Bắt Đầu Giác Tỉnh Song S Cấp Dị Năng

Chương 299: Tập kết, đi trước Chúng Thần Sơn (cầu hoa tươi cầu buff kẹo )

"Ha ha, vẫn chưa phải lúc cho hắn biết." Diệp Tôn nói.
Trên thực tế, trong lòng hắn đối với vị kia có chút kiêng kỵ và hoài nghi. Sự tồn tại của Lâm Phong, Diệp Tôn vẫn không hy vọng hắn biết quá nhiều. Nếu không, đối với Lâm Phong, đối với Nhân Tộc đều không phải chuyện tốt.
Phong Mãn Cung cười khổ một tiếng: "Làm như vậy đối với Lâm Phong có phải hơi không công bằng không?"
"Như vậy mới là tốt nhất." Diệp Tôn nói: "Hơn nữa, chuyện của Chiến Vũ Hầu và Lâm Phong là chuyện riêng, chúng ta đừng nhúng vào."
"Cũng đúng." Phong Mãn Cung gật đầu không nói thêm.
"Ngươi nói xem... tên tiểu tử Lâm Phong kia về sau có đi đến nơi khởi đầu không?" Diệp Tôn đột nhiên hỏi.
"Sáu năm linh" Phong Mãn Cung ngẩn người một chút. Sau khi suy nghĩ một chút nói: "Chắc không đến mức vậy đâu?"
"Khó mà nói." Diệp Tôn lộ ra vẻ mặt kín đáo: "Đường về đã là điểm khởi đầu."
Phong Mãn Cung có chút đau đầu. Bất quá, với thực lực của hắn còn chưa tiếp xúc được nhiều lắm đến chuyện nơi khởi đầu. Đối với người và sự ở đó cũng không rõ lắm.
Một lát sau.
"Vậy việc so tài thì sao?" Phong Mãn Cung mặt già đỏ lên nói: "Hay là trực tiếp để tên tiểu tử Lâm Phong kia làm đội trưởng đi!"
"Ý của Lâm Phong thế nào?"
"Lâm Phong không để ý những thứ này." Phong Mãn Cung nói: "Tên kia muốn chừa cho chúng ta chút mặt mũi mà thôi."
Diệp Tôn nghe vậy cười nói: "Vậy thì tự các ngươi quyết định đi."
Thời gian thoáng cái đã qua, trong nháy mắt ba ngày trôi qua. Ba ngày này, Lâm Phong ngoài việc tu luyện thì chính là cùng bốn nàng xem tivi.
Ngày thứ tư.
Lâm Đô thành, trong phủ thành chủ.
Một chiếc giường lớn đủ để dung nạp bảy tám người.
"Lão công, dậy ăn cơm." Ngoài cửa Sở Tiên Nhi chỉ mặc tạp dề vừa cười vừa nói.
Lâm Phong gật đầu.
"Vivi dậy rồi." Lâm Phong ngáp một tiếng rồi nói.
Lăng Vi còn buồn ngủ nói: "A, tốt." Nói liền xốc chăn ngồi dậy.
Đúng lúc này, Nhiễm Hồng Y quấn đồ ngủ đi vào. Thấy vậy cực kỳ hâm mộ nói: "Vóc người của Vivi thật là đẹp."
Lăng Vi đi lên trước không có ý tốt nói: "Có thể nhờ Lâm Phong giúp ngươi chút nha."
"Cút xuống địa ngục đi." Nhiễm Hồng Y mặt đỏ lên.
Hôm nay là hai tỷ muội Sở Tiên Lam vào bếp. Thấy ba người đều dậy, Sở Tiên Lam cao hứng nói: "Các ngươi xem đồ ăn hôm nay ta làm, tuyệt đối ngon ah."
Lâm Phong đã thật lâu không được ăn ngon một bữa cơm. Thấy sắc hương vị đủ cả nhất thời thèm ăn chảy nước miếng. Năm người vừa ăn vừa trò chuyện.
"Lão công, lần này tỷ tỷ Hồng Y là đội trưởng, chúng ta đều phải nghe nàng nha." Lăng Vi nói.
Hôm nay chính là ngày lên đường đến Chúng Thần Sơn. Mấy ngày qua Lâm Phong cũng tham gia hai lần hội nghị và một lần huấn luyện. Cái gọi là huấn luyện, kỳ thực chính là làm quen với nhau sau đó lập kế hoạch chiến đấu.
Lâm Phong cười híp mắt nhìn Nhiễm Hồng Y nói: "Hồng Y, đến lúc đó em nói thế nào thì ta làm theo như thế." Vừa nói vừa cầm một cái bánh bao trên tay.
Nhiễm Hồng Y mặt đỏ lên: "Em đều nghe theo lão công."
Trong bốn người, Nhiễm Hồng Y thực lực mạnh nhất. Thứ nhì là Phong Mãn Cung cùng Sở Thiên Dương, Lộc Thiên. Cho nên đội trưởng cũng dễ dàng công nhận. Còn như đội phó, thì lại trực tiếp cho Lâm Phong. Với chuyện này Lâm Phong cũng không chối từ, dù sao cũng là giết người thôi. Giết thế nào mà không phải là một dạng giết.
Lâm Phong gật đầu nhét bánh bao vào miệng: "Địa Quật bên kia chắc khoảng 5000 người."
Chúng Thần Sơn nằm ở Trấn Hải Hoàng Triều. Hằng năm mỗi khi Chúng Thần Sơn mở ra, các Hoàng Triều xung quanh đều có người đến đây. Trừ cái đó ra, Thần Triều cũng sẽ phái hai vị Thần Ngọc đến. Vừa là giám sát, vừa coi như một kiểu thị uy.
Nhiễm Hồng Y nhét lòng nướng vào miệng nghẹn ngào nói: "Hình như Thần Triều hậu duệ cũng đến 10 người."
"Ồ, bọn họ cũng đến?" Lâm Phong nhíu mày, không biết tên Ultramana kia có đến không. Nếu có thì không chừng có thể lừa gạt cho mình một trợ thủ.
"Lão công, lần này cũng không được khinh địch, trong 5000 người kia có đến 300 chúa tể đó, trong bọn họ rất nhiều người mục tiêu chính là anh." Lăng Vi lau khóe miệng sữa bò lo lắng nói.
"Ừm." Lâm Phong không nói gì thêm.
Chân Võ Thú Hoàng bọn họ hận chính mình đến nghiến răng nghiến lợi. Không cần nghĩ cũng biết, lần này Chúng Thần Sơn chắc chắn không bình yên. Hơn nữa hàng năm bên Địa Quật không chỉ bắt vài ba bá chủ, chúa tể rảnh rỗi. Một vài tinh anh mới là chủ yếu. Giống như lần này, trong 5000 người có hơn 2000 người đều là tinh anh của các đại hoàng triều. Là những người mà bọn họ kỳ vọng cao, sức chiến đấu không thể khinh thường. Thậm chí một vài người có sức chiến đấu có thể so với cường giả nhân loại.
"Lần này các ngươi đều phải cẩn thận một chút." Sở Tiên Nhi đôi mắt đẹp nhìn Lâm Phong ba người nói. Nàng và Sở Tiên Lam không có cơ hội đi, nhưng lo lắng thì chắc chắn có.
"Đúng đó, đặc biệt là tỷ Vivi phải cẩn thận hơn." Sở Tiên Lam nói.
Chúng Thần Sơn là một nơi đại hỗn chiến chân chính, tông sư ở bên trong cũng phải cẩn thận mới được.
"Yên tâm." Lăng Vi lau sữa bò trên khóe miệng Sở Tiên Lam nói: "Muội ngốc, có Lâm Phong ở đây rồi."
Sau khi ăn xong.
"Lam Lam nấu ăn giỏi quá!" Lâm Phong giơ ngón tay cái lên: "Cháo cá muối uống ngon, rất tươi."
"Còn cái bánh nướng này, thật là thơm, ta đã ăn hết 8 cái." Lăng Vi cũng khen: "Lòng nướng và trứng muối làm cũng ngon nữa."
"Trong đồ ăn Lam Lam chắc có bỏ thiên linh thảo hả! ta ăn hai quả trứng muối mà cảm giác thực lực cũng tăng lên một chút ah."
"Ta thích nhất món rau xào kỳ hoa cỏ."
Sở Tiên Lam bị khen có chút ngượng ngùng. Chống hai tay lên hông nói: "Hì hì, lần sau ta sẽ cố gắng hơn."
Sở Tiên Nhi thấy mọi người ăn gần xong, liền lấy sữa bò ra.
"Nào, mọi người uống thêm chút sữa bò, làm đẹp."
Lâm Phong nói: "Sữa bò hồng lĩnh này là hàng cực phẩm ở Địa Quật, mấy năm nay bị giết gần hết rồi."
"Lần sau giết một con bá chủ bò sữa hồng lĩnh để Lam Lam làm thịt bò cho chúng ta ăn."
Mấy người xoa xoa bụng nhỏ, đều cảm giác không thể uống thêm được nữa. Nhưng vẫn là ngoan ngoãn uống hết. Một bữa điểm tâm hoàn mỹ kết thúc...
Buổi trưa.
Lâm Phong cùng Nhiễm Hồng Y, Lăng Vi chuẩn bị vào Địa Quật. Lần này mọi người đều từ Địa Quật đại học Ma Đô tiến vào.
Đang chuẩn bị ra cửa, Nhiễm Hồng Y nhìn đùi Lăng Vi nói: "Vivi, em dính sữa bò lên rồi."
Lăng Vi giật mình, vội vàng rút giấy ăn lau sữa bò đi.
Bên ngoài thông đạo Địa Quật thứ hai Ma Đô. Thấy ba người Lâm Phong sóng vai đi đến, không ít người đều chào hỏi. Trong đội ngũ 50 người này, Lâm Phong biết không phải ít.
Diêu Khải Thiên, Giang Sơn, Chu Bình Sơn, Tần Chấn Sơn, còn có gia chủ Ngô gia Ngô Tiểu Vi ở Trung Thành, và ba ba của Tiêu Phong Vân chủ tịch HĐQT tập đoàn công cụ vũ khí thần Tiêu Đằng.
Ngoài bọn họ ra còn có một vài người phụ trách võ quán, cùng cường giả quân đội.
"Người vẫn chưa đủ, mọi người đợi chút." Nhiễm Hồng Y đã là đội trưởng liền bắt đầu làm việc. Lúc này chỉ có 39 người, còn thiếu 11 người.
Không đợi bao lâu, Sở Thiên Dương, Phong Mãn Cung và Lộc Thiên ba người bạn tốt của nhau cũng đến. Sở Thiên Dương thấy vậy liền cười híp mắt nói: "Mọi người đã ăn no chưa?"
Tỷ lệ tử vong ở Chúng Thần Sơn rất cao, cho nên nhiều người đều đùa rằng nên ăn một bữa no bụng trước khi đi.
Lâm Phong nói: "Ăn rất no rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận