Bắt Đầu Giác Tỉnh Song S Cấp Dị Năng

Chương 966: Cá lớn nuốt cá bé

Chương 966: Cá lớn nuốt cá bé "Ta đã dựa theo ước định giữa chúng ta thả ngươi rời đi, ngươi có thể rời khỏi nơi này, ta mừng cho ngươi, thế nhưng ngươi đừng quên nơi đây còn có ta tồn tại đấy."
Giọng nói của tu rắn từ phía dưới truyền ra, hắn tuy là không cam lòng, thế nhưng hắn cũng không có cách nào khống chế Lâm Phong ở cái nơi này, cho nên trong lòng hắn vô cùng khó chịu, hắn hy vọng Lâm Phong có thể cho hắn một cơ hội.
Thế nhưng hắn cũng hiểu rõ cơ hội này cũng không phải dễ dàng có được, đồng thời hắn cũng biết ý thức được giữa mình và Lâm Phong vẫn có sự khác biệt nhất định.
"Yên tâm đi, nếu ta có thể rời khỏi nơi này, ta nhất định sẽ tìm mọi cách thông báo cho những sinh vật khác, nói nơi đây còn có một ngươi, nhưng nếu ngươi đi ra ngoài thì đối với chúng có thể là một mối nguy, chúng sẽ không dễ dàng an tâm."
Lâm Phong hiểu ý của tu xà, tu xà đang nhắc nhở Lâm Phong, nếu như nói sau khi Lâm Phong rời đi nhất định phải tìm mọi cách thông báo cho những sinh vật khác rằng, ở cái rãnh to này còn có một con tu xà.
Thế nhưng Lâm Phong cũng hiểu tu xà vô cùng tàn nhẫn, nếu như tu xà có thể rời khỏi đây, tu xà chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua cho đồng loại của mình.
Bởi vì những đồng loại kia đối với tu xà mà nói, tu xà đã biết rõ sự tồn tại của bọn chúng, tu xà cũng có động cơ.
Thế nhưng đối với Lâm Phong, Lâm Phong phải nhắc nhở tu xà, nếu tu xà muốn đối phó những sinh vật nhỏ kia, Lâm Phong tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho hắn, bởi vì những con sóc nhỏ kia hết sức đáng thương.
"Chuyện này ngươi không thể nhúng tay vào được, bởi vì mạnh được yếu thua là quy luật tự nhiên!"
Lời nói này của tu rắn khiến Lâm Phong ý thức rõ ràng tu xà thật sự tàn nhẫn hơn so với hắn tưởng tượng một chút, nhưng đây đúng là sự thật. Quy luật tự nhiên chính là cá lớn nuốt cá bé, nếu như Lâm Phong cưỡng ép phải thay đổi thì cũng không thể được.
Cho nên trong lòng Lâm Phong có ý định, để tu xà ở đây ngây ngô đi, nếu như tu xà dễ dàng đi ra, biết đâu lại gây thương tổn đến ai đó. Nếu tu xà muốn trở thành tay sai của nhím nhân và Thần Tướng, Lâm Phong cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua cho hắn.
Cho nên đối với Lâm Phong, trong lòng hắn rõ ràng tu xà muốn làm gì, nhưng hắn cũng biết chuyện này không hề đơn giản như hắn nghĩ.
"Đúng vậy, đây là quy luật tự nhiên, nhưng ngươi cũng đừng quên tự nhiên vẫn sẽ dành tặng lại cho những sinh vật hiền lành."
Lâm Phong nói với tu xà như vậy, tu xà cũng hiểu Lâm Phong không tán thành việc nàng làm như thế.
Thế nhưng mọi chuyện không phải là tuyệt đối, Lâm Phong không thể ngày nào cũng ở đây trông chừng hắn, đồng thời tu xà cũng cần chút năng lượng để duy trì sinh mệnh.
Hắn sở dĩ bây giờ có thể bình an vô sự sống ở đây, cũng bởi vì hắn đã từng đi ra ngoài kiếm ăn, ở bên ngoài chiếm được một số lợi lộc, nhưng không may hắn ở bên ngoài gặp phải nhím nhân và Thần Tướng.
"Ngươi nói cũng đúng, giữa chúng ta tuy là có bất đồng quan điểm, nhưng mọi việc chính là như vậy, nếu ngươi muốn khống chế ta thì ở đây canh chừng ta, nhưng nếu ngươi không ở đây trông ta, sự tình cũng không thể phát triển theo ý ngươi tưởng tượng được."
Tu xà cố gắng biểu đạt ý nghĩ của mình, tất cả mọi chuyện hắn thấy cũng sẽ không đơn giản như Lâm Phong nghĩ.
Hắn cũng không thể thật sự cứ làm theo suy nghĩ của Lâm Phong, bởi vì đối với hắn, những sinh vật này cũng rất quan trọng.
Cho nên đối với tiểu tử này mà nói, hắn biết mình cần gì, hắn không thể làm theo suy nghĩ của Lâm Phong.
"Đúng là vậy, vậy chúng ta tạm biệt nhau đi, nếu như ngươi thật sự cần ta vào ngày nào đó, hoặc ngươi thực sự gặp phải vấn đề gì, thì cứ nhớ đến ta."
Lâm Phong hiểu rõ về mình, cũng như những gì mình có thể làm, hắn cũng hiểu tu xà dựa dẫm vào hắn rất nhiều so với hắn tưởng tượng.
Hắn không ngờ tu xà lại ký thác mọi hy vọng lên người hắn, cho nên đối với hắn, hắn biết, mình không thể yêu cầu tu xà làm gì cả.
Tất cả mọi chuyện đã đến tình cảnh này, kỳ thực đối với Lâm Phong mà nói, Lâm Phong cảm thấy rất may mắn.
Lâm Phong dễ dàng thoát khỏi ràng buộc của tu rắn, tu xà cũng biết Lâm Phong có năng lực nhất định, thế là đủ rồi.
Cho nên mọi chuyện đã giải quyết dễ dàng như vậy, đối với Lâm Phong, hắn vẫn không nghĩ giữa họ lại có thể dễ dàng giải quyết vấn đề như thế.
"Đương nhiên, ta sẽ nghĩ đến ngươi, mọi chuyện cũng sẽ không khó khăn như ngươi nghĩ."
Âm điệu của tu xà có vẻ rất nhanh nhẹn, nhưng hắn có chút cầu khẩn, đối với hắn, hắn hiểu Lâm Phong muốn nói gì.
Đồng thời hắn cũng hiểu Lâm Phong thực sự muốn hắn rời đi như vậy, nhưng đối với tu xà, tu xà vẫn hy vọng có thể ở lại, nhưng Lâm Phong không đồng ý.
Điều này khiến hắn rất không hài lòng, nhưng hắn cũng không phải đối thủ của Lâm Phong, hắn muốn ép buộc giữ Lâm Phong ở lại là không thể.
Lâm Phong chào từ biệt tu xà rồi tiếp tục dùng năng lực tiến về phía trước, hắn đoán đồng đội của mình ở phía trước không xa, vì hắn biết đồng đội mình có năng lực thế nào.
Hắn hiểu rõ năng lực của đồng đội, Lâm Phong đi thêm một đoạn thì nghe thấy tiếng người nói chuyện, chưa đi được bao xa, hắn đã nghe thấy đối phương nói.
"Ngưu Lão Bát, ngươi có thể cẩn thận một chút, nếu các ngươi bị thương thì chúng ta không có cách nào cứu các ngươi, Lâm Phong bây giờ còn chưa đuổi theo đâu!"
Người nói có vẻ là Ngưu Tiểu Thất, Ngưu Tiểu Thất không đồng tình việc mọi người cứ vậy bỏ Lâm Phong lại, cho nên hắn rất bất mãn với việc mọi người làm như vậy.
Nhưng mọi chuyện đã xảy ra, vậy thì hắn cũng không cần phải tranh cãi với mọi người về chuyện này, hắn chỉ hy vọng mọi người nhanh chóng nói rõ ràng mọi chuyện.
Nhưng đối với hắn, hắn cũng biết mình không thể đối đầu với mọi người, đồng thời hắn cũng hiểu đây là ý của Lâm Phong.
Cho nên khi làm việc này, phần lớn thời gian hắn đều bất mãn, Ngưu Lão Bát ở phía trước tiếp tục tiến bước, hắn biết Ngưu Lão Bát đang thăm dò đường cho bọn họ.
Người đi sau Ngưu Lão Bát có vẻ như Lộc Thiên, hắn dùng năng lực đi sau Ngưu Lão Bát, bởi vì hắn chưa đi con đường này bao giờ, nên rất cẩn thận.
Nhưng trái cây trên cây vẫn liên tục rơi xuống bên cạnh họ.
"Phải cẩn thận trái cây rơi trên cây, trái cây này có tính ăn mòn, không tin các ngươi có thể thử."
Bạn cần đăng nhập để bình luận