu muốn vào sâu bên trong, dù mấy chủng tộc chúng ta hợp tác mà còn toàn là một lòng với nhau, chưa chắc đã có thể sống sót."
"Sâu bên trong rừng rậm còn kinh khủng hơn, nơi đó có rất nhiều chủng tộc, cường đại cũng nhiều, chủng tộc ở chung với nhau thì vô số kể."
"Cho nên, hiện tại ta rất đồng ý với kế hoạch ban đầu của ngươi, nếu chúng ta từ rìa rừng từ từ thúc đẩy, có lẽ một ngày nào đó cũng có thể đứng vững ở vòng trong, đến lúc đó tài nguyên cũng sẽ rất nhiều..." Ngưu Lão Bát mơ mộng nói.
"Ngươi nghĩ được như vậy là rất tốt, ngược lại ta đã nói cho ngươi cả lợi và hại rồi, hơn nữa, ngươi là thủ lĩnh một phe, những chuyện khác cần tự ngươi đi nói."
"Dù sao, ngươi tán thành ta, những người khác chưa chắc đã tán thành, vậy nên việc này cần ngươi ra tay."
"Đợi ngươi giải quyết mọi việc ổn thỏa, ta sẽ hẹn thủ lĩnh Dã Lang tộc và thủ lĩnh đại Xà Tộc lại với nhau."
"Mấy người chúng ta gặp mặt rồi bàn kỹ về kế hoạch hợp tác."
"Nhưng mà thời gian không được quá dài, ngươi tự suy nghĩ xem, Ngưu Lão Bát, chuyện của ngươi mới là mấu chốt."
"Nếu bên ngươi không làm được thì kế hoạch sau này của chúng ta căn bản không thể thực thi được, điểm này ngươi phải suy nghĩ kỹ."
"Ngược lại những điều cần nói ta đều đã nói, nên làm ta đều làm, hy vọng ngươi có thể sớm làm tốt, ngược lại ta chắc chắn sẽ không làm ngươi thất vọng." Lâm Phong nói với Ngưu Lão Bát.
"Ngươi nói chuyện cũng đừng quá chắc chắn như vậy chứ, dù gì ngươi cũng phải cho ta chút thời gian suy tính."
"Huống hồ, chuyện này cũng không phải một mình ta, Ngưu Lão Bát, quyết định, chủng tộc ở bên ngoài này có hàng ngàn hàng vạn."
"Nếu muốn lớn mạnh thế lực thì cần ta từng chút từng chút đi thuyết phục, vận động."
"Những việc này đều cần thời gian, không thể nói một tiếng là người khác đều tin ngay được? Nếu như ta có sức hiệu triệu lớn vậy thì ta đã thống nhất cả khu vực bên ngoài này rồi." Ngưu Lão Bát trong lòng có những toan tính riêng, hắn muốn ở chỗ Lâm Phong giành được nhiều ưu thế hơn.
Hắn đang vì mình tranh thủ về sau nhiều quyền lợi hơn, nếu hợp tác thì trong đội nhóm này không thể không có người lãnh đạo, và Ngưu Lão Bát có dã tâm muốn vị trí đó.
Vì hắn biết mình không thể hoàn toàn tin tưởng Lâm Phong, và những chủng tộc khác cũng không thể hoàn toàn tin tưởng mình.
Đây là quy tắc sinh tồn của rừng rậm, không có sự tin tưởng tuyệt đối, cũng không có kẻ địch tuyệt đối.
Nếu hắn thật sự ngây ngốc tin lời Lâm Phong thì về sau khả năng bị diệt tộc rất cao.
Bọn họ đã vất vả lắm mới có được sự phát triển như hiện tại, hơn nữa còn đứng vững được ở vòng ngoài, nếu quá nóng vội thì chắc chắn sẽ lợi bất cập hại.
"Vậy đi, Ngưu Lão Bát, ta cũng biết ngươi nhất thời sẽ không tin ta, nhưng ta cho ngươi một ngày để quyết định."
"Nếu ngươi đã suy nghĩ kỹ, ta sẽ cho ngươi thêm hai ngày để thuyết phục những người khác, ba ngày này ngươi phải nắm chắc cho tốt."
"Nếu ba ngày trôi qua mà ngươi không đưa ra câu trả lời xác đáng thì ta sẽ dẫn đại Xà Tộc và Dã Lang tộc đi tìm mục tiêu hợp tác khác."
"Nhưng ta nói trước cho ngươi biết, nếu bỏ lỡ cơ hội này thì sau này ngươi sẽ không còn nằm trong phạm vi hợp tác của chúng ta, điểm này ngươi phải tự suy nghĩ cho rõ ràng."
"Đến khi về sau hối hận tìm đến ta, lúc đó ta cũng sẽ không nhận ngươi." Lâm Phong lãnh đạm nói.
Lâm Phong dù sao cũng là nhân loại, đương nhiên hắn nhìn ra được Ngưu Lão Bát đang nghĩ gì.
Chỉ là Lâm Phong cũng đã cân nhắc qua chuyện này rồi, nhưng Ngưu Lão Bát thực sự không phù hợp làm người lãnh đạo, hắn không có năng lực đó.
Vậy nên Lâm Phong không thể cho hắn bất kỳ sự đảm bảo nào.
Bởi vì ở trong khu rừng này, Lâm Phong cũng như đang đi trên lưỡi dao, chỉ cần sơ sẩy một chút thôi là sẽ mất mạng.
Nhưng bây giờ không có cách nào khác, hắn nhất định phải cẩn thận từng bước đi, mà thời gian lại không cho phép, hắn không thể cứ mãi quanh quẩn ở vòng ngoài được.
"Chuyện này ta đương nhiên đã biết, không cần ngươi nhắc ta, chỉ là ngươi cũng phải hiểu cho ta."
"Ta, Ngưu Lão Bát, tuy rằng có quan hệ khá tốt với các chủng tộc xung quanh, nhưng mọi người đều hiểu rõ, đây chỉ là mối quan hệ trên mặt, chứ không thực lòng với nhau."
"Bây giờ đột nhiên bắt ta đi nói chúng ta muốn đoàn kết lại, cùng nhau tiến vào vòng trong, ngươi thử nghĩ xem, liệu họ có dễ dàng quyết định như vậy không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận