Bắt Đầu Giác Tỉnh Song S Cấp Dị Năng

Chương 377: Cơ quan pháp trận (cầu hoa tươi cầu đánh thưởng )

Chương 377: Cơ quan pháp trận (cầu hoa tươi, cầu đánh thưởng)
Lâm Phong hắn liền trốn ở sau cây nhìn lấy những tên Ngưu Đầu Nhân kia. Những tên Ngưu Đầu Nhân ở giữa, những kẻ lúc trước tâm tình tương đối kích động, hiện tại đều đang thở gấp hắc khí. Cái luồng hắc khí kia theo hô hấp của bọn chúng từ từ bay lên trời không, Lâm Phong thấy vô cùng rõ ràng, cũng không biết những tên Ngưu Đầu Nhân kia có thể thấy loại tình huống này hay không. Ngược lại Lâm Phong là có thể thấy được những điều đó, trong lòng Lâm Phong nghĩ thầm, có thể là do năng lực trên người hắn bây giờ mà ra. Hắn hấp thu rất nhiều linh lực, hiện tại linh lực trên người hắn dồi dào, hơn nữa ánh mắt của hắn cũng so với trước kia tốt hơn rất nhiều. Hiện tại ánh mắt Lâm Phong có thể thấy rõ rất nhiều thứ, cho dù là những hạt bụi nhỏ bé hắn đều có thể thấy được. Cho nên bây giờ Lâm Phong có thể thấy những luồng hắc khí kia cũng không phải là chuyện gì ngoài ý muốn. Ngược lại là Ngưu lão Bát, Ngưu lão Bát tuyệt đối là kẻ thông minh nhất trong đám Ngưu Đầu Nhân này. Hắn tuy nói khả năng không thấy được những luồng hắc khí kia, nhưng Ngưu lão Bát lại có thể cảm nhận được nơi đó có gì đó không phải bình thường.
“Đại ca, chúng ta bây giờ phải làm sao? Ở nơi đó có thể có đồ vật đặc thù, có thể khống chế được tâm tình của chúng ta!” Ngưu lão Bát hiện tại đang chậm rãi điều chỉnh hô hấp, theo hô hấp của hắn điều chỉnh, Lâm Phong chứng kiến khí thể Ngưu Lão Bát thở ra, từ bắt đầu màu đen từ từ biến thành màu sắc bình thường. Xem ra Ngưu lão Bát thông minh thật không phải là Lâm Phong đoán, mà Ngưu lão Bát đúng là tương đối thông minh. Ngưu lão Bát hắn biết thông qua hô hấp của mình có thể điều chỉnh những khí thể tai hại kia. Những khí thể tai hại kia theo hô hấp của Ngưu lão Bát, từ từ bay ra khỏi cơ thể Ngưu lão Bát. Mà sau khi bay ra khỏi cơ thể Ngưu lão Bát, những luồng khí thể màu đen kia nhanh chóng bay về phía bầu trời, cuối cùng biến mất.
Lâm Phong cũng không biết rõ những luồng khí thể màu đen này rốt cuộc là cái gì, nhưng hắn biết những luồng khí thể màu đen này sẽ ảnh hưởng đến tâm tình con người. Vừa rồi Ngưu Đầu Nhân bọn họ cũng là bởi vì hấp thụ được khí thể màu đen ở cái cửa kia, sau đó bị sắc khí thể tai hại khống chế, tâm tình của bọn chúng đều trở nên không dễ khống chế, đều trở nên có chút điên cuồng. May mắn là Ngưu lão Bát bọn họ phát hiện tương đối sớm, nên khí thể màu đen kia còn chưa gây họa thì đã bị bọn chúng phát hiện. Nếu như phát hiện muộn thì Lâm Phong có thể khẳng định những tên Ngưu Đầu Nhân này cuối cùng cũng sẽ trở thành một lũ trâu điên.
“Trời ạ, đại ca, nếu chúng ta chậm một bước nữa thì có phải chúng ta cũng sẽ biến thành người điên không?” Ngưu lão Bát rất ít khi nói chuyện kinh hãi, nhưng bây giờ hắn cũng có chút cảm thấy vừa rồi vô cùng mạo hiểm. Hắn không ngờ vừa rồi sao lại mạo hiểm như vậy, hắn suýt nữa đã bị thứ ở nơi đó khống chế. Hiện tại hắn cũng không biết cái đó rốt cuộc là thứ gì đã khống chế bọn họ, hắn chỉ cảm thấy tâm tình của mình có chút không đúng, hơn nữa thân thể của hắn cũng có một chút dị dạng. Cho nên hắn mới nhắc nhở Ngưu lão Đại bọn họ để bọn họ mau rời đi, cũng may là Ngưu lão Đại bọn họ nghe lời Ngưu lão Bát không có ở lại chỗ đó tiếp tục. Nếu như bọn họ không nghe lời tiếp tục ở lại nơi đó, Ngưu lão Bát cho rằng hôm nay bọn họ không có khả năng an toàn đi về.
Ngưu lão Bát nhắc nhở đúng lúc, đồng thời bởi vì những người này đều tương đối sợ Ngưu lão Đại, nên sau khi Ngưu lão Đại ra lệnh một tiếng, bọn họ nhanh chóng rời khỏi cái cửa kia. Nếu bọn họ ở lại lâu hơn một khắc, cố gắng chuyện kia cũng sẽ khác, nên bây giờ bọn họ có thể tránh được một kiếp đó, không chỉ do Ngưu lão Bát nhắc nhở tốt mà còn là do uy lực của Ngưu lão Đại.
"Có ai thấy rõ lúc đó đã xảy ra chuyện gì không, sao ta luôn cảm thấy chuyện vừa rồi không thích hợp lắm vậy?" Ngưu lão Đại biết may mà có Ngưu lão Bát nhắc nhở, nếu không hiện tại bọn họ không thể an nhiên ngồi ở chỗ này, cho nên hắn muốn hỏi Ngưu lão Bát xem có thấy rõ chuyện gì vừa rồi hay không. Ngưu lão Bát lại vẻ mặt mờ mịt ngồi ở đó, vẻ mặt hắn đã nói cho Ngưu lão Đại, hắn không biết vừa nãy đã xảy ra chuyện gì, hắn chỉ cảm thấy không thích hợp, sau đó mới nhắc nhở mọi người rời đi.
"Xem ra càng đi về sau thì càng nguy hiểm, lúc trước cũng không có chuyện như vậy, lúc trước cho dù không tìm được cửa cũng không đến mức như vậy!" Lâm Phong có thể khẳng định là, từ giờ trở đi bọn họ sẽ thường xuyên đối mặt với nguy hiểm như vậy, cũng không biết Ngưu lão Đại bọn họ trong lòng có sự chuẩn bị đó hay không. Hắn giữ lại những Ngưu Đầu Nhân này thực ra đến giờ phút này bắt đầu mới là lúc phát huy tác dụng thực sự, những Ngưu Đầu Nhân này bây giờ đúng là đã trở thành người dò đường cho hắn. Hiện tại Lâm Phong không biết sự việc có còn tiếp tục bị hắn khống chế hay không, nhưng hắn biết từ giờ trở đi sự việc càng ngày sẽ càng nguy hiểm, vừa rồi chỉ là một sự bắt đầu.
"Xem ra sau này đường sẽ không thuận lợi, mọi người nghĩ cách xem làm sao vượt qua cánh cửa kia đi!" Ngưu lão Đại có thể ngồi lên được vị trí đại ca, cũng là bởi vì hắn có vài phần năng lực. Hắn đã dự đoán được, bọn họ từ thời khắc này bắt đầu sẽ không còn an toàn như lúc trước nữa, bọn họ sẽ thường gặp những nguy hiểm như thế này. Vì vậy hiện tại hắn nhắc nhở Ngưu lão Bát bọn họ phải chú ý an toàn. Ngưu lão Bát không ngờ bọn họ còn có thể gặp phải nguy hiểm. Cũng may thân thể hắn tương đối mẫn cảm, hắn cảm giác tương đối rõ ràng những khí thể tai hại đột ngột xâm nhập vào trong cơ thể. Vì thế hắn mới nhắc nhở mọi người tránh thoát một kiếp này, nhưng con đường sau đó phải đi như thế nào, hắn vẫn chưa nghĩ rõ ràng.
"Đại ca, ngươi đừng nói nữa, hiện tại ta cũng không có chủ ý gì, nơi đó cũng không tìm được cơ quan gì, cũng không có gợi ý gì rõ ràng, bây giờ muốn từ nơi đó đi qua, dường như không phải là quá dễ dàng, cũng không biết trong rừng này có đi được không!" Lưu lão Bát bây giờ đối với tình huống trước mắt của bọn họ cảm thấy không có cách gì, hắn không biết nên làm thế nào mới có thể đi qua được cánh cửa kia. Hiện tại hắn nghĩ việc cần làm là tìm tiếp cách khác, có xem có thể đột phá qua từ chỗ khác hay không. Ngưu lão Đại cũng biết tình hình như thế này, hiện tại bọn họ chắc là không biết phải làm thế nào cho đúng rồi, bởi vì trước đây họ đã suy nghĩ nhiều cách khác nhau nhưng cũng không đột phá được cánh cửa kia.
Vì bọn họ vẫn không đột phá được cánh cửa kia, cho nên bây giờ việc có thể làm chính là tìm cách rời khỏi nơi này. Bọn họ không thể cứ bị vây ở chỗ này, nếu cứ khốn ở đây, vậy cuối cùng sẽ bị vây chết ở nơi này mất. Lâm Phong vừa nghe Ngưu lão Bát nói bọn họ phải thay đổi đường đi, Lâm Phong cảm thấy không thể để cho bọn họ đổi đường, nếu bọn họ đổi đường, kỳ thực càng làm lỡ thời gian. Vì Lâm Phong biết chỉ có đi qua những cánh cửa kia mới là lối ra cuối cùng của bọn họ, Lâm Phong đã dùng một chút pháp nhãn của hắn để xem những cánh rừng kia, có thể thấy bên trong rừng rậm đó thật ra tràn đầy các loại nguy hiểm. Hơn nữa trong rừng rậm cũng không có đường không có cửa, bọn họ muốn đi qua rừng rậm, thực ra là vô cùng khó. Nói cách khác, bây giờ bọn họ phải thành thành thật thật đi theo con đường này mới được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận