Bắt Đầu Giác Tỉnh Song S Cấp Dị Năng

Chương 251: Thời Quang Thiên Chung Lâm Phong thời gian dị năng (cầu hoa tươi cầu buff kẹo )

Chương 251: Thời Quang Thiên Chung, Lâm Phong có được dị năng thời gian (cầu hoa tươi, cầu buff kẹo)
Tinh Mộng Ly chỉ cảm thấy bốn phía ánh bạc biến thành từng đạo giống như sao băng. Ngoài cái đó ra, cảm giác hoảng sợ tột độ. Chợt không nhịn được cúi đầu nhìn thoáng qua, sắc mặt ửng đỏ.
"Oanh!"
Khi Lâm Phong đuổi theo Thần Đình, Thần Đình lệnh cắm thẳng vào trong vòng xoáy bạc phía trước! Lâm Phong vội vã dừng lại, ánh mắt nhìn vào trong Tuyền Qua Nhãn ánh bạc rực lên. Đúng lúc muốn lên tiếng thì tiếng hệ thống vang lên!
"Keng, kiểm tra đo lường được chí bảo thuộc tính thời gian, kí chủ nếu thu thập đủ số lượng nhất định sẽ kích hoạt dị năng thời gian."
"Dị năng thời gian!"
Tim Lâm Phong trong nháy mắt đập rộn lên. Ý tứ là trên thế giới này còn có những chí bảo thuộc tính thời gian khác? Vậy nếu ta thu thập đủ chẳng phải là có được dị năng thời gian mạnh nhất lịch sử? Nghĩ vậy, Lâm Phong siết chặt bàn tay, khiến Tinh Mộng Ly đau đến nhíu mày. Lâm Phong lúc này mới phản ứng được, vội buông Tinh Mộng Ly ra. Tinh Mộng Ly xoa xoa chỗ bị nắm nói: "Chủ nhân, đây chính là khu vực trung tâm của lĩnh vực thời gian phải không?"
Lâm Phong gật đầu, kích động trong lòng không ngừng. Dị năng thời gian! Điều này thật không dám nghĩ. Xem ra những thần vương kia tranh giành đồ đạc chính là bản nguyên thời gian này.
"Thạch Chùy!"
"Vấn đề là làm sao bắt được nó đây?" Lâm Phong lẩm bẩm.
Đúng lúc đang đau đầu thì vòng xoáy bạc trước mặt đột nhiên mở rộng. Đồng tử Lâm Phong hơi co lại, vừa muốn tránh né thì trong nháy mắt đã bị vòng xoáy bao phủ. Ngay sau đó, Lâm Phong cùng Tinh Mộng Ly đồng thời bị hút vào bên trong vòng xoáy.
"Ông!"
Một âm thanh hư vô vang lên. Chợt, Lâm Phong nhìn thấy một chiếc đồng hồ kiểu dáng cổ xưa, toàn thân tỏa ra ánh bạc lưu quang!
"Thời Quang Thiên Chung!"
Nhìn thấy chiếc chuông đó, thân thể mềm mại của Tinh Mộng Ly run lên, trong đôi mắt đẹp ánh lên sự rực rỡ chói mắt!
"Thời Quang Thiên Chung?"
Lâm Phong hỏi: "Ngươi biết nó?"
Tinh Mộng Ly kích động vội vàng gật đầu: "Chủ nhân, Thời Quang Thiên Chung này ta từng thấy trong một cuốn sách cổ. Nghe nói nó thuộc về một Thần Triều Thượng Cổ. Lúc đó không nghĩ đó là thật, không ngờ..."
Lâm Phong nhìn Thời Quang Thiên Chung lớn chừng trái bóng rổ, trong mắt ánh lên vẻ hưng phấn. Nhưng khi Lâm Phong vừa tiến đến định bắt lấy nó, đột nhiên phát hiện khoảng cách giữa mình và Thời Quang Thiên Chung dường như không đổi!
"Kỳ lạ..."
Lâm Phong lẩm bẩm một câu, chợt tăng tốc. Nhưng dù Lâm Phong tăng tốc thế nào thì vẫn không thể tới gần Thời Quang Thiên Chung, giống như nó đang di chuyển rất nhanh, hơn nữa còn giữ một tốc độ đồng đều với Lâm Phong.
"Tinh Mộng Ly, ngươi thử xem."
Lâm Phong nói.
Tinh Mộng Ly gật đầu, lập tức tăng tốc. Kết quả vẫn giống vậy.
"Có chút cổ quái."
Lâm Phong lắc đầu. Thời gian, quá mức huyền ảo, Lâm Phong cũng không rõ vì sao. Đang khi suy nghĩ, Lâm Phong đột nhiên hai mắt tỏa sáng. Ngay lập tức, Lâm Phong vung tay. Dị năng pháp tắc không gian được khởi động. Một khắc sau, Lâm Phong phát hiện khoảng cách giữa mình và Thời Quang Thiên Chung dường như có chút gần hơn!
"Quả nhiên, không gian vẫn có chút tác dụng!"
Lâm Phong mừng rỡ. Tuy chỉ kéo gần được một chút, nhưng dù sao cũng tốt hơn lúc trước. Tiếp đó, dưới sự điều khiển của Lâm Phong, khoảng cách giữa Thời Quang Thiên Chung và Lâm Phong càng lúc càng gần. Lâm Phong vẫn giữ sự kiên trì, không hề cảm thấy sốt ruột. Thời gian từng giờ từng phút trôi qua. Lâm Phong không biết đã trôi qua bao lâu. Tinh Mộng Ly ăn mặc chỉnh tề đứng bên cạnh tò mò nhìn. Theo thời gian trôi, khoảng cách giữa Thời Quang Thiên Chung và Lâm Phong càng gần hơn. Đồng thời, Lâm Phong cũng thấy Thần Đình lệnh đang bị Thời Quang Thiên Chung cắn nuốt. Thần Đình lệnh giống như đói khát đang hòa làm một với Thời Quang Thiên Chung, trông có chút khôi hài.
"Bắt được ngươi rồi!"
Không biết đã bao lâu trôi qua, Lâm Phong vươn tay chụp một cái. Nhất thời, Thời Quang Thiên Chung bị Lâm Phong tóm được trong tay. Lâm Phong còn chưa kịp vui mừng thì đột nhiên Thời Quang Thiên Chung trở nên ảm đạm không ánh sáng! Một khắc sau, ánh bạc xung quanh Lâm Phong cùng Tinh Mộng Ly hoàn toàn biến mất.
"Cái này?"
Sắc mặt Lâm Phong hơi biến đổi. Hắn đột nhiên phát hiện, lĩnh vực thời gian ở đây không còn! Ánh mắt Lâm Phong chợt trầm xuống: "Không đúng, thời gian không phải biến mất, mà là chuyển thành một trạng thái chúng ta không thể nào hiểu được."
Còn Lâm Phong thì ngược lại không có gì thay đổi.
"Chẳng lẽ là do ba dị năng của ta?"
Lâm Phong lẩm bẩm. Ba dị năng của hắn phẩm chất cực cao. Cho dù thời gian có thần bí khó lường, nhưng có ba dị năng làm cơ sở, Lâm Phong hầu như không bị ảnh hưởng gì.
"Chủ nhân..."
Mặt Tinh Mộng Ly biến sắc, Lâm Phong nhíu mày. Chỉ thấy thân thể mềm mại của Tinh Mộng Ly cấp tốc mờ đi. Nháy mắt sau, một Tinh Mộng Ly khác xuất hiện.
"Tàn ảnh thời gian!"
Lâm Phong trợn to mắt. Đúng lúc Lâm Phong cho rằng mình không bị ảnh hưởng gì thì Thời Quang Thiên Chung trong tay lại biến mất!
"Ngọa Tào!"
Lâm Phong phát hiện Thời Quang Thiên Chung lại quay về vị trí cũ. Nhất thời, Lâm Phong tức đến muốn chửi má nó. Cùng lúc đó, hai Tinh Mộng Ly kia lại hợp lại thành một. Tinh Mộng Ly thở phào nhẹ nhõm.
"Ta còn không tin."
Lâm Phong nói rồi vung tay lên.
"Oanh!"
Nhất thời không gian xung quanh Thời Quang Thiên Chung cấp tốc sụp đổ. Ngay sau đó không gian bắt đầu rung động. Trong sự rung động này, Thời Quang Thiên Chung cấp tốc di chuyển về phía Lâm Phong. Nhưng ngay lập tức, Thời Quang Thiên Chung lại trở về vị trí cũ! Lâm Phong suýt chút nữa thì chửi thề.
"Ta hiểu rồi."
Một lúc sau, Lâm Phong lẩm bẩm nói. Đây chính là năng lực hồi tưởng thời gian tương tự. Lúc trước hắn chạy nhanh, hoặc dùng dị năng không gian mang tới kỳ thực đều đúng, nhưng Thời Quang Thiên Chung có thể hồi tưởng lại khoảnh khắc trước đó. Giống như Tinh Mộng Ly vừa tạo tàn ảnh thời gian vậy. Nhìn hơi thở ngưng tụ thành sương, rõ ràng là sau đó mới có.
"Cái này có chút nhức đầu."
Lâm Phong ngồi xuống đất trầm ngâm. Tinh Mộng Ly thấy vậy đưa ra ý kiến của mình: "Chủ nhân, nếu không thể đối kháng thời gian, hay chúng ta thuận theo tự nhiên?"
"Thuận theo tự nhiên?"
Lâm Phong nhíu mày hỏi: "Thế nào là thuận theo tự nhiên?"
"Có thể, dù Thời Quang Thiên Chung có thể hồi tưởng về trước thì sao?"
Tinh Mộng Ly nói: "Có lẽ lúc đó nó sẽ tự động xuất hiện trong tay chủ nhân."
Lâm Phong lắc đầu. Nếu thực sự như vậy thì tốt. Suy nghĩ một lát, trong lòng Lâm Phong đã có chủ ý. Cho đến tận giờ, Lâm Phong vẫn còn một năng lực chưa dùng đến, đó chính là Không Gian Na Di! (sao tốt) Dù sao thì cái Thời Quang Thiên Chung này nhất định phải lấy được. Nếu không thì cũng sẽ bị vây trong thời gian.
"Tinh Mộng Ly, ngươi lại đây."
Lâm Phong ngoắc tay. Tinh Mộng Ly hơi đỏ mặt: "Chủ nhân, còn, lại tiếp sao?"
Lâm Phong đổ mồ hôi: "Không phải!" Nói rồi kéo Tinh Mộng Ly sát vào người mình. Tinh Mộng Ly trong lòng ngại ngùng, nghĩ thầm chủ nhân thực biết trêu người. Nhưng ngay sau đó, Tinh Mộng Ly đột nhiên biến mất.
"Ông!"
Sau khi Lâm Phong thi triển Không Gian Na Di, Tinh Mộng Ly lập tức đổi chỗ với Thời Quang Thiên Chung.
"Có thể dùng!"
Mắt Lâm Phong ánh lên sự vui mừng, trong nháy mắt chộp lấy chiếc chuông thời gian, rồi lập tức nhét vào trong không gian mang theo người.
"Ha ha, thắng rồi!"
Lâm Phong thấy vậy mừng rỡ. Nhưng lập tức Lâm Phong không cười được nữa, bởi vì Thời Quang Thiên Chung lại quay về vị trí cũ. Mà Tinh Mộng Ly cũng tự nhiên trở lại.
"Xem ra, vẫn phải dùng không gian của hệ thống."
Lâm Phong lẩm bẩm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận