Bắt Đầu Giác Tỉnh Song S Cấp Dị Năng

Chương 720: Hội hợp

Chương 720: Hội ngộ
Lúc Lộc Thiên đặt chân xuống, mặt đất bắt đầu trơn trượt do nóng lên, Lộc Thiên liền cảm nhận được ngay. Vì Lộc Thiên quả thực có năng lực nhất định, hắn là vương giả cấp ba. Cho nên bây giờ với Lộc Thiên mà nói, Lộc Thiên hiện tại đang hy vọng có chút cơ hội. Hắn biết nơi này có một ít bảo thạch, những bảo thạch này đối với hắn mà nói thực sự rất thích. Vậy nên bây giờ hắn thật sự biết Lâm Phong đang làm vì tốt cho bọn họ. Bọn họ không ngờ rằng ở nơi này bọn họ lại còn phải dựa vào sự giúp đỡ của Lâm Phong. Nếu như không có Lâm Phong trợ giúp, bọn họ không thể nào có được những bảo thạch này. Họ nhìn những viên bảo thạch lấp lánh phía trước, họ biết rằng bây giờ họ có thể đi thu thập chúng.
Lâm Phong vẫn đứng ở đó, hắn vô cùng cao hứng khi thấy Lộc Thiên xuất hiện, hắn mạnh mẽ tiến lên ôm lấy Lộc Thiên. “Lâm Phong hiện tại vô cùng cảm kích ngươi, nếu như không có sự giúp đỡ của ngươi, tốc độ của chúng ta không thể nhanh đến thế!” Lâm Phong cảm kích Lộc Thiên, hắn không nói gì thêm, quả thực tốc độ của hắn rất nhanh. Nếu hắn không giúp Lộc Thiên bọn họ chém giết những ma vật kia thì không biết sẽ ra sao. Hiện tại những con kỳ nhông kia đang di chuyển tứ tung, chúng đang tìm đối tượng công kích. Vì đã bị quấy rầy, nên bây giờ chúng dần trở nên bực bội. Lâm Phong cảm nhận được sự phiền toái của lũ kỳ nhông này, hắn nhìn rõ ràng điều đó. Bởi vì tốc độ của chúng đang dần nhanh hơn, mà dù là ngày hay đêm thì chúng cũng sẽ không bị ảnh hưởng bởi thời tiết nóng hay lạnh.
"Được rồi, hiện tại mọi người đã đến đông đủ, các ngươi có thể đi thu thập những mảnh vỡ năng lượng và mảnh vỡ thời gian đi, chúng ta cũng cần mảnh vỡ thời gian!" Có thể nói cho Lộc Thiên bọn họ biết bọn họ có thể đi thu thập những mảnh vỡ năng lượng đó. Lúc Lộc Thiên bọn họ tới, do số người khá đông, nên họ đến không đồng đều. Đến khi người cuối cùng đến, Lâm Phong mới yên lòng. Vì đám kỳ nhông kia dù tốc độ có nhanh nữa cũng không đuổi kịp bọn họ. Hơn nữa cho tới tình hình hiện tại, đám kỳ nhông kia cũng không thể nào đột phá được khu vực của bọn họ. Thực ra lũ kỳ nhông vẫn cứ ngoan ngoãn chờ ở đó, với Lâm Phong thì hắn có thể hiểu được. Vì chúng chỉ cần không di chuyển thì sẽ giảm bớt được rất nhiều năng lượng tiêu hao. Nếu như chúng di chuyển, chắc chắn sẽ tốn một ít năng lượng.
"Chúng ta muốn mảnh vỡ thời gian làm gì, mảnh vỡ thời gian này đối với chúng ta có vẻ không có tác dụng lắm!" Lộc Thiên cảm thấy mảnh vỡ thời gian này đối với bọn họ mà nói có lẽ không có nhiều tác dụng. Bởi vì mảnh vỡ này khi vào tay họ cũng sẽ không dùng đến. Thế nhưng Lâm Phong lại không nghĩ vậy, Lâm Phong biết đám nhím nhân và Thần Tướng đang thu thập mảnh vỡ thời gian. Lộc Thiên bọn họ có lẽ đã không còn thấy đám nhím nhân và Thần Tướng đó, bọn họ bây giờ có thể không nghĩ đến việc đám nhím nhân và Thần Tướng muốn khống chế Chúng Thần Sơn. Nếu như một khi bọn nhím nhân và Thần Tướng đã khống chế Chúng Thần Sơn thì họ sẽ phải đối diện với tình trạng này như thế nào?
"Nếu nhím nhân và Thần Tướng đã khống chế Chúng Thần Sơn thì chúng ta muốn rời đi còn có thể được sao?" Lâm Phong nói xong câu đó thì không nói thêm gì, hắn dẫn mọi người tiếp tục đi về phía trước. Ở đây bỗng dưng có thêm hai mươi người, cái hang trở nên có chút chật chội. Thế nhưng với Lâm Phong mà nói thì hắn cảm thấy vẫn ổn, dù sao trong thân thể hắn còn có kèm theo khí tràng. Thực ra sẽ không có ai dám tới quá gần hắn, vì những người này đến chỗ này cũng đều cảm thấy nơi này khá xa lạ. Họ tách khỏi Lâm Phong một thời gian, mặc dù bây giờ họ rất cảm kích Lâm Phong, nhưng một số người vẫn không dám đến quá gần hắn.
"Mọi người thấy không, kia là Ngưu Đầu Nhân, bọn họ đã đi theo ta một đoạn đường, bọn họ giúp ta, ta cũng giúp bọn họ!" Đối với những người đồng hành trên con đường này, thực ra Lâm Phong muốn dành cho họ một sự khẳng định. Nếu như không có những Ngưu Đầu Nhân này, họ không thể nhanh chóng đến đây như vậy được. Cho nên bây giờ với bọn họ, họ phải ủng hộ đám Ngưu Đầu Nhân này. Để Ngưu Đầu Nhân biết rằng Lâm Phong rất cảm kích họ. Đám Ngưu Đầu Nhân nhìn Lâm Phong sau khi trở về rồi lại nhìn những người sau lưng Lâm Phong. Họ không ngờ rằng bên cạnh Lâm Phong lại có nhiều đồng bạn như vậy.
"Đây đều là đồng bạn của ngươi sao, nhiều thật đấy!" Ngưu lão đại bây giờ chủ động tiếp xúc với mọi người, hắn biết những người tới đây thực chất cũng chỉ đến để thu thập những mảnh vỡ năng lượng kia. Những mảnh vỡ năng lượng kia, đối với họ mà nói thì họ không thể thu thập hết được. Những người này tới đây cũng cần tốn chút sức lực mới có thể hái được những mảnh vỡ đó. Vì vậy, đối với đám Ngưu Đầu Nhân này, Ngưu Đầu Nhân sẵn lòng chia sẻ cùng mọi người. Nếu như không chia sẻ, thì bây giờ bọn họ cũng không biết nên làm gì mới phải. Cho nên bây giờ họ phải cùng những đồng bạn của Lâm Phong chia sẻ những mảnh vỡ năng lượng này. Những mảnh vỡ này thực sự có rất nhiều, khi Lâm Phong bọn họ tới thì đám Ngưu Đầu Nhân đều dừng lại. Ngưu Lão Bát hiện tại cũng tới gần Ngưu Lão Đại, thực ra hắn cũng rất vui mừng khi Lộc Thiên bọn họ xuất hiện. Dù sao đồng đội của họ càng ngày càng đông thì việc họ rời khỏi cái phủ đệ này càng trở nên dễ dàng.
“Các ngươi có nhiều người như vậy, xem ra các ngươi không hề có tổn thất nào, còn chúng ta lại tổn thất rất nhiều người!” Ngưu Hiểu Kỳ nhìn Lộc Thiên dẫn nhiều người đến vậy thì thấy vô cùng hiếu kỳ, về sự xuất hiện của những người này thì Ngưu Tiểu Thất vẫn luôn cảm thấy khá hứng thú. Ngưu Tiểu Thất nhìn những người sau lưng có vẻ an toàn kia, hắn cảm thấy họ có thể an ổn đến được đây là một chuyện tốt. Hắn thấy đồng đội mình bị tổn thất nhiều quá. Nếu không phải do họ và đồng đội bị tổn thất thì Ngưu Tiểu Thất cảm thấy những người này cũng đã tổn thất không ít rồi.
"Chúng ta vẫn luôn bị nhốt ở chỗ đó, căn bản không có đi tới, cho nên để an toàn thì chúng ta không có di chuyển nên cũng không có tổn thất gì cả!" Lộc Thiên biết Ngưu Tiểu Thất tò mò, nhưng với sự tò mò của Ngưu Tiểu Thất thì hắn nhất định phải nói một câu. Bây giờ Ngưu Tiểu Thất có thể là không biết, nhưng thực chất bọn họ vô cùng hối hận. Nếu như lúc đó họ tìm cách đột phá, thì có lẽ họ đã có thể đến được một nơi khác rồi. Thế nhưng với bọn họ thì bọn họ biết rằng họ đang chờ đợi cơ hội, chờ đợi cơ hội Lâm Phong đến cứu giúp họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận