Bắt Đầu Giác Tỉnh Song S Cấp Dị Năng

Chương 478: Kém chút mất mạng

Chương 478: Suýt chút nữa m·ấ·t m·ạ·n·g Lâm Phong hiện tại đúng là đang bay, hắn biết hiện tại mình phải tranh thủ thời gian. Đương nhiên, nói là mấy tên Ngưu Đầu Nhân kia đã đồng ý, muốn trượt xuống tới, hắn cũng nói với những tên Ngưu Đầu Nhân kia là hắn dự định sẽ tiếp lấy bọn họ. Vậy nên, hắn nhất định phải động tác nhanh một chút, làm cho những tên Ngưu Đầu Nhân kia nhanh ch·ó·ng trượt xuống tới, bọn họ sẽ sớm kết thúc đoạn hành trình này. Vì vậy, Lâm Phong không hề do dự, ngay sau khi nói xong với Ngưu Lão Bát bọn họ, hắn liền bắt đầu điều động năng lực trong người mình.
Trước đó ở không gian phía trước, năng lực trong người Lâm Phong tuy nói đã tăng mạnh, nhưng hắn lại không quá dễ dàng sử dụng được. Lâm Phong đột ngột hấp thụ quá nhiều năng lực, khiến cơ thể hắn nhất thời không chịu nổi. Lâm Phong đã ở trước bình phong không gian, tự mình sử dụng năng lực luyện hóa một phen. Dưới sự chỉ dẫn của Thần Thú h·ố·n·g, Lâm Phong đã dùng năng lực luyện hóa một chút năng lực của mình.
Bây giờ, lúc đang leo lên vách đá dựng đứng này, Lâm Phong lại hấp thụ thêm một ít năng lực khác. Những năng lực kia không ngờ lại có thể dùng cho thân thể hắn, còn thúc đẩy năng lực trước kia của hắn và thân thể dung hợp thông suốt. "Xem ra thế giới này thật vô cùng kỳ diệu, trước đó khi leo vách đá, vốn không nghĩ mình sẽ giữ lại được bất kỳ năng lực nào, chỉ là không để bản thân mệt thôi, nhưng không ngờ lại có chỗ tốt lớn như vậy."
Trước kia, khi leo vách đá, Lâm Phong có hấp thụ một ít năng lực. Nhưng theo động tác leo trèo của hắn, những năng lực kia dường như đều tiêu hao, căn bản không hề giữ lại trong cơ thể. Hắn chỉ nghĩ rằng mình sẽ không thấy mệt, nên còn tưởng rằng chỉ có vậy. Nhưng khi điều động năng lực, muốn sử dụng năng lực thì hắn mới p·h·át hiện, năng lực mà trước kia hắn phải hết sức cẩn thận sử dụng hiện giờ đã hòa làm một thể với thân thể hắn. Xem ra, năng lực kia khi ở trong người hắn ra vào đúng là mang đến cho hắn không ít lợi ích, đã giúp năng lực trong cơ thể hòa làm một với cơ thể hắn. Lúc trước, hắn muốn dung hợp năng lực kia vào cơ thể nhưng đã không làm được. Vì vậy, sau khi thử một chút năng lực trong cơ thể mình, Lâm Phong vô cùng hưng phấn. Hắn sử dụng năng lực đem tất cả năng lực trong cơ thể thể hiện ra, hắn muốn thử xem những năng lực này rốt cuộc ở trong cơ thể hắn ở trạng thái như thế nào. "Cảm giác có thể bay lại lần nữa này thật sự quá tuyệt!" Lâm Phong thực sự rất vui, hắn không ngờ mình lại có thể bay lại được. Trước khi có được nguồn năng lượng lớn kia, thực tế hắn đã có thể bay. Nhưng sau khi hấp thụ những năng lượng kia vào cơ thể, dường như hắn đã m·ấ·t đi công năng này. Hắn vốn không dám điều động năng lực trong cơ thể mình. Hiện tại, khi hắn muốn trợ giúp những tên Ngưu Đầu Nhân kia, lại lần nữa điều động năng lực trong người, thì hắn p·h·át hiện, không ngờ mình lại có thể vô thức dung hòa toàn bộ năng lực trong cơ thể vào một thể với cơ thể mình. Hơn nữa hắn có thể tùy ý điều khiển năng lực, hắn đã lại có thể bay lên. Điều này khiến Lâm Phong làm sao có thể không vui, Lâm Phong bây giờ vô cùng hưng phấn, còn vui vẻ hơn nhiều. Vì vậy, Lâm Phong hưng phấn nhất thời vút lên không trung, rồi bay thẳng xuống dưới. Làm như vậy chính là cách tiết kiệm sức nhất, hắn có thể sớm xuống dưới, cùng với những Ngưu Đầu Nhân kia tạo thành lực hấp dẫn lẫn nhau.
"Chúng ta không nhìn lầm chứ, Lâm Phong lại có thể bay lên, trước kia hắn không cần phải... như vậy mà nhận lấy chúng ta." Vô Lại Ngưu hiện tại không biết nên nói gì cho phải, trách không được Ngưu Tiểu Thất lúc trước sùng bái Lâm Phong như vậy. Bây giờ Vô Lại Ngưu cũng vô cùng sùng bái Lâm Phong, Lâm Phong là người đầu tiên mà hắn được thấy có thể bay lên. Điều đó khiến hắn không biết phải nói gì, bây giờ hắn thật sự vô cùng sùng bái Lâm Phong. Lâm Phong đã cho hắn biết bọn họ thực sự có thể an tâm giao mình cho Lâm Phong. Hèn chi trước mặt bọn họ, Lâm Phong lại tự tin đến vậy, thì ra là do người ta có năng lực.
"Không nhìn lầm đâu, chính là Lâm Phong, năng lực của Lâm Phong khiến mọi người đều vô cùng kinh ngạc. Chúng ta về sau cũng phải tu luyện thật tốt, nếu không sẽ bị Lâm Phong bỏ lại quá xa." Ngưu Lão Bát quả không hổ là người giỏi làm công tác tư tưởng nhất trong đám Ngưu Đầu Nhân. Lúc này, hắn cũng không quên nhắc nhở mấy tên Ngưu Đầu Nhân kia nên học tập năng lực của Lâm Phong. Hiện giờ, hắn không chút do dự khuyên mọi người nên lấy năng lực của Lâm Phong mà làm mục tiêu. Vô Lại Ngưu và một tên Ngưu Đầu Nhân khác vốn dĩ chẳng nói gì, bọn họ biết cho dù họ cố gắng cả đời cũng có thể không đạt đến cảnh giới cao như Lâm Phong được. Năng lực của Lâm Phong thoạt nhìn tầm thường, nhưng bọn họ đã nhìn thấu năng lực của Lâm Phong chắc chắn không chỉ dưới Lục Tinh Đại Tông Sư, mà sẽ cao hơn Lục Tinh Đại Tông Sư rất nhiều. Vì động tác của Lâm Phong không chút thừa thãi, lại sạch sẽ, lưu loát. Điều này cho bọn họ biết, năng lực của Lâm Phong khác xa với những gì bọn họ tưởng tượng, bọn họ còn có thể nhìn ra, lẽ nào Ngưu Lão Bát lại không thấy được sao? Bọn họ tin chắc rằng Ngưu Lão Bát không phải là không nhìn ra, Ngưu Lão Bát là đang muốn khích lệ bọn họ cố gắng học theo Lâm Phong, họ biết nên học theo Lâm Phong. Còn về việc liệu họ có thể có năng lực giống như Lâm Phong hay không, thì không thể nói trước được. Bọn họ biết năng lực của mình rốt cuộc ở đâu, bọn họ căn bản không thể nào vượt qua được Lâm Phong.
"Chúng ta không thể siêu việt Lâm Phong, nhưng chúng ta phải nỗ lực, đừng nghĩ rằng ta đang thúc giục các ngươi cố gắng tu luyện, các ngươi phải biết rằng nếu như trên đời này không có năng lực, sẽ như thế nào." Ngưu Lão Bát từng bước hướng dẫn hai tên Ngưu Đầu Nhân, vừa đi xuống dưới, hắn cũng làm công tác tư tưởng cho hai người kia. Hắn biết hai tên Ngưu Đầu Nhân kia đã nhìn thấu được năng lực của Lâm Phong. Bản thân hắn cũng đã nhìn thấu năng lực của Lâm Phong, chắc hẳn là Thất Tinh, hoặc hơn Thất Tinh một nửa. Bởi vì động tác của Lâm Phong hiện giờ rõ ràng rất lưu loát, không phải thứ bọn họ có thể đuổi kịp. Hắn cho rằng bản thân mình cũng không thể đuổi kịp Lâm Phong, nhưng người thì phải không ngừng tiến về phía trước, phải có can đảm thử thách. Nếu không thử mà đã chấp nhận thất bại, thì bọn họ còn có tương lai gì nữa? Bây giờ, bọn họ và Ngưu Lão Đại đều không biết tình hình tộc Ngưu Đầu Nhân ở Địa Quật của bọn họ bây giờ như thế nào. Kể từ khi tiến vào phủ đệ thần bí này, bọn họ đã m·ấ·t liên lạc với bên ngoài. Hắn cũng không biết bọn họ sẽ gặp phải chuyện gì sau khi ra khỏi phủ đệ thần bí này. Ngưu Lão Bát lo lắng khi bọn họ ra khỏi phủ đệ thần bí đó, thực tế chính là lúc phải tỷ thí với đám Ngưu Đầu Nhân ở bên ngoài. Ở trong phủ đệ thần bí này, bọn họ vốn không hấp thụ được bao nhiêu năng lực, suýt nữa thì đã bỏ m·ạ·n·g ở đây. Bọn họ còn tổn thất rất nhiều huynh đệ, thực tế là mất nhiều hơn được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận