Bắt Đầu Giác Tỉnh Song S Cấp Dị Năng

Chương 717: Sốt ruột

Chương 717: Sốt ruột Lộc Thiên cùng các đồng bạn của hắn biết, nếu như nói là bọn hắn không đủ cẩn thận, thì bọn họ có khả năng đã đến đích. Cho nên bây giờ bọn họ tựa vào vách tường từ từ trượt về phía trước. Bọn họ nghe xong Lâm Phong thuyết pháp, nên đã tựa vào vách tường từ từ tiến về phía trước. Trên đường đi, bọn họ thấy một sinh vật khổng lồ nằm ngay chính giữa. Lâm Phong ở cách bọn họ xa như vậy cũng có thể thấy sinh vật này, mà bọn họ ở gần như vậy, lại không nhìn thấy, điều này khiến bọn họ không thể ngờ tới. "Lâm Phong, ngươi thật sự là quá lợi hại rồi, ở xa như vậy mà ngươi có thể thấy được con vật đang nằm kia, chúng ta thì căn bản không thấy, sao nó lại to lớn đến vậy?". Lộc Thiên bọn họ vô cùng kinh ngạc, không nghĩ tới trong này lại có một con kỳ nhông khổng lồ nằm phục. Kỳ nhông là một loài sinh vật mà bọn họ cảm thấy rất tò mò. Nhưng họ cũng biết, với bọn họ thì chỉ có thể đứng xa nó ra một chút, chứ không thể vượt qua được. Sự tồn tại của kỳ nhông khiến trong lòng Lộc Thiên vô cùng lo lắng. Bọn họ biết, với Lâm Phong thì lúc này hắn đang ở nơi đối phương chờ đợi bọn họ. Bọn họ không biết rằng, thực tế Lâm Phong cũng đang tìm cách để giúp họ. Với Lâm Phong mà nói, lúc này hắn cố gắng hết sức để giúp họ, có thể giúp họ giải quyết vấn đề nào thì giúp vấn đề đó. Nếu như không thể giúp họ giải quyết vấn đề, thì đối với bọn họ mà nói, họ thật không biết nên làm gì cho tốt. Lộc Thiên cùng Lâm Phong và Lâm Thanh Mai, cả đoạn đường này đi tới hiện tại, hắn biết năng lực của Lâm Phong tăng trưởng rất nhanh. Hắn không ngờ Lâm Phong từ phía đối diện trực tiếp xông đến nơi này, hắn cũng không biết toàn bộ sơn động này rốt cuộc dài bao nhiêu. Thế nhưng bọn họ đã từng thử nghiệm, biết sơn động này hình như không hề bằng phẳng. Hiện tại Lâm Phong có thể đến được nơi này, có lẽ Lâm Phong đã trải qua vô vàn khó khăn. Lâm Phong không nói với họ, nhưng bọn họ cũng vô cùng rõ ràng. Cho nên bây giờ, đối với bọn họ mà nói, họ biết Lâm Phong hiện tại đã trải qua những tình huống gì, thì trong tâm họ đều rõ, Lâm Phong nhất định đã trải qua rất nhiều chuyện. "Lần trước đi vào đây, không nhìn kỹ tình huống, xem ra sinh vật trong hang núi này đều là đột biến gien, đều lớn lên dị dạng như vậy!" Người bên cạnh Lộc Thiên thực ra lòng họ biết rõ tình cảnh hiện tại. Thực tế, với bọn họ, nếu không có Lâm Phong giúp đỡ thì có thể giờ họ chẳng dám tiếp tục đi tiếp. Vì lần trước khi vào đã bị chặn lại, sau đó bọn họ lại thử thêm hai lần nữa, kết quả đều thất bại. Đồng thời, không hiểu vì sao khi Lâm Phong đến nơi này, thì bọn họ lại cảm thấy khí tràng nơi này rõ ràng đã thay đổi. Trong khi đó, lúc trước khi họ tới thì hoàn toàn không phải như vậy. Lúc trước khi tới, một cỗ khí tràng mạnh mẽ đã không cho họ tiếp tục đi về phía trước. "Cảm thấy không, cái khí tràng mạnh mẽ lúc trước chúng ta tới đã không thấy nữa, hiện tại đã thay đổi nhiều rồi, bây giờ chúng ta có thể vượt qua!" Những đồng bạn này thực ra đều nói ra phát hiện của họ. Lâm Phong ở bên cạnh, tuy cách họ rất xa, nhưng giống như Lâm Phong đang ở ngay cạnh bọn họ vậy. Nên giờ Lâm Phong nghe bọn họ nói, hắn biết tình hình này thực ra là do những người này ngay từ đầu đã rất nhát gan, không dám đột phá. Có Lâm Phong cổ vũ, thì với bọn họ mà nói, việc tiếp tục tiến về phía trước không có vấn đề gì. Cho nên, giờ bọn họ biết tình hình này, và họ có thể tiếp tục đi về phía trước. "Bây giờ có thể tiếp tục đi tiếp thực sự rất tốt, vậy nên mọi người cố gắng một chút đi." Với sự cố gắng của bọn họ bây giờ, thực ra Lâm Phong cũng muốn dành cho họ sự khích lệ. Việc Lâm Phong như ở ngay cạnh họ mà cổ vũ khiến những người này vô cùng vui mừng. Họ không ngờ giờ họ vẫn có thể tiếp tục đi về phía trước. Họ thực sự biết, đã đi được đến mức này thì chắc chắn phải cố gắng hơn. Sự nỗ lực hiện tại có thể giúp họ tranh thủ được rất nhiều tài nguyên. Nếu vẫn không cố gắng thì có lẽ họ vẫn sẽ bị mắc kẹt ở nơi này. Bây giờ họ có thể gặp được Lâm Phong rồi đi tiếp. Thế nhưng với họ mà nói, họ đã từng thử quay trở lại nhưng căn bản là không được. "Lâm Phong, may mà có ngươi, nếu không thì chúng ta thật không biết phải làm sao cho tốt nữa, tiếp tục đi tiếp, thật sự không dễ dàng chút nào!" Lâm Phong biết rõ tình hình này, lý do mà hắn vào hang động này cũng vì muốn tìm Lộc Thiên và đồng đội, là muốn giúp đỡ bọn họ. Trên đoạn đường này, Lộc Thiên cùng đồng đội của mình vẫn không thể đi tiếp, điều này khiến Lâm Phong vô cùng sốt ruột. Lâm Phong mong họ có thể đi tiếp, có thể gặp lại hắn, nhưng Lâm Phong vẫn không gặp được. Với Lâm Phong, nội tâm hắn rất nóng ruột, nhưng hắn vẫn phải trấn an những người này. Để cho họ biết rằng, chỉ cần cố gắng thì biết đâu sẽ có rất nhiều điều tốt đẹp đang chờ họ phía trước. "Giờ đừng nói nhiều như vậy, các ngươi nhanh chân lên một chút, các mảnh vỡ năng lượng vẫn đang đợi các ngươi đó, nếu chậm trễ thì đừng có trách ta!" Lâm Phong thúc giục những người đồng đội của mình, hắn biết rằng dù Ngưu Đầu Nhân có giỏi giang đến đâu thì cũng không thể thu thập hết được các mảnh vỡ năng lượng và mảnh vỡ thời gian. Lâm Phong sở dĩ giờ không quay lại tranh giành những mảnh vỡ năng lượng đó với Ngưu Đầu Nhân, là vì Lâm Phong đã cho Ngưu Đầu Nhân một cơ hội để họ thoải mái thu thập. Bất kể là mảnh vỡ năng lượng hay mảnh vỡ thời gian, họ gặp được thì cứ nên thu thập một ít. Trong hang núi này chắc chắn không chỉ có bấy nhiêu mảnh vỡ thời gian và năng lượng. Thế nhưng, đối với Lâm Phong, lúc này hắn phải cổ vũ đồng đội, để họ di chuyển nhanh hơn. Sau khi Lâm Phong nói xong, tốc độ của Lộc Thiên cùng những người khác rõ ràng nhanh hơn rất nhiều. Thế nhưng, Ngưu Đầu Nhân bên kia vẫn tiếp tục thu thập một cách khẩn trương. "Nhìn thấy chưa? Những mảnh vỡ này rất nhiều, nên bây giờ các ngươi phải cẩn thận!" Ngưu lão đại dặn dò Ngưu Đầu Nhân, bảo họ nhanh tay lên. Họ phải cố gắng thu thập được nhiều mảnh vỡ năng lượng, chứ họ cũng không để ý mấy đến mảnh vỡ thời gian. Hiện tại, thu thập càng nhiều mảnh vỡ năng lượng, sẽ rất hữu ích trong việc nâng cao sức mạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận