Bắt Đầu Giác Tỉnh Song S Cấp Dị Năng

Chương 409: Nhiều vấn đề nhiều a (cầu hoa tươi cầu đánh thưởng )

Chương 409: Nhiều vấn đề quá (cầu hoa tươi cầu đ·á·n·h giá)
Năng lực của hắn cũng không phải mạnh cho lắm, cho nên địa vị của Ngưu Đầu Nhân này cũng không cao. Mặc dù nói cấp bậc của hắn tương đối cao, nhưng vì năng lực không tốt, nên trong đám Ngưu Đầu Nhân không mấy ai nguyện ý thật lòng qua lại với hắn. Thế mà, Ngưu Lão Đại lại có thể chấp nhận Ngưu Tiểu Thất, điều này làm Lâm Phong tương đối kinh ngạc, bởi vì năng lực của Ngưu Lão Đại có lẽ là mạnh nhất trong số những người này. Người thứ hai là Ngưu Lão Bát, hiện tại Ngưu Lão Bát đang muốn tới đây, nên hiện tại sự sùng bái của Ngưu Tiểu Thất đối với Lâm Phong cũng không làm Lâm Phong hôn mê đầu óc, bởi vì việc một người sùng bái kẻ mạnh là rất bình thường.
"Ta có tính là lợi h·ạ·i gì đâu, ta cũng chỉ vì thời gian tu luyện dài hơn các ngươi một chút mà thôi!" Chỉ có Lâm Phong tự mình biết thời gian tu luyện của mình dài bao nhiêu, hắn mỗi ngày đều nghiêm túc tu luyện. Hơn nữa, Lâm Phong cũng rất coi trọng chuyện tu luyện, cho nên năng lực của hắn không phải là tự dưng mà có.
Những lời hời hợt của Lâm Phong, sau khi Ngưu Tiểu Thất nghe xong, hắn càng thêm sùng bái Lâm Phong. Hắn không ngờ Lâm Phong lại nhận thức bản thân mình tỉnh táo đến vậy. Lâm Phong cảm thấy thực ra cái này cũng không có gì, vì hắn thật sự không cảm thấy năng lực của mình mạnh đến đâu. Hắn ở Chúng Thần Sơn nhận được quá nhiều thu hoạch ngoài ý muốn, mới khiến hắn đạt được thân phận Tông Sư Bát Tinh như hiện tại. Có lẽ hiện tại không ai biết thân phận Tông Sư Bát Tinh của Lâm Phong, nhưng Lâm Phong tự mình biết, hắn đã bỏ ra rất nhiều để có được thân phận này. Mặc dù nói khi tiến vào phủ đệ thần bí này, hắn có được một vài năng lực, nhưng đồng thời, tâm lực của hắn cũng tiều tụy. Nếu không có Thần Thú Hống làm bạn lúc trước, hắn còn chưa chắc có thể đi được xa đến thế này. Sau khi có Thần Thú Hống làm bạn, Lâm Phong mới cảm thấy hiện tại hắn thực sự có người đồng hành. Nếu không có Thần Thú Hống, có lẽ hắn đã nghĩ rằng chỉ có một mình mình không thể bước ra khỏi thế giới này. Bởi vì thế giới này thực sự quá cô đơn, nếu lúc đó hắn có một chút lòng tham, ở lại cái nơi có cửa linh lực đó lâu thêm, có lẽ bây giờ hắn đã không thể đến được nơi này. Vì nghĩ cách cứu viện Lộc Thiển bọn họ, Lâm Phong đã thực sự hy sinh rất nhiều. Mặc dù nói có một chút hy sinh, nhưng hắn không hối hận, điều duy nhất hắn lo lắng hiện tại là khi nào mới có thể đột phá được bình chướng hiện tại, tiến vào thế giới của Lộc Thiển bọn họ.
"Ân nhân, tại sao ngài lại tiến vào thế giới này?" Ngưu Tiểu Thất hỏi Lâm Phong, hắn đã vào thế giới này như thế nào, vì sao hắn lại đến thế giới này. Ngưu Tiểu Thất và Ngưu Lão Đại đến đây vì muốn tìm kiếm năng lực và bảo vật, hắn không cho rằng Lâm Phong chỉ đến đây để tìm bảo vật trong thế giới này. Hơn nữa, điều Ngưu Tiểu Thất tò mò nhất là, vì sao ân nhân này lại một mình tiến vào thế giới này mà không có bạn đồng hành? Ngưu Tiểu Thất thật sự rất hiếu kỳ.
Ngưu Lão Đại cảm thấy Ngưu Tiểu Thất có quá nhiều câu hỏi, hắn không muốn nhìn thấy Ngưu Tiểu Thất như vậy nữa. Nhưng hắn cũng biết hiện tại hắn có mở miệng ngăn lại Ngưu Tiểu Thất thì cũng đã muộn, vì lời Ngưu Tiểu Thất đã nói ra rồi. Hơn nữa, tính cách này của Ngưu Tiểu Thất đâu phải mới một hai ngày. Ngưu Lão Đại vừa để ý đến việc sau khi Ngưu Tiểu Thất đến, chỉ còn lại Ngưu Lão Bát, hắn đang quan tâm đến tình hình của Ngưu Lão Bát và bọn vô lại trâu. Không ngờ mới một lát sau, Ngưu Tiểu Thất lại hỏi nhiều vấn đề như vậy. Điều này làm Ngưu Lão Bát nhìn Lâm Phong cũng hơi x·ấ·u hổ, hắn không biết nên giải thích thế nào với Lâm Phong. Cái tên Ngưu Tiểu Thất này vốn dĩ như vậy, có chút ngây thơ và giống như một đứa trẻ. Vì thế, những câu hỏi của Ngưu Tiểu Thất thực sự khó t·r·ả lời đối với cả Ngưu Lão Đại, vì hắn cũng không biết phải t·r·ả lời ra sao. Ngưu Lão Đại chỉ có thể ngượng ngùng nhìn Lâm Phong.
Lâm Phong thấy vẻ mặt này của Ngưu Lão Đại, cũng biết Ngưu Lão Đại có chút khó xử, thực ra Ngưu Lão Đại không cần làm khó hắn, biết Ngưu Lão Đại vốn dĩ là không có công phu để ý đến Ngưu Tiểu Thất. Sau khi Ngưu Tiểu Thất đến đây, niềm vui của Ngưu Lão Đại không phải là giả. Đồng thời, hắn cũng biết nếu Ngưu Lão Bát bọn họ đến được, Ngưu Lão Bát có lẽ sẽ còn cao hứng hơn, vì đám Ngưu Đầu Nhân này đều đã đến rồi, sau lưng Ngưu Lão Đại lại có thêm người. Niềm vui của Lão Đại không phải là giả, đồng thời hắn cũng bất đắc dĩ với Ngưu Tiểu Thất. Hắn chỉ có thể dùng ánh mắt ám chỉ Lâm Phong, bảo Lâm Phong đừng chấp nhặt với Ngưu Tiểu Thất.
"À, ta cũng đến tìm kiếm năng lực, thấy năng lực trong phủ đệ này khá nhiều nên vào xem thử!" Sau khi Ngưu nghỉ một lát, Lâm Phong cũng không tiện không t·r·ả lời, hiện tại bọn họ xem như là đồng minh trên một chiến tuyến, nên Lâm Phong phải t·r·ả lời vấn đề của Ngưu Tiểu Thất. Nếu không t·r·ả lời thì có vẻ hơi bất lịch sự, mà bây giờ hắn cũng không có việc gì khác, t·r·ả lời một chút cũng chẳng sao. Ngưu Tiểu Thất còn muốn hỏi những vấn đề khác, liền bị Ngưu Lão Đại kéo qua, Ngưu Lão Đại biết nếu cứ nói chuyện ở chỗ này, Ngưu Tiểu Thất sẽ cảm thấy rất lúng túng.
"Đừng có luyên thuyên nữa, tranh thủ xem Lão Bát bọn họ thế nào, nhắc nhở bọn Lão Tam chú ý an toàn!" Ngưu Lão Đại kéo Ngưu Tiểu Thất đi rồi bảo Ngưu Tiểu Thất nhìn Ngưu Lão Bát, Ngưu Tiểu Thất cho rằng việc này chẳng cần thiết, vì Ngưu Lão Bát chỉ còn mấy bước nữa là đến nơi rồi, với lại Ngưu Lão Bát còn có vô lại trâu, năng lực của bọn họ cũng không yếu. Ngưu Tiểu Thất vẫn là người yếu trước mặt bọn họ, nhưng Ngưu Lão Đại vẫn muốn Ngưu Tiểu Thất nhìn chằm chằm vào chỗ đó.
"Ta còn có chuyện muốn hỏi ân nhân mà, ngươi kéo ta đi làm gì?" Sau đó hắn vừa nói vừa nhìn Lâm Phong, hắn muốn hỏi Lâm Phong một số vấn đề khác. Nếu ân nhân lợi h·ạ·i như vậy, chắc chắn trên người ân nhân sẽ có rất nhiều chuyện hắn muốn biết. Vì vậy, Ngưu Tiểu Thất đang nhìn chằm chằm Lâm Phong và muốn hỏi Lâm Phong vài vấn đề. Ngưu Tiểu Thất có chút bất mãn, Ngưu Lão Bát kéo hắn đi, hắn cảm thấy còn chuyện chưa hỏi xong Lâm Phong. Hỏi xong những câu hỏi phía sau, Ngưu Lão Đại có kéo hắn đi cũng là chuyện bình thường, nhưng hắn còn chưa hỏi hết vấn đề. Thấy Ngưu Tiểu Thất như vậy, Ngưu Lão Đại cũng không dám thả lỏng, hắn giữ chặt Ngưu Tiểu Thất, không cho Ngưu Tiểu Thất đến gần Lâm Phong.
Hiện tại, Ngưu Lão Đại cũng cảm thấy bất đắc dĩ, không còn cách nào, đôi khi Ngưu Tiểu Thất rất đơn thuần như một đứa trẻ, thực ra Ngưu Tiểu Thất là người không có tâm cơ nhất, Ngưu Lão Đại biết điều đó. Lâm Phong liếc thấy Ngưu Tiểu Thất, hắn cũng không dám nhìn thẳng Ngưu Tiểu Thất. Hắn biết nếu ánh mắt hắn và Ngưu Tiểu Thất chạm nhau, Ngưu Tiểu Thất nhất định sẽ hỏi hắn nhiều vấn đề hơn nữa. Cho nên bây giờ Lâm Phong mỉm cười nhìn Ngưu Lão Bát bọn họ, hắn cũng không dám nhìn Ngưu Tiểu Thất. Lâm Phong không phải không dám t·r·ả lời câu hỏi của Ngưu Tiểu Thất, mà là hắn biết, một khi trêu chọc Ngưu Tiểu Thất thì sau này hắn sẽ phải đối mặt với sự oanh tạc liên tục bằng những câu hỏi của Ngưu Tiểu Thất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận